Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần 4 Phục Sinh C

Thứ Sáu

Bài Ðọc I: Cv 13, 26-33

Trong những ngày ấy, khi Phaolô đến Antiôkia thuộc xứ Pisiđia, ông lên tiếng trong hội đường rằng: “Thưa chư huynh, con cháu Abraham, và những người kính sợ Thiên Chúa ở giữa chư huynh, lời cứu độ đó đã được rao giảng cho chư huynh. Những người cư ngụ ở Giêrusalem và các thủ lãnh của họ đã không nhìn nhận Ðức Giêsu và các lời tiên tri mà họ đọc mỗi ngày Sabbat; thế mà họ đã làm ứng nghiệm lời tiên tri khi lên án Người. Và dầu không thấy nơi Người lý do nào đáng phải chết, họ cũng xin Philatô cho giết Người. Và khi đã hoàn tất mọi điều đã chép về Người, họ đã tháo Người xuống khỏi cây thập giá và mai táng Người trong mồ. Nhưng Thiên Chúa đã cho Người sống lại từ cõi chết vào ngày thứ ba. Và trong nhiều ngày, Người đã hiện ra với những kẻ đã cùng với Người từ Galilêa lên Giêrusalem. Bây giờ những kẻ đó là những chứng nhân của Người trước mặt dân chúng.

“Phần chúng tôi, chúng tôi loan báo cho chư huynh hay rằng: lời hứa ban cho tổ phụ chúng ta, Thiên Chúa đã làm hoàn tất cho chúng ta là con cháu các ngài, khi làm cho Ðức Giêsu sống lại, như đã chép trong thánh vịnh thứ hai rằng: ‘Con là Con Cha, hôm nay Cha đã sinh ra Con’ “.

 

Phúc Âm: Ga 14, 1-6

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Lòng các con đừng xao xuyến. Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở, nếu không, Thầy đã nói với các con rồi; Thầy đi để dọn chỗ cho các con. Và khi Thầy đã ra đi và dọn chỗ các con rồi, Thầy sẽ trở lại đem các con đi với Thầy, để Thầy ở đâu thì các con cũng ở đó. Thầy đi đâu, các con đã biết đường rồi”. Ông Tôma thưa Người rằng: “Lạy Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con biết đường đi?” Chúa Giêsu đáp: “Thầy là đường, là sự thật, và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy”.

Suy Niệm

Đoạn sách Công vụ Tông đồ trên đây là một phần trong bài giảng của Phaolô tại hội đường Antiôka. Qua bài giảng này ta thấy Phaolô là người rất am tường về Thánh Kinh. Ông đưa vài nét về lịch sử cứu độ, từ cuộc tuyển chọn Abraham và cuộc xuất hành khỏi Ai-cập cho đến Gioan Tẩy Giả và Chúa Giêsu, Đấng cứu độ được tuyên hứa (c.16-25). Bấy giờ ông mới hướng cách cầu khẩn và mời gọi đến “anh em” của mình (c.26), con cái Abraham. Cho đến hôm nay và bây giờ, họ vẫn đáng hưởng “Lời cứu độ”: Tin Mừng về Chúa Giêsu, Đức Kitô, Đấng được Thiên Chúa cho sống lại từ cõi chết. Trong câu 27, Phaolô giải thích mầu nhiệm vượt lên trên lịch sử của Israel: những người cư ngụ ở Giêrusalem và những người lãnh đạo của họ đã kết án Chúa Giêsu, họ đã làm trọn lời tiên báo của các tiên tri mà họ không biết.

Phaolô muốn nói với những người Do-thái chỉ cần đọc Thánh Kinh cách đúng đắn, họ sẽ thấy tất cả những điều viết về Đức Giêsu đã được báo trước. Đặc biệt là sự phục sinh của Chúa Giêsu, sự phục sinh là bằng chứng dứt khoát rằng Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa và là Thiên Chúa. Chính sự gặp gỡ Đấng Phục Sinh mà Phaolô đã hoàn toàn thay đổi, từ một người bắt bớ những ai tin nhận Đức Giêsu, ông trở thành người loan báo về Đức Giêsu một cách hăng say và nhiệt thành.

Phần chúng ta, chúng ta có đọc Thánh kinh chưa ? đọc với thái độ nào ? nhất là chúng ta có cảm nhận được Đức Giêsu phục sinh trong cuộc sống của mình chưa ?

Lạy Chúa, xin cho con biết noi gương Phaolô, cố gắng học hỏi Lời Chúa, nhất là cảm nghiệm Chúa Giêsu phục sinh trong mọi biến cố cuộc đời mình. Để con cũng biết loan báo và làm chứng cho Chúa phục sinh. Amen.

Chia sẻ Bài này:

Related posts