Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần 4 Phục Sinh C

Thứ Bảy

Bài Ðọc I: Cv 13, 44-52

Ðến ngày Sabbat sau, hầu hết cả thành đều đến nghe lời Thiên Chúa. Các người Do-thái thấy đám đông dân chúng, thì đâm ghen tương, nói lộng ngôn, chống lại các điều Phaolô giảng dạy. Phaolô và Barnaba can đảm nói rằng: “Phải giảng lời Thiên Chúa cho các ngươi trước tiên, nhưng vì các ngươi từ chối lời Thiên Chúa và tự cho mình không xứng đáng sống đời đời, thì đây chúng tôi quay về phía các dân ngoại; vả lại Chúa đã truyền lệnh cho chúng tôi rằng: Ta đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi nên ơn cứu độ cho đến tận cùng trái đất”. Nghe vậy, các dân ngoại hân hoan ca tụng lời Chúa; những ai được Chúa tiền định hưởng sự sống đời đời, thì tin theo, nên lời Chúa được rao giảng khắp cả vùng.

Những người Do-thái xúi giục các phụ nữ khá giả đã tòng giáo, các thân hào trong thành, bắt bớ Phaolô và Barnaba, rồi trục xuất hai ngài ra khỏi ranh giới xứ họ. Còn hai ngài, sau khi phủi bụi chân lại cho họ, hai ngài đi đến Icôniô. Còn các môn đồ thì đầy hân hoan và Thánh Thần.

 

Phúc Âm: Ga 14, 7-14

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, các con biết và đã xem thấy Người”.

Philipphê thưa: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha và như thế là đủ cho chúng con”. Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: “Philipphê, Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là xem thấy Cha. Sao con lại nói: Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha? Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin, vì các việc Thầy đã làm. Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm được những việc Thầy đã làm; người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha. Và điều gì các con nhân danh Thầy mà xin Cha, Thầy sẽ làm, để Cha được vinh hiển trong Con. Nếu điều gì các con nhân danh Thầy mà xin cùng Thầy, Thầy sẽ làm cho”.

 

Suy Niệm

            Qua đoạn sách Tông Đồ Công vụ trên đây một lần nữa cho ta thấy đầu óc kỳ thị dân ngoại của người Do-thái. Khi những người ngoại giáo được ơn đức tin, họ chú tâm đến Tin Mừng do Phaolô và Barnaba đem tới, thì những người Do-thái đâm ra ghen tức. Họ chỉ muốn chiếm giữ đặc quyền riêng cho họ. Họ muốn ân ban này chỉ dành riêng cho dân tộc họ. Họ đã không đón nhận lời Thiên Chúa nhưng lại tỏ ra tức tối khi dân ngoại đón nhận Tin Mừng. Họ không muốn chia sẻ Thiên Chúa cho bất cứ dân tộc nào.

Ngày nay, thái độ kỳ thị trên bình diện sắc tộc như người Do-thái ngày xưa có thể ta ít thấy. Tuy nhiên chuyện ganh ghét, đặc quyền đặc lợi không phải là không có. Thỉnh thoảng ta cũng bắt gặp đâu đó nơi hội đoàn này, hội đoàn nọ, nhóm này, nhóm kia…trong một họ đạo vẫn có những tình trạng này. Cho dù không to tát gì, nhưng cũng làm mất sự hiệp thông trong họ đạo và gây gương mù gương xấu cho những người xung quanh.

Cộng đoàn nơi tôi đang sống, hội đoàn tôi đang tham gia, cộng tác… có tình trạng ganh tỵ, độc chiếm này không ? Hãy nhớ rằng Thiên Chúa không bao giờ phân biệt Do-thái hay Hy-lạp, nô lệ hay tự do, hội đoàn này, hội đoàn nọ, nhóm này, nhóm kia…và ân ban của Ngài là để san sẻ chứ không phải để chiếm giữ.

            Lạy Chúa, xin giúp con luôn ý thức rằng tình yêu và lòng thương xót của Chúa luôn chan hòa cho mọi hạng người, trong đó có cả con nữa. Để từ đó con không mang thái độ so bì hơn thua hay độc chiếm cho riêng mình. Xin cho con luôn biết nhận ra ơn Chúa ban, để con cũng biết chia sẻ cho mọi người. Amen.

Chia sẻ Bài này:

Related posts