23/10/22 CHÚA NHẬT TUẦN 30 TN – C
Chúa Nhật Truyền Giáo
Lc 18,9-14
NHƯ THẾ LÀ CẦU NGUYỆN
Chúa Giê-su kể dụ ngôn sau đây: “Có hai người lên đền thờ cầu nguyện. Một người thuộc nhóm Pha-ri-sêu, còn người kia làm nghề thu thuế…Người này thì được nên công chính, còn người kia thì không.” (Lc 18,9-10.14)
Suy niệm: Lên đền thờ để cầu nguyện, đó quả là một việc tốt, không có gì phải phàn nàn. Thế nhưng vấn đề là ở cách cầu nguyện của họ. Người thứ nhất, thuộc nhóm Pha-ri-sêu: Các việc ông ta làm thật là tuyệt. Ông làm quá cả những điều luật buộc. Nội dung lời cầu có vẻ giống như một bản báo cáo thành tích; nhưng thiết tưởng, như thế chẳng có gì là sai. Ông chỉ thiếu một tấm lòng. Thiếu tấm lòng với Thiên Chúa: xem ra Ngài mắc nợ ông vì những điều ông “làm cho” Chúa. Và cũng thiếu cả tấm lòng với đồng loại: ông tự xếp hạng mình trổi vượt chứ “không như tên thu thuế kia”. Còn người thứ hai, một người làm nghề thu thuế: ông không có gì để báo cáo ngoại trừ tội lỗi, nghĩa là ông là người mắc nợ: mắc nợ tha nhân – dĩ nhiên, vì ông làm nghề thu thuế cơ mà – và mắc nợ cả Thiên Chúa: thì chính ông cầu nguyện đó: “Xin thương xót con vì con là kẻ có tội”. Chúa Giê-su không hề định nghĩa cầu nguyện là gì, nhưng qua cách đánh giá của Chúa chúng ta hiểu rằng “như thế mới là cầu nguyện”.
Mời Bạn: Bạn có cảm thấy mình có nhu cầu phải cầu nguyện, nghĩa là cảm thấy mình cần xin Chúa thương xót mình, cần nối lại mối dây thân tình với Chúa?
Chia sẻ: Mời bạn chia sẻ một kinh nghiệm cho thấy việc cầu nguyện giúp bạn gặp gỡ Chúa và tha nhân.
Sống Lời Chúa: Bạn hãy dành ít phút trước Thánh Thể, để cầu nguyện với những tâm tình như người thu thuế kia.
Cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin thương xót con, vì con là kẻ tội lỗi.”
24/10/22 THỨ HAI TUẦN 30 TN
Th. An-tôn Ma-ri-a Cla-rét, giám mục
Lc 13,10-17
CHÚA CẦN LÒNG NHÂN
Ông trưởng hội đường tức tối vì Đức Giê-su chữa bệnh vào ngày Sa-bát… Ông lên tiếng nói: “Đã có sáu ngày để làm việc, đừng có đến vào ngày Sa-bát.” (Lc 13,14)
Suy niệm: Hai thái độ trái ngược nhau trước nỗi khổ của người bên cạnh. Đức Giê-su, hiện thân của tình thương, cảm nhận được nỗi đau của người phụ nữ bị còng lưng 18 năm, đã vượt qua giới hạn của lề luật để giải thoát cho chị. Trong khi ấy ông trưởng hội đường lại vụ hình thức, vô cảm trước nỗi thống khổ của người lân cận. Ông tìm lý do biện hộ cho thái độ thiếu cảm thông của mình nơi luật Mô-sê: “đừng có đến vào ngày Sa-bát.” Thực ra khi ban bố luật giữ ngày Sa-bát, Thiên Chúa muốn thể hiện sự yêu thương dành cho dân Người, nhưng dần dà luật được giải thích quá tỉ mỉ, trở thành gánh nặng. Thậm chí trở thành thứ bình phong che giấu sự giả hình, thái độ vô cảm trước nỗi khổ của đồng loại. Đức Giê-su nhập thể đã lấy lại ý nghĩa đích thực của luật Thiên Chúa ban: “Ta muốn lòng nhân chứ không cần lễ tế. Con người làm chủ ngày Sa-bát” (Mt 12,7-8).
Mời Bạn: Ngày Chúa Nhật là ngày chúng mình tạ ơn Chúa vì đã giải thoát bạn và tôi khỏi cái chết đời đời. Vậy bạn thánh hóa ngày của Chúa thế nào: Thấy mình bị trói buộc bởi luật đi dự lễ hay thấy hạnh phúc vì được Chúa cứu, gặp Chúa để tạ ơn Ngài mỗi Chúa Nhật?
Chia sẻ: Nếu thấy mình may mắn vì được biết và tin Chúa, bạn hãy đem tâm tình tri ân ấy đến chia sẻ cho những người còn nguội lạnh, thờ ơ với Thánh lễ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin đặt tay lên chúng con để chúng con được ‘đứng thẳng.’ Xin cũng biến đổi chúng con trở thành chỗ dựa cho những anh chị em bị ‘còng lưng’ vì tội lỗi nữa. Amen.
25/10/22 THỨ BA TUẦN 30 TN
Lc 13,18-21
BÀI HỌC TỪ HẠT CẢI
“Nước Thiên Chúa giống như chuyện một hạt cải người nọ lấy gieo trong vườn minh.” (Lc 13,19)
Suy niệm: Có lẽ chẳng ai hy vọng một hạt cải được gieo xuống khu vườn có thể đem lại sự thay đổi gì to tát. Hạt cải quá nhỏ bé trong khi khu vườn lại rộng lớn. Thế mà, từ hạt cải nhỏ bé, tưởng chừng chẳng có gì để hy vọng đó, một cây lớn đã mọc lên và trở thành nơi trú ngụ cho chim trời.
Mời Bạn: Nhiều người thường nghĩ muốn tạo nên sự thay đổi tích cực, sâu rộng nơi đời sống con người thì người ta phải làm những việc to tát, tầm cỡ, như thi sĩ Nguyễn Công Trứ đã viết: Đã mang tiếng ở trong trời đất, phải có danh gì với núi sông. Lối suy nghĩ ấy lắm lúc, khiến ta không mấy hy vọng, ít chú tâm đến những điều nhỏ bé, tầm thường. Tuy nhiên, qua dụ ngôn hạt cải, Chúa Giê-su mời ta hãy bắt đầu bằng những việc nhỏ bé, hãy cứ gieo những hạt giống bác ái bình thường nơi chúng ta hiện diện, bởi từ những hạt giống bác ái đơn sơ ấy, Thiên Chúa sẽ làm cho Nước Trời lớn lên trong lòng con người. Thiên Chúa cần sự cộng tác tích cực của bạn, để cho thấy những giá trị Nước Trời đang hiện diện trong môi trường bạn sống.
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày bạn hãy gieo ít nhất một lời nói yêu thương khích lệ, một sự giúp đỡ, hy sinh nào đó trong gia đình, khu xóm và xứ đạo của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp chúng con hiểu được bài học của hạt cải, để chúng con cố gắng mỗi ngày kiên nhẫn gieo hạt giống bác ái nhỏ bé âm thầm trong việc bổn phận, trong lời ăn tiếng nói, cũng như trong cách đối xử với tha nhân với niềm hy vọng chính Chúa sẽ làm cho những nỗ lực của chúng con sinh hoa kết trái, làm cho Nước Chúa được hiển trị. Amen.
26/10/22 THỨ TƯ TUẦN 30 TN
Lc 13,22-30
THEO CHÚA MỖI NGÀY
“Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào” (Lc 13,24)
Suy niệm: Chuyện kể có một chú lừa bị rớt xuống một cái hố sâu. Sau nhiều nỗ lực bất thành, người ta nảy ra sáng kiến cứu chú lừa bằng cách lấp cái hố. Khi từng xẻng đất lấp xuống trên người, chú lừa đã không cam chịu để mình bị chôn vùi nhưng chú cộng tác bằng cách lắc mình để đất rơi xuống và chú bước lên đó. Hố có sâu, nhưng cứ mỗi tảng đất rơi xuống chú lừa lại bước lên cao một chút, và khi cái hố bị lấp đầy là lúc chú được cứu ra khỏi hố. Cũng thế, cánh cửa cứu độ có hẹp, Chúa vẫn ban ơn, nhưng chúng ta phải chiến đấu để đi qua cách cửa hẹp đó rồi mới đạt tới ơn cứu độ.
Mời Bạn: Cuộc đời chúng ta là những lựa chọn giữa việc tốt và việc xấu; nhưng trên hết đó là lựa chọn điều Chúa muốn mà Người gợi ý qua những bổn phận của mỗi người chúng ta. Đó là những lựa chọn hy sinh từ bỏ, dù nhỏ bé nhưng làm chúng ta trở nên giống Chúa hơn.
Mời Bạn: Đi theo Chúa, làm theo lời Chúa dạy luôn đòi hỏi lựa chọn từ bỏ và hy sinh mỗi ngày. Đó thực sự là những nỗ lực đi trong con đường hẹp với niềm hy vọng. Bạn có sẵn sàng để từ bỏ, để vác thánh giá Chúa gởi đến qua những hoàn cảnh cụ thể của mình không?
Chia sẻ: Chia sẻ một niềm vui bạn cảm nhận được khi đã can đảm chấp nhận từ bỏ và đảm nhận những đau khổ qua công việc mỗi ngày.
Sống Lời Chúa: Suy ngẫm câu Lời Chúa sau: “Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo Ta” (Lc 9,22)
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin thêm cho con lòng mến và ơn can đảm, để con có thể sẵn sàng và vui vẻ đón nhận những điều trái ý, những đau khổ mỗi ngày vì lòng yêu mến Chúa. Amen.
27/10/22 THỨ NĂM TUẦN 30 TN
Lc 13,31-35
SỨ MẠNG NGÔN SỨ
“Vì một ngôn sứ mà chết ngoài Giê-ru-sa-lem thì không được.” (Lc 13,33)
Suy niệm: Nể phục tấm gương can đảm dấn thân cho sứ vụ rao giảng Nước Trời của Chúa Giê-su, ta cũng phải chấp nhận cái giá phải trả khi là chứng nhân cho Tin Mừng Nước Trời của Ngài. Chúng ta thường than phiền bao bóng tối trong xã hội, Giáo hội, nhưng có dám liều thắp lên một ngọn nến không? Chẳng hạn: than vãn tỷ lệ giáo hữu ngày một nghịch với đà gia tăng dân số, nhưng ít khi tự hỏi rằng mình có dám “chết trong thành Giê-su-sa-lem” không hay viện dẫn nhiều lý do để né tránh, biện minh cho thái độ tìm an toàn của mình? Chúng ta say sưa viện dẫn câu nói: “Máu các vị tử đạo là hạt giống trổ sinh các Ki-tô hữu,” nhưng máu đấy – đúng thật là của ai đó – chứ chẳng phải của bạn, của tôi, của chúng ta hôm nay!
Mời Bạn: “Tuy nhiên, hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ chết ngoài thành Giê-ru-sa-lem thì không được” (c. 33). Mặc lời đe dọa, cũng chẳng màng an toàn bản thân, Chúa Giê-su cứ tiếp tục thi hành sứ vụ Chúa Cha giao phó. Chọn lựa đi vào Giê-ru-sa-lem có thể bị coi là “thiếu khôn ngoan” theo nhãn quan con người, nhưng lại cần thiết để làm trọn thánh ý Chúa Cha. Mẫu gương can trường của Chúa có giúp bạn kiên trì, mạnh mẽ hơn trong nỗ lực truyền giáo không?
Sống Lời Chúa: Tôi nghiền ngẫm hình ảnh hạt lúa mì chịu mục nát… để rồi chính mình cũng là một hạt lúa hy sinh quên mình để sản sinh những kết quả truyền giáo tốt đẹp.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con cảm phục lòng can đảm của Chúa. Xin ban cho con lòng can đảm và khôn ngoan để khi biết chết đi cho Tin mừng thì cũng là lúc con được vui sống muôn đời. Amen.
28/10/22 THỨ NĂM TUẦN 30 TN
Th. Si-mon và Giu-đa, tông đồ
Lc 6,12-19
NGƯỜI NHÀ CỦA THIÊN CHÚA
Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông đồ. (Lc 6,13)
Suy niệm: Hội Thánh được xây trên nền móng là các Tông đồ, những người đã được chính Thầy Giê-su – đá tảng góc tường – tuyển chọn, gọi tên. Hội Thánh này là Thân thể của Chúa Ki-tô, gồm những chi thể thánh thiện và tội lỗi. Khi thiết lập Nhóm Mười hai và Hội thánh, Thầy Giê-su trao cho các Tông đồ cũng như những người kế vị ba nhiệm vụ Thầy đã lãnh nhận từ Chúa Cha: (1) kêu gọi người tội lỗi thống hối; (2) cứu độ thế gian; và (3) tìm kiếm, làm theo ý Chúa Cha. Kế hoạch Tông đồ ấy đã được thi hành và còn đang tiếp tục trong Hội Thánh (x. Lc 6,17-19), là Thân thể của Chúa Ki-tô và là Đền thờ của Chúa Thánh Thần (x. Ep 2,19-22).
Mời bạn: Bạn được gọi là “người nhà của Thiên Chúa,” một ân ban phát xuất từ Tình yêu và bởi Tình yêu: Thiên Chúa yêu bạn. Thầy Giê-su đã cầu nguyện và còn tiếp tục cầu nguyện cho bạn. Bạn sẽ làm gì để tiến lại gần Thiên Chúa hơn, và giúp người khác cũng được như mình?
Sống Lời Chúa: “Quy tắc cạnh-giường”: “Cạnh giường” là một nơi tuyệt vời để bắt đầu ngày mới và kết thúc một ngày với Chúa. Nó quan trọng đối với cha mẹ cũng như con cái. Con hãy quyết tâm không rời khỏi giường khi chưa dâng lời cầu nguyện buổi sáng. Tương tự vào mỗi buổi tối, con hãy quyết tâm ngồi lại bên cạnh giường, ít ta cũng một khoảnh khắc, để trò chuyện với Chúa và rồi đắm mình trong bình an của Ngài (Youcat thiếu nhi, tr. 206).
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tạ ơn Chúa đã gọi chọn con nên “người nhà của Ngài.” Xin cho con đáp trả Tình yêu ấy mỗi ngày một hơn. Amen.
29/10/22 THỨ BẢY TUẦN 30 TN
Lc 14,1.7-11
BÀI HỌC KHIÊM TỐN
“Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên.” (Lc 14,11)
Suy niệm: Một cơn bão quét qua, những cây càng to mà rễ càng trồi lên không ăn sâu dưới đất, thì càng dễ bị tróc gốc; những ngôi nhà càng cao tầng thì móng phải đào cho sâu thì mới vững chãi, tránh được sự cố sụt lún mà có khi dẫn đến bị sụp đổ bình địa. Quy luật về trọng lực cho biết trọng tâm của một công trình càng ở vị trí thấp, công trình đó càng vững chắc và có khả năng vươn cao. Bằng một dụ ngôn, Chúa Giê-su dạy chúng ta người biết hạ mình thì phẩm giá của họ lại được tôn trọng. Hạ mình không có nghĩa là làm những việc đồi bại xúc phạm đến nhân phẩm của mình, nhưng là quên mình phục vụ tha nhân trong yêu thương. Hạ mình như Ngôi Hai: từ bỏ địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, mặc lấy xác phàm, khiêm tốn phục vụ, chịu chết trên thập giá để cứu chuộc muôn người.
Mời Bạn: Chúa đã nêu gương hạ mình cho chúng ta, còn chúng ta lại muốn ngoi lên “đè đầu cưỡi cổ” người khác. Đành rằng mọi cộng đoàn nhân loại đều cần có quyền bính nhưng là để phục vụ chứ không phải để thống trị nhau. Nếu bạn muốn phẩm giá mình được tôn trọng, nhất là được tôn trọng trước mặt Chúa, thì càng ở địa vị cao, bạn càng cần hạ “trọng tâm” của mình xuống.
Chia sẻ kinh nghiệm về một lần bạn nâng mình lên chẳng may bị hạ xuống.
Sống Lời Chúa: Làm một cách chu đáo một việc thật nhỏ phục vụ người khác mà lâu nay bạn không làm vì cho rằng nó quá tầm thường.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su đáng mến, xin cho con biết học gương khiêm nhường của Chúa, để con biết khiêm tốn phục vụ anh chị em con.