Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần 2 Mùa Chay C

Thứ Năm

Bài Ðọc I: Gr 17, 5-10

Ðây Chúa phán: “Khốn thay cho kẻ tin tưởng người đời, họ nương tựa vào sức mạnh con người, còn tâm hồn họ thì sống xa Chúa. Họ như cây cỏ trong hoang địa, không cảm thấy khi được hạnh phúc; họ ở những nơi khô cháy trong hoang địa, vùng đất mặn không người ở. Phúc thay cho người tin tưởng vào Thiên Chúa, và Chúa sẽ là niềm cậy trông của họ. Họ sẽ như cây trồng nơi bờ suối, cây đó đâm rễ vào nơi ẩm ướt, không sợ gì khi mùa hè đến, lá vẫn xanh tươi, không lo ngại gì khi nắng hạn mà vẫn sinh hoa kết quả luôn. Lòng người nham hiểm khôn dò, nào ai biết được? Còn Ta, Ta là Chúa, Ta thấu suốt tâm hồn và dò xét tâm can, trả công cho mỗi người tuỳ theo cách sống và hậu quả hành vi của họ”.

Phúc Âm: Lc 16, 19-31

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: “Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các thiên thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đằng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:

“Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này. Abraham nói lại: “Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn tự đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ đó qua đây được”.

Người đó lại nói: “Ðã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này”. Abraham đáp rằng: “Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các Ngài”. Người đó thưa: “Không đâu, lạy Cha Abraham! Nhưng nếu có ai trong kẻ chết về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải”. Nhưng Abraham bảo người ấy: “Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu”.

Suy Niệm:

Qua đoạn Tin Mừng hôm nay, chắc chắn Chúa không có ý nói giàu có là một cái tội. Nhưng điều quan trọng mà Chúa Giêsu muốn nói đến là lối sống ích kỷ dửng dưng của con người trước nỗi khổ đau của người khác. Anh Lazarô nghèo khổ ngay trước cửa nhà, trong khi người phú hộ thì ngày ngày yến tiệc linh đình…

Qua hình ảnh anh Lazarô, Chúa Giêsu cũng muốn gởi đến mỗi người chúng ta sứ điệp: “nghèo” tự bản chất là một nhân đức. Sở dĩ Lazarô được ân thưởng sau khi chết là bởi vì anh đã sống “xứng đáng” với kiếp nghèo của mình: nghèo mà không chất chứa tham lam và ý đồ hãm hại người khác…

Mùa chay là thời gian để cầu nguyện, ăn chay và bố thí. Chúng ta cần để ý nhiều hơn đến sự chia sẻ cho người khác, chứ đừng ích kỷ sống cho riêng mình.

Lạy Chúa, Chúa dạy chúng con biết quan tâm đến những con người đang gặp khó khăn. Xin cho con tim của chúng con biết nhạy cảm trước những nỗi đau của người khác. Amen.

Chia sẻ Bài này:

Related posts