Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa tuần 5 Phục Sinh C

Thứ Ba

 

Bài Ðọc I: Cv 14, 18-27

Trong những ngày ấy, có mấy người Do-thái từ Antiôkia và Icôniô đến xúi giục dân chúng. Họ ném đá Phaolô, và tưởng rằng Phaolô đã chết, nên kéo ngài ra bỏ ngoài thành. Nhưng đang khi các môn đồ đứng xung quanh ngài, ngài liền chỗi dậy đi vào thành, và hôm sau, ngài cùng Barnaba đi sang Ðerbê. Khi đã rao giảng Tin Mừng cho thành này và dạy dỗ được nhiều người, các ngài trở lại Lystra, Icôniô và Antiôkia, củng cố tinh thần các môn đồ, khuyên bảo họ giữ vững đức tin mà rằng: “Chúng ta phải trải qua nhiều nỗi gian truân mới được vào nước Thiên Chúa”. Nơi mỗi hội thánh, các ngài đặt những vị niên trưởng, rồi ăn chay cầu nguyện, trao phó họ cho Chúa là Ðấng họ tin theo.

Sau đó, các ngài sang Pisiđia, đi đến Pamphylia. Sau khi rao giảng lời Chúa tại Perghê, các ngài xuống Attilia, rồi từ đó xuống tàu trở về Antiôkia, nơi mà trước đây các ngài đã được trao phó cho ơn Chúa để làm công việc các ngài mới hoàn thành. Khi đến nơi, các ngài tụ họp giáo đoàn, thuật cho họ nghe những gì Thiên Chúa đã làm với các ngài và đã mở lòng cho nhiều dân ngoại nhận biết đức tin. Các ngài còn ở lại đó với môn đồ trong một thời gian lâu dài.

 

Phúc Âm: Ga 14, 27-31a

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con. Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng. Lòng các con đừng xao xuyến và đừng sợ hãi. Các con đã nghe Thầy nói với các con rằng: Thầy đi, rồi Thầy sẽ trở lại với các con. Nếu các con yêu mến Thầy, thì các con hãy vui mừng vì Thầy về với Cha, bởi lẽ Cha trọng hơn Thầy. Giờ đây Thầy nói với các con trước khi việc xảy ra, để khi việc xảy ra, thì các con tin. Thầy không còn nói nhiều với các con nữa, vì thủ lãnh thế gian đã đến. Nó không có quyền lực gì đối với Thầy. Nhưng để cho thế gian biết rằng Thầy yêu mến Cha, thì Thầy làm như Cha đã truyền dạy”.

 

Suy Niệm:

Đức Giêsu Kitô, bình an của chúng ta.

      Theo phong tục của người Do thái, câu nói thông thường nhất khi gặp nhau là: Shalom. Nhưng ở đây Chúa Giêsu vượt lên trên phong tục bình thường đó. Đối với con người là một lời chúc còn đối với Chúa Giêsu là một tặng phẩm. Ngài không nói “Ta chúc bình an”, nhưng Ngài nói: “Ta ban bình an của Ta cho các con”.

Chúa Giêsu ban bình an của Ngài cho các môn đệ vì Ngài thấy họ đang lo lắng. Trong khi chờ đợi mầu nhiệm xảy ra mà các ông chưa hiểu, Chúa ban cho các ông hạt giống bình an để trong đức tin họ sẽ nhận ra Chúa Giêsu hiện diện với họ cách khác nhưng thật sâu đậm

Thứ bình an Chúa Giêsu ban cho chúng ta là gì? Đó là đời sống Chúa Cha ban cho. Nó thể hiện bằng sự hòa hợp nội tâm giữa các điều lành, kết quả của các ước muốn chính đáng. Bình an chúng ta khao khát không phải là sự yên tĩnh thiếu vắng ước muốn, cũng không phải là giấc ngủ, nhưng nó là một bình an chuyển động, sống động và vui tươi, một bước tiến vượt trội để đến với Chúa Cha. Đức Kitô, sự bình an của chúng ta, là Đấng sẽ dẫn đưa tất cả chúng ta cùng về với Chúa Cha

Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con sự bình an đích thực trong tâm hồn. Ðể cuộc sống của chúng con không bị chao đảo, xao xuyến trước những thử thách khó khăn. Xin cho gia đình, khu xóm, giáo xứ của chúng con cũng được sống trong sự bình an của Chúa. Chúng con biết hòa hợp yêu thương nhau, biết tha thứ, bỏ qua những khuyết điểm của nhau và biết tích cực xây đắp một cuộc sống an hòa, đoàn kết, yêu thương giữa cộng đoàn của chúng con. Amen.

Chia sẻ Bài này:

Related posts