- Legio Mariae – Đạo Binh Đức Mẹ - https://daobinh.com -

Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần 20 TN C

Lm. Giuse Nguyễn

THỨ HAI: 15/08 – Trang 1

THỨ BA – Trang 2

THỨ TƯ – Trang 3

THỨ NĂM – Trang 4

THỨ SÁU – Trang 5

THỨ BẢY – Trang 6

– o O o –

THỨ HAI: 15/08

ĐỨC MẸ HỒN XÁC LÊN TRỜI

Bài Ðọc I: Kh 11, 19a; 12, 1-6a, 10ab

Ðền thờ Thiên Chúa trên trời đã mở ra. Và một điềm lạ vĩ đại xuất hiện trên trời: một người nữ mặc áo mặt trời, chân đạp mặt trăng, đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao: Bà đang mang thai, kêu la chuyển bụng, và đau đớn sinh con.

Lại một điềm lạ khác xuất hiện trên trời: một con rồng đỏ khổng lồ, có bảy đầu, mười sừng, và trên bảy đầu, đội bảy triều thiên. Ðuôi nó kéo đi một phần ba tinh tú trên trời mà ném xuống đất. Con rồng đứng trước mặt người nữ sắp sinh con, để khi Bà sinh con ra, thì nuốt lấy đứa trẻ.

Bà sinh được một con trai, Ðấng sẽ dùng roi sắt mà cai trị muôn dân: Con Bà được mang về cùng Thiên Chúa, đến tận ngai của Người. Còn Bà thì trốn lên rừng vắng, ở đó Bà được Thiên Chúa dọn sẵn cho một nơi.

Và tôi nghe có tiếng lớn trên trời phán rằng: “Nay sự cứu độ, quyền năng, vương quyền của Thiên Chúa chúng ta, và uy quyền của Ðức Kitô của Người đã được thực hiện”.

 

Bài Ðọc II: 1 Cr 15, 20-26

Anh em thân mến, Ðức Kitô đã từ cõi chết sống lại, là hoa quả đầu mùa của những kẻ yên giấc. Vậy sự chết bởi một người, thì sự kẻ chết sống lại cũng bởi một người. Cũng như mọi người đều phải chết nơi Ađam thế nào, thì mọi người cũng sẽ được tác sinh trong Ðức Kitô như vậy. Nhưng ai nấy đều theo thứ tự của mình, hoa quả đầu mùa là Ðức Kitô, đoạn đến những kẻ thuộc về Ðức Kitô, những kẻ đã tin Người xuống thế: rồi đến tận cùng, khi Người đã trao vương quốc lại cho Thiên Chúa Cha, và đã tiêu diệt mọi đầu mục, quyền năng và thế lực. Nhưng Người còn phải cai trị cho đến khi Người đặt mọi quân thù dưới chân Người. Kẻ thù cuối cùng sẽ bị tiêu diệt là sự chết, bởi Người đã bắt mọi sự quy phục dưới chân Người.

 

Phúc Âm: Lc 1, 39-56

Trong những ngày ấy, Maria chỗi dậy, vội vã ra đi lên miền núi, đến một thành xứ Giuđêa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào bà Elisabeth, và khi bà Elisabeth nghe lời chào của Maria, thì hài nhi nhảy mừng trong lòng bà, và bà Elisabeth được đầy Chúa Thánh Thần, bà kêu lớn tiếng rằng:

“Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ, và Con lòng Bà được chúc phúc. Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm? Vì này tai tôi vừa nghe lời Bà chào, hài nhi liền nhảy mừng trong lòng tôi. Phúc cho Bà là kẻ đã tin rằng lời Chúa phán cùng Bà sẽ được thực hiện”.

Và Maria nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ trong Thiên Chúa, Ðấng Cứu Ðộ tôi, vì Chúa đã đoái nhìn đến phận hèn tớ nữ của Chúa. Này từ nay muôn thế hệ sẽ khen tôi có phước, vì Ðấng toàn năng đã làm cho tôi những sự trọng đại, và Danh Ngài là thánh. Lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia dành cho những người kính sợ Chúa. Chúa đã vung cánh tay ra oai thần lực, dẹp tan những ai thần trí kiêu căng. Chúa lật đổ người quyền thế xuống khỏi ngai vàng và nâng cao những người phận nhỏ. Chúa đã cho người đói khát no đầy ơn phước, và để người giàu có trở về tay không. Chúa săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng thương xót của Ngài. Như Chúa đã phán cùng các tổ phụ chúng tôi, cho Abraham và dòng dõi người đến muôn đời”.

Maria ở lại với bà Elisabeth độ ba tháng, đoạn Người trở về nhà Mình.

 

SUY NIỆM

Hòm bia Giao ước mới sẽ xuất hiện vào thời cánh chung ở Đền Thờ trên trời. Chính Đức Kitô đã thiết lập Giao ước mới để dẫn đưa nhân loại vào Đền Thờ ở trên trời.

Đền Thờ đó mở ra với hình ảnh người phụ nữ đang mang thai, chuyển dạ. Người phụ nữ này chính là dân Thiên Chúa đang mang trong mình một mầm móng mới, sự lớn mạnh của Nước Chúa.

Lại một hình ảnh khác nữa là con rồng xuất hiện để chờ nuốt đứa con của người phụ nữ sinh ra. Thế lực kẻ thù luôn muốn ngăn cản và chống lại Nước Thiên Chúa. Tuy nhiên cuối cùng nó đã thua.

Hình ảnh gười phụ nữ mang thai chuyển dạ hôm nay được phụng vụ mượn để diễn tả Đức Maria đã cưu mang mầm mống ơn cứu độ là Đưc Giêsu Kitô. Mẹ đã cộng tác để Nước Thiên Chúa được lớn mạnh và hoạch định của Thiên Chúa được thực hiện.

Tuy nhiên Mẹ ý thức tất cả những gì Mẹ đã làm cũng đều do “lòng thương xót Chúa trải qua đời nọ đến đời kia”. Thế cho nên cuộc đời của Mẹ chỉ biết cất lên tiếng hát “linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa” về tất cả những gì Thiên Chúa đã làm và cộng tác với Ngài bằng hai tiếng “xin vâng”.

Lạy Chúa, Đức Maria được diễm phúc cộng tác với Ngài trong chương trình cứu độ, và Mẹ đã biết khiêm tốn nói tiếng xin vâng. Xin cho chúng con cũng biết nhận ra những ân huệ Chúa ban hằng ngày để cất lên lời “ngợi khen Đức Chúa”; vui trong ân tình Chúa; không tìm kiếm những chuyện cao xa vĩ đại, vì lòng thương xót đang thực hiện trên mọi biến cố cuộc đời chúng con.

THỨ BA

Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 28, 1-10

Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: Hỡi con người, hãy bảo vua Tirô rằng: Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: bởi vì ngươi tự kiêu mà rằng: “Ta là Thiên Chúa, ta ngồi trên toà Thiên Chúa giữa biển”, vì ngươi chỉ là người phàm, chứ không phải là Chúa, mà lòng ngươi dám tự cho mình là Chúa! Phải rồi, ngươi khôn ngoan hơn Ðaniel! Không điều bí ẩn nào mà ngươi không biết: Nhờ tài trí và khôn ngoan mà ngươi nên hùng mạnh, và ngươi đã tích trữ vàng bạc trong kho tàng. Nhờ tài trí dồi dào trong việc buôn bán, ngươi đã gia tăng của cải, và tâm hồn ngươi tự cao tự đại về sự phú cường của ngươi.

Vì thế Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Bởi lòng ngươi dám tự cho mình là Chúa, thì đây Ta sẽ dẫn quân ngoại bang, là những kẻ hung bạo nhất trong các dân, đến giày xéo trên ngươi, họ sẽ tuốt gươm chống lại sự khôn ngoan tốt đẹp của ngươi, và làm ô danh ngươi. Họ sẽ giết và triệt hạ ngươi, ngươi sẽ chết như những kẻ chết chìm dưới lòng biển. Trước mặt những kẻ giết ngươi, nào ngươi còn dám nói: “Ta là Thiên Chúa” nữa sao? Vì ngươi là người chứ không phải là Chúa trong tay những kẻ hạ sát ngươi. Ngươi sẽ chết trong tay ngoại bang, như những kẻ không chịu cắt bì: vì Ta đã phán! Chúa là Thiên Chúa phán như vậy.

 

Phúc Âm: Mt 19, 23-30

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Thầy bảo thật các con: Người giàu có thật khó mà vào Nước Trời. Thầy còn bảo các con rằng: Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời”. Các môn đệ nghe vậy thì bỡ ngỡ quá mà thưa rằng: “Vậy thì ai có thể được cứu độ?” Chúa Giêsu nhìn các ông mà phán rằng: “Ðối với loài người thì không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì mọi sự đều có thể được”. Bấy giờ Phêrô thưa Người rằng: “Này đây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, vậy chúng con sẽ được gì?” Chúa Giêsu bảo các ông rằng: “Thầy bảo thật các con: Các con đã theo Thầy, thì trong ngày tái sinh, khi Con Người ngự trên toà vinh hiển, các con cũng sẽ ngồi trên mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Israel. Và tất cả những ai bỏ nhà cửa, anh chị em, cha mẹ, vợ con, ruộng nương vì danh Thầy, thì sẽ được gấp trăm và được sự sống đời đời. Nhưng có nhiều kẻ trước hết sẽ nên sau hết, và kẻ sau hết sẽ nên trước hết”.

 

SUY NIỆM

Vì sự kiêu ngạo của vua Tirô mà Thiên Chúa đã trao ông vào tay quân thù. Hành động của Thiên Chúa để cho con người thấy họ chỉ là phàm nhân, những gì họ có đều nằm trong sự yêu thương quan phòng của Thiên Chúa. Vì thế thái độ khôn ngoan của  con người là biết đón nhận tất cả với lòng tri ân cảm mến.

Cũng thế, khi con người cậy dựa vào tiền bạc, của cải vật chất thì họ không thể nào bước vào “vùng đất dành cho kẻ sống”, vì của cải vật chất chỉ là những phương tiện ở đời này, khi nào con người chịu buông bỏ thì họ mới có thể bước vào sự sống vĩnh cửu.

Vì thế mà Đức Giêsu đã nói một cách mạnh mẽ: “Tất cả những ai bỏ nhà cửa, anh chị em, cha mẹ, vợ con, ruộng nương vì danh Thầy, thì sẽ được gấp trăm và được sự sống đời đời”.

Lạy Chúa, người môn đệ của Đức Giêsu  không được bám víu vào bất cứ giá trị nào ngoài một sức mạnh của Chúa. Xin cho chúng con biết sử dụng tất cả những gì Chúa ban như phương thế giúp giúp chúng con sống tốt cuộc đời này. Và quan trọng nhất xin cho chúng con luôn biết hướng lòng về giá trị đích thực ở sự sống đời sau.

THỨ TƯ

Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 34, 1-11

Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: Hỡi con người, hãy nói tiên tri về các chủ chăn Israel, hãy nói tiên tri và bảo các chủ chăn rằng: Chúa là Thiên Chúa phán thế này: Khốn cho các chủ chăn Israel, họ chỉ lo nuôi chính bản thân: chớ thì các chủ chăn không phải lo chăn nuôi đoàn chiên sao? Các ngươi đã uống sữa chiên, đã mặc áo lông chiên, hễ con nào béo tốt, các ngươi làm thịt: nhưng các ngươi không chăn nuôi đoàn chiên của Ta. Con nào yếu đuối, các ngươi không bổ dưỡng; con nào đau ốm, các ngươi không chạy chữa; con nào bị thương, các ngươi không băng bó; con nào đi lạc, các ngươi không đem về; con nào đi mất, các ngươi không tìm kiếm; nhưng các ngươi chăn dắt chúng bằng bạo lực và nghiêm khắc. Các chiên Ta tản mác vì thiếu chủ chăn: chúng làm mồi cho thú dữ ngoài đồng. Các chiên Ta lang thang khắp núi, trên mọi đồi cao, các chiên Ta tản mác khắp mặt đất, và chẳng có ai tìm kiếm. Ta nói, chẳng có ai tìm kiếm.

Vì thế, hỡi các chủ chăn, hãy nghe lời Thiên Chúa phán: Nhân danh mạng sống của Ta, các chiên Ta đã bị cướp mất, các chiên Ta làm mồi cho thú dữ ngoài đồng, vì không có chủ chăn: các chủ chăn của Ta không lo lắng cho đoàn chiên Ta, nhưng chúng chỉ nuôi chính bản thân, mà không chăn nuôi các chiên Ta, vì thế, hỡi các chủ chăn, hãy nghe lời Chúa: Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Ðây chính Ta sẽ đến với các chủ chăn, đòi lại đoàn chiên khỏi tay chúng, và sẽ không cho chúng chăn nuôi đoàn chiên nữa, các chủ chăn không còn nuôi chính bản thân nữa. Ta sẽ giải thoát đoàn chiên Ta khỏi miệng chúng, và đoàn chiên sẽ không còn làm mồi ngon cho chúng nữa.

Vì Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Ðây chính Ta sẽ tìm kiếm các chiên Ta, và Ta sẽ thăm viếng chúng.

 

Phúc Âm: Mt 20, 1-16a

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này rằng: “Nước Trời giống như chủ nhà kia sáng sớm ra thuê người làm vườn nho mình. Khi đã thoả thuận với những người làm thuê về tiền công nhật là một đồng, ông sai họ đến vườn của ông.

“Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có những người khác đứng không ngoài chợ, ông bảo họ rằng: “Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta, ta sẽ trả công cho các ngươi xứng đáng”. Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu và thứ chín, ông cũng trở ra và làm như vậy.

“Ðến khoảng giờ thứ mười một ông lại trở ra, và thấy có kẻ đứng đó, thì bảo họ rằng: “Sao các ngươi đứng nhưng không ở đây suốt ngày như thế?” Họ thưa rằng: “Vì không có ai thuê chúng tôi”. Ông bảo họ rằng: “Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta”.

“Ðến chiều chủ vườn nho bảo người quản lý rằng: “Hãy gọi những kẻ làm thuê mà trả tiền công cho họ, từ người đến sau hết tới người đến trước hết”. Vậy những người làm từ giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người một đồng. Tới phiên những người đến làm trước, họ tưởng sẽ lãnh được nhiều hơn; nhưng họ cũng chỉ lãnh mỗi người một đồng. Ðang khi lãnh tiền, họ lẩm bẩm trách chủ nhà rằng: “Những người đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi chịu nắng nôi khó nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao?” Chủ nhà trả lời với một kẻ trong nhóm họ rằng: “Này bạn, tôi không làm thiệt hại bạn đâu, chớ thì bạn đã không thoả thuận với tôi một đồng sao? Bạn hãy lấy phần bạn mà đi về, tôi muốn trả cho người đến sau hết bằng bạn, nào tôi chẳng được phép làm như ý tôi muốn sao? Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng?”

“Như thế, kẻ sau hết sẽ nên trước hết, và kẻ trước hết sẽ nên sau hết”.

 

SUY NIỆM

Thiên Chúa đã lên án những chủ chăn chỉ lo cho bản thân mình mà không lo chăm sóc cho đoàn chiên. Hơn thế nữa tội ác của các chủ chăn ở chỗ đã lợi dụng, đã bốc lột đoàn chiên để hưởng thụ cho riêng bản thân mình. Thiên Chúa đã giao cho các chủ chăn nhiệm vụ chăm sóc đoàn chiên của Ngài. Họ phải ý thức được hồng ân lớn lao mà Chúa đã ban là được hành động thay cho Thiên Chúa. Phải biết một điều: Thiên Chúa luôn yêu thương và dõi theo đoàn chiên của Ngài, vì vậy khi thấy đoàn chiên đó bơ vơ, đói khát, tản mác… thì con tim của Ngài sẽ thổn thức, và tội đó thuộc về các mục tử chỉ sống cho riêng mình.

Nhưng tình yêu thương của Thiên Chúa không bao giờ bỏ cuộc, Ngài tiếp tục mời gọi và cho con người được cơ hội cộng tác với Ngài. Vì thế thái độ của mỗi người dù ở vị trí nào, dù làm những việc lớn lao hay nhỏ bé, sang hay hèn… hãy biết rằng mình chỉ là những con người được Chúa thương cho làm việc.

Lạy Chúa, chúng con cám ơn Chúa không bao giờ bỏ chúng con. Ngài luôn yêu thương, chăm sóc chúng con bằng nhiều cách khác nhau. Cho chúng con được làm việc, được cộng tác với Ngài là một sự tin tưởng mà Chúa đã dành cho chúng con. Vì thế xin cho chúng con đừng tưởng rằng những gì mình có là do sức mình, mà cậy mình khoe khoang. Xin cho chúng con đừng tìm cách “bốc lột”, bớt xén những ân huệ của Chúa để sống cho riêng mình, mà hãy biết sống quảng đại để phục vụ mọi người từ những gì mà Chúa đã tin tưởng trao phó cho chúng con.

THỨ NĂM

Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 36, 23-28

Ðây Chúa phán: Ta sẽ thánh hoá danh cao cả Ta đã bị xúc phạm giữa các dân tộc, nơi mà các ngươi đã xúc phạm danh thánh Ta, để các dân tộc biết Ta là Chúa, Thiên Chúa các đạo binh phán, khi Ta tự thánh hoá nơi các ngươi trước mặt họ. Ta sẽ kéo các ngươi ra khỏi các dân tộc, sẽ quy tụ các ngươi từ các nước, và dẫn dắt các ngươi trên đất các ngươi. Ta sẽ dùng nước trong sạch mà rảy trên các ngươi, và các ngươi sẽ được rửa sạch mọi vết nhơ. Ta sẽ thanh tẩy các ngươi sạch mọi vết nhơ các bụt thần. Ta sẽ ban cho các ngươi quả tim mới, đặt giữa các ngươi một thần trí mới, cất khỏi xác các ngươi quả tim bằng đá và ban cho các ngươi quả tim bằng thịt. Ta đặt thần trí Ta giữa các ngươi, làm cho các ngươi thực thi các huấn lệnh Ta, làm cho các ngươi tuân giữ và thực hành các lề luật Ta. Các ngươi sẽ cư ngụ trong xứ Ta đã ban cho tổ phụ các ngươi; các ngươi sẽ là dân Ta, còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa các ngươi.

 

Phúc Âm: Mt 22, 1-14

Khi ấy, Chúa Giêsu lại phán cùng các đầu mục tư tế và kỳ lão trong dân những dụ ngôn này rằng: “Nước Trời giống như vua kia làm tiệc cưới cho hoàng tử. Vua sai đầy tớ đi gọi những người đã được mời dự tiệc cưới, nhưng họ không chịu đến. Vua lại sai các đầy tớ khác mà rằng: “Hãy nói cùng những người đã được mời rằng: Này ta đã dọn tiệc sẵn rồi, đã hạ bò và súc vật béo tốt rồi, mọi sự đã sẵn sàng: xin mời các ông đến dự tiệc cưới”. Nhưng những người ấy đã không đếm xỉa gì và bỏ đi: người thì đi thăm trại, người thì đi buôn bán, những người khác thì bắt đầy tớ vua mà nhục mạ và giết đi. Khi vua nghe biết, liền nổi cơn thịnh nộ, sai binh lính đi tru diệt bọn sát nhân đó, và thiêu huỷ thành phố của chúng. Bấy giờ vua nói với các đầy tớ rằng: “Tiệc cưới đã dọn sẵn sàng, nhưng những kẻ đã được mời không đáng dự. Vậy các ngươi hãy ra các ngả đường, gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới”. Các đầy tớ liền đi ra đường, gặp ai bất luận tốt xấu, đều quy tụ lại và phòng cưới chật ních khách dự tiệc.

Ðoạn vua đi vào quan sát những người dự tiệc, và thấy ở đó một người không mặc y phục lễ cưới. Vua liền nói với người ấy rằng: “Này bạn, sao bạn vào đây mà lại không mặc y phục lễ cưới?” Người ấy lặng thinh. Bấy giờ vua truyền cho các đầy tớ rằng: “Trói tay chân nó lại, ném nó vào nơi tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc và nghiến răng!” Vì những kẻ được gọi thì nhiều, còn những kẻ được chọn thì ít”.

 

SUY NIỆM

Thiên Chúa mặc khải sự thánh thiện của Ngài cho chư dân qua việc Ngài dám quy tụ mọi dân nước lại thành dân riêng của Ngài. Dĩ nhiên dân tộc mới này phải được sự thánh thiện của Thiên Chúa “thánh hóa” để biến đổi trái tim bằng đá của họ thành trái tim bằng thịt, đồng thời ban Thần Trí của Ngài để họ có thể tuân giữ những huấn lệnh của Thiên Chúa.

Qua đó chúng ta thấy được Thiên Chúa muốn cứu độ mọi người, nhưng để có được ơn cứu độ đó, con người phải biết quý trọng và nổ lực sửa đổi cuộc sống cho phù hợp với sự cao cả mà Thiên Chúa đã ban.

Bài Tin Mừng hôm nay nói về ơn cứu độ của Thiên Chúa ban đầu muốn dành riêng cho dân tộc Do Thái, nhưng họ đã không đón nhận mà còn sỉ nhục những sứ giả của Thiên Chúa, vì vậy mà ơn cứu độ đó đã được mở rộng ra cho mọi dân tộc. Tuy nhiên đến giờ cử hành lễ cưới, có người đã không mặc áo cưới vào phòng tiệc, vì vậy họ đã bị loại trừ.

Thế cho nên ân sủng của Thiên Chúa là một lời mời gọi với sự đáp trả hết sức tự do của con người, nếu họ không phù hợp thì đương nhiên họ sẽ không thể có được.

Lạy Chúa, Chúa vẫn mời gọi chúng con hằng ngày đến dự bàn tiệc Mình và Máu Thánh Chúa. Đó là tình yêu của Chúa dành cho nhân loại chúng con. Đó là ơn cứu độ mà Chúa đã ban cho chúng con qua hy tế của Đức Giêsu. Tuy nhiên rất nhiều lần chúng con đã từ chối vì nhiều lý do khác nhau. Đó là tự do của riêng con. Nhưng lời Chúa ngày hôm nay cho con một sự cảnh tỉnh để nếu chúng con không biết quý trọng ơn cứu độ đó, chúng con không thể được cứu độ. Hơn thế nữa, muốn được cứu độ chúng con phải sống cho xứng đáng. Xin Chúa sửa đổi ý hướng và hành động của chúng con để chúng con có thể được vào dự tiệc vui muôn đời.

THỨ SÁU

Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 37, 1-14

Trong những ngày ấy, tay Chúa đặt trên tôi, và dẫn tôi đi trong thần trí của Chúa: Người để tôi giữa cánh đồng đầy hài cốt; Người đem tôi đi vòng quanh những hài cốt ấy, có rất nhiều bộ xương khô nằm la liệt trên cánh đồng. Và Chúa phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, ngươi nghĩ các xương này sẽ có thể được sống chăng?” Tôi thưa: “Lạy Chúa là Thiên Chúa, Chúa đã biết”. Người liền phán cùng tôi: “Ngươi hãy nói tiên tri về các bộ xương này, và bảo chúng rằng: ‘Hỡi các bộ xương khô, hãy nghe lời Chúa. Chúa là Thiên Chúa phán cùng các bộ xương như thế này: Ðây Ta sẽ khiến hồn nhập vào các ngươi và các ngươi sẽ được sống. Ta sẽ đặt gân trên các ngươi, sẽ khiến thịt mọc ra trên các ngươi, và cho da bọc các ngươi: Ta sẽ ban hồn cho các ngươi, các ngươi sẽ được sống và biết rằng Ta là Chúa’ “. Tôi đã nói tiên tri như Chúa đã truyền cho tôi.

Ðang lúc tôi nói tiên tri, thì có tiếng ồn ào, và tôi thấy chuyển động: các bộ xương họp lại với nhau, xương ăn khớp với nhau. Tôi quan sát, và này đây, gân và thịt mọc trên các bộ xương: có da bọc lại, nhưng chưa có hồn. Và Chúa phán cùng tôi rằng: “Ngươi hãy nói tiên tri về hồn, hỡi con người, hãy nói tiên tri và bảo hồn rằng: ‘Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Hỡi hồn, hãy từ bốn phương tiến đến’, và thổi hơi trên những kẻ bị giết này, để chúng sống lại”. Tôi đã nói tiên tri như Chúa đã truyền cho tôi. Hồn liền nhập vào chúng và chúng được sống. Chúng đứng thẳng lên làm thành một đạo quân cực kỳ đông đảo.

Và Chúa phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, các bộ xương này là toàn thể nhà Israel. Chúng nói rằng: ‘Xương chúng tôi đã khô đét, chúng tôi mất hết hy vọng, chúng tôi đã bị tiêu diệt’. Bởi đó, ngươi hãy nói tiên tri cho chúng rằng: ‘Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Hỡi dân Ta, này Ta sẽ mở các cửa mồ các ngươi, Ta sẽ kéo các ngươi ra khỏi mồ, và dẫn dắt các ngươi vào đất Israel. Hỡi dân Ta, các ngươi sẽ biết Ta là Chúa, lúc Ta mở cửa mồ các ngươi, và kéo các ngươi ra khỏi mồ, Ta sẽ cho các ngươi thần trí của Ta, và các ngươi sẽ được sống; Ta sẽ cho các ngươi an cư trên đất các ngươi, các ngươi biết rằng: Ta là Chúa, chính Ta đã phán và sẽ thi hành’ “.

Phúc Âm: Mt 22, 34-40

Khi ấy, những người biệt phái nghe tiếng Chúa Giêsu đã làm cho những người Sađốc câm miệng, thì họp nhau lại. Ðoạn một người thông luật trong nhóm họ hỏi thử Người rằng: “Thưa Thầy, trong lề luật, giới răn nào trọng nhất?” Chúa Giêsu phán cùng người ấy rằng: “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Ðó là giới răn thứ nhất và trọng nhất. Nhưng giới răn thứ hai cũng giống giới răn ấy, là: Ngươi hãy yêu thương kẻ khác như chính mình ngươi. Toàn thể lề luật và sách các tiên tri đều tóm lại trong hai giới răn đó”.

 

SUY NIỆM

Nhờ quyền năng của Thiên Chúa  mà những bộ xương khô đã trở thành những con người sống. Đó là hình ảnh tiên báo cho thời kỳ phục hồi của Israel. Thời lưu đày đã chấm dứt, thời đại mới đã bắt đầu.

Thời đại mới này được thực hiện trong Đức Giêsu khi Ngài đem giới luật mới đến cho nhân loại, đó là giới luật yêu thương.

Giới luật này được Đức Giêsu sống trọn vẹn bằng tất cả tình yêu thương. Trước hết đối với Thiên Chúa là Cha. Ngài đã thực hiện ý Cha trọn vẹn “dưới đất cũng như trên trời”. Ngài hành động mọi sự theo chương trình, ý hướng của Cha: “Một theo ý Cha, đừng theo ý con”. Tình yêu mến dành cho Thiên Chúa được thể hiện cụ thể qua việc luôn nghe là làm theo ý Chúa.

Tình yêu thương đó còn được thể hiện cho những con người mà Ngài được sai đến. Ngài rao giảng chân lý, Ngài an ủi những người đau khổ, Ngài chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền, Ngài thông cảm, tha thứ cho những người tội lỗi…

Lạy Chúa, tâm hồn chúng con khô cằn như những bộ xương khô không có sự sống. Chúng con khô khan, nguội lạnh đối với Chúa và xa cách, hững hờ với anh chị em. Nhưng con tin quyền năng Chúa sẽ biến đổi chúng con nên những con người mới, những con người biết sống yêu thương. Xin cho chúng con biết nghe lời Chúa để yêu mến Chúa trên hết mọi sự và yêu thương người khác như chính mình con vậy.

THỨ BẢY

Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 43, 1-7a

Thiên Thần dẫn tôi đến cửa phía đông. Và đây vinh quang Thiên Chúa Israel từ con đường phía đông tiến vào: tiếng của Người như tiếng nước lũ, và địa cầu sáng rực uy nghi của Người. Thị kiến mà tôi đã thấy giống như thị kiến trước kia tôi đã xem thấy khi Người đến huỷ diệt thành phố, và như thị kiến tôi đã xem thấy gần sông Côbar, nên tôi sấp mặt xuống đất. Uy nghi Chúa tiến vào đền thờ theo lối của hướng đông. Thần Trí đỡ tôi lên, và dẫn tôi vào hành lang phía trong. Ðây ánh vinh quang của Chúa tràn ngập đền thờ. Tôi đã nghe có người nói với tôi từ trong đền thờ và người đứng gần bên tôi, bảo tôi rằng: “Hỡi con người, đây là nơi đặt bệ ngai Ta, nơi Ta để chân, nơi Ta ngự giữa con cái Israel đến muôn đời”.

 

Phúc Âm: Mt 23, 1-12

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng: “Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ nói với các ngươi, các ngươi hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ: vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta: còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho người ta thấy: vì thế họ nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là “Thầy”. Phần các ngươi, các ngươi đừng muốn được người ta gọi là “Thầy”, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là “cha”, vì các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta gọi là “người chỉ đạo”: vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Ðức Kitô. Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”.

 

SUY NIỆM

Trong một thị kiến lúc trước, ngôn sứ Êdêkien đã thấy Thiên Chúa bỏ Đền Thờ để ra đi. Bây giờ ngôn sứ lại thấy Thiên Chúa trở lại trong vinh quang. Xưa Chúa đã bỏ dân Người vì dân phạm tội, nhưng nay Ngài xót thương để trở về với họ. Điều đó muốn nói lên rằng Thiên Chúa không nỡ từ bỏ con người. Ngài luôn ở giữa để mời gọ họ hoán cải, để tỏ lộ tình yêu thương của Ngài. Sự hiện diện của Thiên Chúa là một sự hiện diện hết sức khiêm hạ.

Còn sự hiện diện của một số luật sĩ và kinh sư chẳng những không khiêm tốn, mà còn sai lạc về hình ảnh của một Thiên Chúa yêu thương phục vụ.

Họ không phục vụ mà bắt người khác phục vụ mình. Họ không sống thánh thiện mà còn làm gương mù gương xấu cho người khác. Họ không an ủi, nâng đỡ dân chúng mà còn chất lên vai dân chúng những gánh nặng…

Chính vì vậy lời Chúa ngày hôm nay mời gọi chúng ta nhận thức được tình yêu của Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng ta mà luôn yêu thương và làm mọi cách cho chúng ta được sống. Đó chính là lòng thương xót. Từ đó mời gọi chúng ta cũng có thái độ yêu thương, phục vụ giống như Thiên Chúa.

Lạy Chúa, con quên mất mình được Chúa yêu thương chăm sóc, nên con đã sống trong sự vô tâm, hờ hững với mọi người. Con hành xử một cách quyền hành. Con không lo phục vụ người khác giống như Chúa. Hơn thế nữa, con không lo đến ơn cứu độ cho bản thân mình, mà còn cản trở người khác đón nhận ơn cứu độ đó bằng chính đời sống của con. Lạy Chúa, con khiêm tốn nhìn nhận mình có tội. Xin Chúa tha thứ cho con.

 

Gp. Cần Thơ

Chia sẻ Bài này:
[1] [2] [3]