Quyền Năng Của Tâm Hồn Biết Ca Ngợi: Chương IV – Hãy Xem Đó Như Một Nguồn Vui Trọn Vẹn

Quyền Năng Của Tâm Hồn Biết Ca Ngợi : Chương IV – Phần 2

 

Một Kitô hữu có một người chồng nghiện rượu từ nhiều năm qua. Một hôm người đàn ông này gặp khó khăn với công lý và bị ở tù. Người vợ phải  cố gắng tranh đấu để có thể nuôi mấy đứa con với số tiền phụ cấp quá ít ỏi của Nhà Nước. Bà ta chăm chỉ đưa con đi nhà thờ và bà được cộng đoàn tín hữu mến yêu, kính trọng. Các bạn của bà nói: “Tội nghiệp chị E. chị nuôi con một mình và không bỏ một ngày Chủ Nhật nào, cũng không bao giờ than van, còn ông chồng vô tài, bất tướng của chị thì không bao giờ làm việc gì cả mà lại say sưa tối ngày. Anh ấy làm cho gia đình mất thể diện và xấu hổ”.

Bây giờ chồng chị đã bị tù. E. nghĩ rằng mình có đủ lý lẽ để xin ly dị. Như thế chị có thể nuôi con xa ảnh hưởng xấu của cha nó.

Một hôm chị nhận được món quà, đó là quyển sách “Từ nhà tù đến ca ngợi”.

Đối với E. thật khó lòng mà cảm tạ Chúa vì những năm nghèo túng, đói rách vừa qua. Nhưng khi đọc lại, chị thấy sự ca ngợi đã thay đổi  nhiều cuộc sống, và chị quyết định cũng làm thử .

Chị bắt đầu cầu nguyện: “Xin cảm tạ, vì A. đã nghiện rượu. Xin cảm tạ  vì những năm nghèo túng, đau khổ và cô đơn đã trải qua. Chẳng bao lâu, chị nghe tin chồng đã ra tù và trở lại uống rượu. Nhưng chị vẫn tiếp tục cảm tạ ơn Chúa.

Dần dần chị khám phá một số sự kiện trong đời chị mà chị không hề ý thức. Trong khi tiếp tục cảm tạ Chúa cho chồng chị, xin Chúa giúp chị chấp nhận và yêu thương chồng, chị bỗng nhận thấy mình phạm một lỗi rất nặng, nặng hơn cả tật nghiện rượu: ấy là chị đã quen nhìn thấy “cọng rơm” trong mắt anh ấy mà không nhìn thấy “cái xà” trong mắt mình. Chị đã phê phán anh ấy, vì anh ấy nghiện rượu. Chị tự xem như tốt hơn và xứng đáng hơn chồng, rồi chị cảm thấy thương mình, tự cho mình là người chịu bao đau thương để rồi đi đến sầu muộn và thất vọng trong nhiều năm. Cuối cùng, chị quỳ xuống và kêu: “Lạy Chúa, con ý thức rằng tội con còn nặng hơn tội của chồng con. Chúa đã dạy chúng con phải yêu nhau và biết vui mừng khi bị thử thách. Con đã không yêu, con cũng không tìm thấy niềm vui; Xin Chúa tha lỗi cho con. Con cảm tạ Chúa đã cho anh A . làm chồng con để cho con có thể nhìn thấy con người thật của mình. Xin Chúa cũng tha tội cho A. Xin Chúa chữa lành những khổ đau của anh ấy và xin Chúa hãy lấy tình thương của con Chúa mà chạm đến anh ấy”.

Từ ngày đó, chị cảm thấy vui vẻ dễ dàng trong mọi hoàn cảnh. Chị biết rằng Chúa đã cho phép tất cả mọi hoàn cảnh này để cuộc đời chị tràn đầy tình thương và niềm vui. Dần dần, trong lúc chị cầu nguyện ca tụng Chúa, những cảm giác thương hại mình và những nỗi thất vọng chán chường tan biến hết.

Mỗi ngày, chị lại có một kinh nghiệm mới mẻ và rất vui, chị ý thức sâu sắc, sự hiện diện của Đức Giêsu trong đời chị.

Sau đó ít lâu, chồng chị, không hiểu tại sao, đi dự một buổi họp trong một thánh đường. Anh nhận Chúa Giêsu như Đấng Cứu Độ của anh và được thoát khỏi mọi sợi dây ràng buộc đã trói chặt anh từ 15 năm nay. E. và A. trở lại chung sống, xây dựng lại tổ ấm gia đình. Và A. ghi tên học Kinh thánh để bắt đầu một cuộc sống mới phục vụ Thiên Chúa.

Vì tình thương, Thiên Chúa có thể dùng một mối liên hệ khó khăn giữa hai người, hoặc nhiều hoàn cảnh cực khổ để cho chúng ta một dịp lớn lên và thể hiện đời sống thiêng liêng, hoặc cho chúng ta thấy một điểm yếu đuối trong tính tình của mình hoặc một lầm lỗi về hạnh kiểm.

Dù vì lý do nào, chúng ta cũng đều có cớ để mà vui mừng. Mỗi một lầm lỗi, dù nhỏ đến đâu, ẩn kín đến mức nào, cũng là một khe hở có thể làm sụp đổ cả tòa nhà.

“Tội lỗi này như một khe hở nguy hiểm trong một bức tường cao, bỗng nhiên trong khoảnh khắc, nó có thể làm sụp đổ tan tành hết”. (Is 30,13).

Không bao lâu, khe hở này sẽ cho cả tòa nhà sụp đổ hết. Ta có thể sửa chữa những khe hở mà ta nhìn thấy . Ta có thể xưng tất cả những yếu đuối và những tội lỗi mà ta ý thức được, và một khi đã xưng ra thì biết chắc rằng nó đã được tha thứ và tình thương của Chúa sẽ xoa dịu mọi đau khổ và chữa lành mọi vết thương. Nhưng làm sao sửa chữa những khe hở quá ẩn kín, những lỗi lầm mà chúng ta ý thức một cách mơ hồ bởi cuộc tình cảm lo ngại, khắc khoải, bất ổn, giận hờn hoặc những triệu chứng khác mà chúng ta đều biết qua kinh nghiệm.

Tội lỗi đặc biệt mà Isaia đã nói trong đoạn trích ở trên, đó là sự từ chối bướng bỉnh của dân Do thái, không chịu làm theo chỉ thị của Thiên Chúa. Họ chỉ tìm ý kiến và lời khuyên của loài người. Họ muốn đặt niềm tin cậy vào họ chứ không phải vào Chúa.

Sự tự tin vững chãi vào mình, sự tự mãn bao giờ cũng là những khe hở nguy hiểm cho công cuộc xây dựng. Nếu Chúa cho phép trong đời ta, có những hoàn cảnh, những lãnh vực giúp ta tin vào mình thì tại sao ta lại không cám ơn Chúa đã đặt ngón tay trên tội ác. Tại sao ta không vui mừng vì sức mạnh Chúa ban để ta thắng những tội ác ấy?

Merlin R. Carothers

Chia sẻ Bài này:

Related posts

Leave a Comment