Đứa bé gái khẽ đáp: “Đó là những vết bỏng do má em lấy thuốc lá đang cháy đâm vào” “Hai cánh tay của em sẽ không bao giờ quên được, thưa Soeur. Không bao giờ.” Đứa bé gái vừa nói, vừa xoa xoa hai cánh tay, từ cùi chỏ cho đến bàn tay. Rồi để cho cơn giận lắng xuống, sau đó, nó chìa hai cánh tay ra trước mặt tôi. Hai cánh tay của nó gầy guộc, chỉ còn da bọc xương, đầy những vết sẹo nho nhỏ…
Read MoreCategory: Tu Đức – Cảm Nghiệm
Chu Bác trị bệnh
Năm cuối đời nhà Tây Hán, Chu Bác đổi làm thái thú Lang Da. Lang Da là đất của Tề, tập quán của người ở đây là lúc làm việc thì chậm rề rề nhưng thích làm bộ làm tịch. Chu Bác mới đến nhiệm sở thì đi thị sát nơi làm việc, thủ hạ thuộc quan đều dâng thư cáo bệnh từ chức, Chu Bác không giải quyết, bèn hỏi một người trong bọn tại sao lại như thế, người ấy trả lời : “Đó là theo quy cũ…
Read MoreHạnh Phúc – Chương 6: Mục Đích Đời Người
MỤC ĐÍCH ĐỜI NGƯỜI Quyết định đầu tiên mỗi khách lữ hành phải thực hiện là chọn đích đến. Chỉ khi nào biết mình đi đâu, người ta mới quyết định chọn lựa mình sẽ dùng các phương tiện gì trên đường đi – xe hơi, đi bộ, tàu lửa, máy bay… Con người khôn ngoan cũng tuân thủ theo đúng phương pháp có lớp lang như thế trong việc thu xếp cuộc sống, bởi lẽ cuộc đời chính là một hành trình. Nó cũng phải có một mục đích,…
Read MoreNhặt Phổ Húc Sừng
Ở Giang Lăng có một người tên là Cổ Vân, ngẫu nhiên nhặt được một quyển phổ của Gia Cát Lượng viết về quân sự. Bèn tự cho mình là nổi nên nghĩ rằng mình lãnh mười vạn binh thì cũng không ngoa, mới có thể đủ thôn tính thiên hạ. Cứ mỗi lần nói về việc binh với người khác, thì nhất định là phải xắn tay áo lên gọi lớn tiếng giống như đang cùng đối đầu với địch quân vậy. Có người đặt cho ông ta mỹ…
Read MoreQuách Qùy lược tướng
Quách Quỳ lãnh binh đánh phạt Giao Châu, sau khi hành quân được mấy ngày, Quách Quỳ ra lệnh tập họp tướng các lộ lại giao cho mỗi lộ một cuộn giấy lớn, nói : “Tất cả mệnh lệnh đều ở trong đó, có nhiều đề mục, nhất định phải coi cho rõ ràng chi tiết không được sót một chữ”, các tướng cũng không trả lời. Chữ trong cuộn giấy viết vừa nhỏ vừa sát nhau nên cần phải để sát lửa mới có thể thấy rõ, dài dòng…
Read MoreNhìn người anh em với con mắt của Chúa
Con chưa nên thánh, vì cái nhìn của con khác xa cái nhìn của Chúa. Đối với một người tội lỗi, chưa hòa giải với Chúa, Chúa vẫn yêu thương, vẫn kêu gọi họ ăn năn hối cải. Đối với một người hối cải, trở về nhà Cha, Chúa xem như người đó hoàn toàn đổi mới, như không có sự gì đáng tiếc xảy ra cả. Đối với người đã hoán cải đang sống trong sự bình an của Chúa, thì Chúa không nhớ gì cả. Chúa đã xóa…
Read MoreHiếu Tiết thích rận
Giang Tiết tự là Sĩ Thâm lúc làm việc thì thích nói đến hiếu đạo. Bởi vì trong tộc có người cùng tên Tiết với ông ta, và để dễ phân biệt hai người, cho nên người ta mới gọi ông ta là “Hiếu Tiết”. Hiếu Tiết mỗi khi ăn rau thì không dám ăn cái đọt của rau, ông ta nói : “Đọt rau không được ăn, nó có thể tiếp tục sinh sản, ăn nó là vi phạm đạo hiếu”. Mỗi lần đến mùa đông, áo bông (áo…
Read MoreThầy Quỳnh
Em. Em đến gãi tai với tôi. – Cha giúp con một việc. – Việc gì nào? – Vợ con ôm đồ về bên ngoại rồi. – Cho hắn đi luôn? – Không! – Thì qua bên đó mời hắn về. – Như vậy thì mình thua sao? – Hai đứa là một, tại sao lại có chuyện thua và thắng, tại sao lại có chuyện bên mình và bên địch? -?… Nghe tâm sự rồi, tôi vội qua bên nhà vợ Em. Chừng đó vỡ lẽ. 1. Em là…
Read MoreLạy Chúa, xin cứu con – Chương 4: Em nói: “Em sống bên dưới thành phố, trong những ống cống”
Đứa trẻ ngồi sát bên tôi, thu lu trên chiếc ghế, một tay cầm cây bút chì, tay kia cầm một tập giấy đã cũ rích. Đó là một trong những đứa trẻ lạ kỳ, những đứa trẻ đã đến với chúng tôi trong ánh mắt u hoài và tuyệt vọng, với một nỗi đau giấu kín bên trong, nhưng lại gây xúc động dữ dội, đến nỗi các bạn có thể nhìn thấy nỗi đau ấy xuyên qua thân xác của chúng. “Xin chào” đó là tất cả những…
Read MoreĐội lệch mũ
Thời nhà Nguyên, Hồ Thạch Đường ra kinh ứng thi, Nguyên Thế Tổ Hốt Tất Liệt đột nhiên triệu vào yết kiến, Hồ Nguyên Đường đầu đội làm bằng vỏ cây cọ có hơi lệch một bên, Hốt Tất Liệt hỏi ông ta đã học những gì, Hồ Thạch Đường trả lời : “Học trị quốc bình thiên hạ”. Hốt Tất Liệt cười nói : “Bản thân mình đội mũ cũng chưa ngay ngắn, sao lại có thể bình thiên hạ chứ ?”. Thế là không dùng ông ta. (Cổ…
Read More“Hiếu Kinh” lui binh
Năm cuối thời Đông Hán đảng khăn vàng khởi nghĩa. Hướng Hủ hiến kế cho triều đình, nói: “Tôi có một kế không cần phải dấy binh cũng khiến cho đảng khăn vàng lui binh”. Có người hỏi : “Kế ấy ra sao xin nói mau cho”. Hướng Hủ trả lời : “Chỉ cần phái người đến bên sông Hoàng Hà, mặt hướng về phía bắc đọc “hiếu kinh”, binh Kim tự nhiên lui”. Có người hỏi lại : “Ngài nói như thế có gì làm chứng cớ ?” Hướng…
Read MoreTha nợ
Một hôm các môn đệ đến phân bì với Chúa là Yoan dậy môn đệ của ông ta cầu nguyện, còn Thày, xin Thày cũng dạy chúng con cầu nguyện đi. Từ ngày đó kinh Lạy Cha đã ra đời. Ðó là kinh mà chính Chúa đã dạy các môn đệ (Lc. 11:1-3). Chẳng biết lúc đó các môn đệ có hiểu lời kinh ấy không mà chẳng thấy các môn đệ thắc mắc gì cả. Rồi từ đó dọc theo lịch sử hai nghìn năm, người ta cứ đọc…
Read MoreÝ Nghĩa Của Sự Thanh Tẩy
Nếu có sự thanh tẩy bên ngoài, thì con là môn đệ của “biệt phái”, chỉ vụ hình thức, tục lệ. Đối với người môn đệ đích thực của Chúa Giêsu, Thanh tẩy có nghĩa là biến đổi. Biến đổi cuộc sống con thành của lễ dâng lên Chúa, Một món quà quí tặng anh em con. Thanh tẩy bao hàm một ý nghĩa thâm sâu hơn, nội tâm hơn, Đó là biến một tình trạng, một thái độ cũ, để tiến đến một lập trường mới, một hướng đi…
Read MoreCan gián ngỗng vịt
Nam Tống Cao Tôn Triệu Cấu gặp gỡ hạ quan, có một quan gián nghị tên Đổng Môn kiến nghị với Cao Tôn : “Sắp tới đây xin đừng giết heo dê làm thịt, việc ấy rất hợp với thánh đức, nhưng đối với ngỗng vịt cũng cấm như thế”. Vừa nói xong, đột nhiên có người báo : “Quân Kim xâm phạm phía nam, có người mang số một là “long hổ đại vương” rất dũng mãnh rất khó mà chống cự”. Cao Tôn nhất thời trầm mặc không…
Read MoreHạnh Phúc – Chương 5: Tuổi Trẻ
MÁU – MỒ HÔI – VÀ NƯỚC MẮT Mới đây trong một hội nghị có một phụ nữ đã chất vấn một chính khách tiếng tăm như sau: “Tại sao các lãnh tụ chính trị chúng ta chẳng khi nào nói đến máu, mồ hôi, nước mắt và hy sinh, mà chỉ nói về chuyện tiền nong họ sẽ mang lại cho giới nông dân, giới sản xuất và các công đoàn khi họ đắc cử thôi vậy? Vị chính khác trả lời bằng cách trích dẫn một chính khách…
Read MoreVạch Tội Ngự Thiện
Ngày xưa chức ngự sứ là để giám sát triều đình, người nhậm chức ngự sứ nếu trong một trăm ngày mà không để xuất phê bình triều đình thì sẽ không được ở lại chức, phải bị bãi miễn. Có một ngự sứ tên là Vương Bình , đã đến một trăm ngày rồi mà vẫn chưa đề ra được cái gì để phê bình, các đồng sự nhìn thấy ông ta rất trầm tĩnh thì có chút kinh ngạc. Có một người nói : “ Vương Bình không…
Read MoreTể tướng lừa
Tài học của Vương Cấp Thiện bình thường nhưng đối xử với người thì quá quắt, lúc làm nội sứ có người ngấm ngầm đem ông ta ví với con chim ngói tầm thường chiếm cứ nơi phượng hoàng trì của người hiền quý. Ông ta hoàn toàn không có thành tích chính trị, nhưng ông ta có một điểm là ôg ta quản việc rất nghiêm khắc, mỗi ngày ông đều phải nhắn bảo các hạ quan rằng : “Không được để lừa đi vào trong chổ quan làm…
Read MoreHôn nhân là cục thịt
Em. Em đến thăm tôi. Ở lại một đêm, nói chuyện đến khuya. Chưa đã. Em ở lại thêm một buổi. Chuyện chánh trị, chuyện kinh tế, chuyện vợ con…Nói cho đã rồi Em thở dài: “Biết thế thì…” Em giã từ tôi. Nhưng cặp mắt vẫn còn lưu luyến. Tại sao? Tôi dành một đêm nữa để suy nghĩ về Em. 1. Mười hai tuổi, Em đi đòi đi tu. Cặp mắt phúng phính, nước da trắng trẻo. Bố Em bảo: Tu đắc đạo. Cả nhà hớn hở tiễn…
Read MoreLạy Chúa, xin cứu con – Chương 3: Em ở ngoài đường phố từ hồi 13 tuổi
“Em phải xa lánh Satan, vì thế em đã bỏ nhà ra đi.” Cơn mưa lạnh cóng hắt vào đôi mắt của tôi khi tôi đứng bên bậc thềm trung tâm Nhà Giao Ước mới được thành lập tại thành phố Vancouver. Tôi không dám quyết đoán đứa trẻ gái ngồi trên bậc thềm bên dưới tôi đây đang nói đùa hay nói thật, mặc dù tôi đoán mình thực sự đã biết đâu là câu trả lời. Đầu óc tôi biết những gì em nói với tôi là sự…
Read MoreVạn vật nhất thể
Có nhà Nho nọ đang đọc vạn vật nhất thể. Có anh hủ Nho hỏi ông ta : “Nếu trên đường gặp mãnh hổ thì làm thế nào để cầu được vạn vật nhất thể ?” Có anh hủ Nho khác vội vàng giải thích : “Người có đạo (Nho) thì có thể giáng long phục hổ, nếu gặp mãnh hổ thì nhất định có thể cỡi trên lưng hổ và chắc chắn sẽ không bị hổ ăn mất tiêu”. Châu Hải Môn cười nói : “Cỡi trên lưng hổ…
Read MoreTặng vật cho cuộc đi tìm
Có người Biệt phái kia mời Ngài tới dùng bữa với mình. Ngài vào nhà người Biệt phái và lên giường ăn. Và này: Một phụ nữ, một người tội lỗi trong châu thành. Biết Ngài dùng bữa tại nhà người Biệt phái, người phụ nữ ấy xách theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. Ðứng phía đằng sau chân Ngài, khóc nức nở, sa nước mắt đẫm ướt chân Ngài. Xõa tóc trên đầu, cố lau sạch. Và tha thiết hôn chân Ngài và xức dầu thơm (Lc.…
Read MoreLàm thế nào để nên trong sạch trước mặt Chúa
Tôn giáo nào cũng có một số nghi thức. Ai muốn trong sạch phải rửa. Dân Do Thái được rửa sạch nhờ máu con chiên, nhờ rửa dưới sông Giođan. Không phải rửa là sạch, phải có thái độ rõ rệt từ bên trong. Người Do Thái chưa bao giờ nghe điều này, họ lấy làm lại, xúc phạm. Chúa Giêsu nói rõ ràng: “Không phải những gì từ bên ngoài vào làm con người ra nhơ bẩn Nhưng nghững gì từ trong con người phát ra mới làm dơ…
Read MoreKhông hiểu ngày kỵ
Quyền Long Bao không hiểu ngày kỵ, có một lần hỏi phủ sứ : “Sao gọi là ngày kỵ ?” Phủ sứ trả lời : “Kỷ niệm ngày cha mẹ chết thì gọi là ngày kỵ, trong ngày này phải mặc vải bố và ăn chay, tĩnh tọa một mình trong nhà không được ra ngoài”. Lúc đến ngày kỵ mẹ của Quyền Long Bao, Quyền Long Bao bèn theo lời của phủ sứ mà ngồi thinh lặng trong nhà, đột nhiên có một con chó đuổi con chuột chạy…
Read MoreNgựa hay chạy tốt
Lý Đông Dương có một con ngựa tốt đem tặng cho Trần Sư Triệu, Trần Sư Triệu cỡi con ngựa này về triều và lúc ngồi trên lưng ngựa thì làm được hai bài thơ, cách hai ngày sau ông ta đem ngựa trả lại cho Lý Đông Dương và nói: ”Con ngựa trước kia cứ mỗi lần về triều thì có thể làm được sáu bài thơ, nhưng khi cỡi con ngựa này thì chỉ làm được có hai bài, thật không hay”. Đông Dương cừơi trả lời:…
Read MoreĐấng Cứu Chuộc
Đức Gioan Phaolô 2 đã sử dụng danh từ “Redemptor” (Đấng Cứu Chuộc), để khởi đầu nhiều văn kiện quan trọng của triều đại Giaó hoàng đời ngài. Redempto Homimis: Đấng Cứu Chuộc. Redemptonis Custos: Đấng bảo vệ Chúa Cứu Thế. (Thánh Giuse). Redemptionis: Sứ mạng Chúa Cứu Thế. Đâu phải tình cờ! Đây là một xác tín, là cái nhìn sâu xa, nội tâm của Đức Gioan Phalô 2: Sự hiện diện của Chúa Cứu Thế đã thay đổi cả quả đất này, cả lịch sử nhân loại, Phẩm…
Read More