ÔNG DANNY FLYNN VÀ TRÀNG CHUỖI MÂN CÔI

Ông Danny Flynn là nhân viên cảnh sát thuộc ngành chuyên truy lùng kẻ sát nhân. Ông sống và làm việc nơi thành phố Boston, thủ phủ bang Massachusetts, Hoa Kỳ.

Vào một buổi sáng, người ta khám phá ông đã lặng lẽ ra đi yên hàn trong giấc ngủ nơi tư gia, hưởng dương 48 tuổi.

Nhưng Danny Flynn là ai mà báo chí thành phố Boston nói đến, sau cái chết của ông? Thưa vì ông là tín hữu Công Giáo, sống Đức Tin Kitô sâu xa và rất yêu mến tràng chuỗi Mân Côi. Tờ Boston Globe trong số đề ngày 1-12-1994 viết như sau:

Ông Danny Flynn bị chứng bệnh gọi là Lou Gehrig. Chứng bệnh dần dần tiêu diệt mọi cơ quan đầu não điều khiển ý chí ông. Chậm rãi nhưng có hệ thống, cơn bệnh từ từ tàn phá sức lực và làm biến dạng thân thể ông. Nhưng có một điều mà chứng bệnh không làm được đó là, không bao giờ nó quật ngã tinh thần ông cũng như không xóa được nụ cười, luôn làm rạng ngời khuôn mặt ông.

Thêm vào đó, theo tâm thức người đương thời, ai bị chứng Lou Gehrig đều vô dụng và đáng bỏ vào nhà thương, nằm chờ chết. Vậy mà, trước tất cả những khó khăn đến từ xã hội và đến từ cơn bệnh của chính bản thân, ông vẫn đứng vững. Được thế nhờ bởi sức mạnh nào? Thưa nhờ sức mạnh Đức Tin. Ông Danny Flynn tin nơi Thiên Chúa. Đức Tin ông sâu xa và kiên vững. Đức Tin bao bọc ông, chiếu sáng ông như thứ ánh sáng ngọn hải đăng xuyên qua lớp sương mù dày đặc, vây phủ một hải cảng.

Đức Tin ông Danny Flynn là Đức Tin trưởng thành. Ông không bao giờ “mặc cả” với Chúa để kêu xin ân huệ. Ông không thuộc loại tín hữu chỉ phô trương niềm tin ra bên ngoài, nhưng bên trong rỗng tuếch. Đức Tin của ông là Đức Tin ngay thật chứ không giả dối.

Ông Danny Flynn thật thánh thiện. Ông là nhân viên cảnh sát làm việc bên cạnh các bạn đồng nghiệp, thường chán ngấy cuộc đời và nhìn sự sống cái chết bằng đôi mắt dửng dưng mệt mỏi, vì hàng ngày phải đối diện với những hành vi tàn ác của con người. Nhưng thái độ tiêu cực ấy không mảy may ảnh hưởng xấu trên cuộc sống Đức Tin của ông. Đối với ông Danny Flynn, cái đẹp cũng như cái kỳ dị đều nằm trong chương trình của Thiên Chúa.

Sống thánh thiện khó khăn biết bao khi phần đông bạn bè vô thần hoặc vô tôn giáo. Thật thế, trong ngành cảnh sát chuyên truy lùng những kẻ sát nhân, phần đông các bạn đồng nghiệp của ông Danny Flynn thường bi quan yếm thế. Họ tìm cách ảnh hưởng và kéo ông vào bè lũ họ. Nhưng họ không bao giờ thành công.

Và rồi cuối cùng chính ông Danny Flynn thắng trận. Ông trở thành tôn sư và các bạn ông trở thành môn sinh. Họ học nơi ông sức mạnh tinh thần, ngưỡng mộ ông về tư cách đứng đắn, thán phục ông về lòng can đảm và sau hết, được thấm nhuần Đức Tin Kitô của ông.

Khi ông Danny Flynn không đi được thì ông dùng gậy rồi dùng nạng. Khi ông không đi được nhanh thì ông đi chậm rãi, từng bước một, đến nơi làm việc. Ông can đảm chiến đấu với cơn bệnh đang giết hại ông dần mòn. Ông chiến đấu với nụ cười luôn tươi nở trên môi.

Ông Danny Flynn luôn mang theo cỗ tràng hạt Mân Côi trong túi. Và trong ví đựng tiền, luôn có tấm giấy viết lời kinh ông ưa thích. Trên tường nơi sở làm việc, ông viết mấy câu rút từ diễn văn của Thomas Merton: “Nếu bạn quên mất tất cả những gì người ta nói với bạn, thì tôi đề nghị bạn nên nhớ điều này cho tương lai: Ngay từ bây giờ, mỗi người nên đứng thẳng trên hai chân của mình”.

Trong mấy tháng cuối đời, ông Danny Flynn không còn đứng thẳng trên đôi chân và thân xác ông bị co quắp thu nhỏ lại, nhưng tinh thần ông lại cao lớn hơn bất cứ người nào khác. Ông cư xử với mọi người – từ sát nhân, tử tội, đến những kẻ bị cáo và gia đình họ – với lòng kính trọng. Ông cầu nguyện cho kẻ chết cũng như cho người còn sống.

Trong thánh lễ an táng ông Danny Flynn, tất cả cùng cầu nguyện cho ông. Qua cái chết ông Danny Flynn dạy mọi người biết phải sống như thế nào, nhất là phải sống như một tín hữu Công Giáo ngoan đạo của Thiên Chúa và của Đức Mẹ.

(“Reader’s Digest”, April/1995, trang 9-10).

Chia sẻ Bài này:

Related posts