- Legio Mariae – Đạo Binh Đức Mẹ - https://daobinh.com -

Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần 17 Thường Niên C

Lm. Giuse Nguyễn

THỨ HAI – Trang 1

THỨ BA – Trang 2

THỨ TƯ – Trang 3

THỨ NĂM – Trang 4

THỨ SÁU – Trang 5

THỨ BẢY – Trang 6

 – o O o –

THỨ HAI

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 13, 1-11

Ðây Chúa phán cùng tôi rằng: “Ngươi hãy đi mua sắm một dây đai lưng, rồi thắt vào lưng, và ngươi đừng nhúng vào nước”. Và tôi đi mua dây đai theo lệnh Chúa, rồi tôi thắt vào lưng.

Lời Chúa phán cùng tôi lần thứ hai rằng: “Ngươi hãy cởi dây đai ngươi đã mua sắm và đang thắt ngang lưng, rồi chỗi dậy đi đến Êuphratê, giấu nó trong hốc đá”. Và tôi ra đi giấu nó trong hốc đá như lời Chúa truyền dạy.

Sau nhiều ngày, Chúa lại phán cùng tôi rằng: “Ngươi hãy chỗi dậy, đi đến Êuphratê mà lấy dây đai lưng Ta đã truyền ngươi đem giấu ở đó”. Tôi ra đi đến Êuphratê, và lấy dây đai lưng ngay chỗ tôi đã giấu. Nhưng kìa, dây đai lưng đã mục nát cả, không còn xài được nữa.

Và có lời Chúa phán cùng tôi rằng: “Ðây Chúa phán: Ta sẽ khiến cho lòng kiêu căng của Giuđa và lòng kiêu căng tột độ của Giêrusalem ra mục nát như vậy. Dân xấu xa này không còn muốn nghe lời Ta, cứ chạy theo lòng gian tà của nó, và chạy theo các thần ngoại lai để phụng sự và thờ lạy các thần đó, nên chúng sẽ như chiếc đai lưng này không còn xài được nữa”. Và Chúa phán tiếp: “Như đai lưng bám sát vào lưng người ta thế nào, Ta cũng đã làm cho nhà Israel và nhà Giuđa bám Ta như vậy, để chúng trở thành dân Ta, cao rao thánh danh, vinh dự và vinh quang của Ta, nhưng chúng đã không chịu nghe”.

Phúc Âm: Mt 13, 31-35

Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân chúng rằng: “Nước trời giống như hạt cải người kia gieo trong ruộng mình. Hạt ấy bé nhỏ hơn mọi thứ hạt giống, nhưng khi mọc lên, thì lớn hơn mọi thứ rau cỏ, rồi thành cây, đến nỗi chim trời đến nương náu nơi ngành nó”.

Người lại nói với họ một dụ ngôn khác nữa mà rằng: “Nước trời giống như nắm men người đàn bà kia lấy đem trộn vào ba đấu bột, cho đến khi bột dậy men”.

Chúa Giêsu dùng dụ ngôn mà phán những điều ấy với dân chúng. Người không phán điều gì với họ mà không dùng dụ ngôn, để ứng nghiệm lời tiên tri đã chép rằng: “Ta sẽ mở miệng nói lời dụ ngôn: Ta sẽ tỏ ra những điều bí nhiệm từ lúc dựng nên thế gian”.

 

SUY NIỆM

Hình ảnh cây cải mà Chúa dùng trong bài Tin Mừng hôm nay con không thể tưởng tượng được, vì ở Việt Nam của con không có cây cải nào như thế hết. Hạt cải nhỏ bé thì con có thể tưởng tượng được, nhưng cây cải to đến nỗi chim trời có thể đến làm tổ thì con chịu thua. Tuy nhiên con hiểu ý Chúa muốn nói gì. Con biết Chúa muốn nói đến sức mạnh của Nước Trời. Nước Trời tuy âm thầm lặng lẽ nhưng lại mạnh mẽ và vinh quang. Tuy nhỏ bé tầm thường nhưng lại lớn lao và vĩ đại… Ngoài ra con còn thấy được sự quan trọng của Nước Trời giống như men trong đấu bột. Nếu bột không có men thì bột không thể dậy lên. Vì vậy, xã hội hôm nay mà không có men Nước Trời thì cũng không thể giúp ích được gì cho con người trong thời đại.

Có những lúc xả thân quên mình làm việc vì Nước Chúa mà chẳng thấy kết quả gì. Chán nản, mệt mỏi, thất vọng!!! Có những buổi đầu tháng đem Mình Thánh Chúa cho bệnh nhân và người giả cả mà tâm hồn chẳng có chút đánh đọng nào; cứ muốn làm cho mau, cho xong để cố tình chạy trốn những mùi hôi thối, những cổ họng khát khô, những mỏi mệt của đôi chân, và cả những vô tình của người nhà bệnh nhân… Có khi cử hành các bí tích mà chẳng có chút sốt sắng nào, thậm chí về nhà xét mình lại còn thấy làm nhiều chỗ sai nữa chứ! Chúa ơi, hậu quả đó ai chịu đây? Có khi đi thăm viếng để mong đem về cho Chúa những con chiên lạc, mà khi vừa thấy mình thì họ đã bỏ trốn rồi. Có khi hết mình để lo cho các hội đoàn, mà họ không hiểu, thích thì tham gia, không thích thì thôi, vui thì đến, buồn thì ở  nhà… Tất cả những điều đó làm cho con nghĩ rằng con đã uổng công vô ích. Nhưng không! Đó là những hạt giống mà Chúa đã gieo, chắc chắn mai sau sẽ nảy mầm và nhiều khi đem đến một mùa gặt bội thu. Có khi con trồng nhưng người khác gặt, có khi con đang gặt hái từ hạt giống của người khác gieo. Nhưng cho dù có ai gieo, ai gặt đi chăng nữa thì cũng là vinh quang cho Nước Chúa.

Từ lời Chúa hôm nay cho con thái độ làm việc cho Nước Chúa: cần mẫn như con kiến, chăm chỉ như con ong, thanh thoát như con bướm. Như “kiến tha lâu cũng đầy tổ”. Con cứ việc làm hết sức mình, mỗi ngày một chút chứ không thể nào một ngày một bữa mà con làm được chuyện nọ chuyện kia. Dĩ nhiên không thể nói kiểu cứ làm mà không nhắm đến mục đích, kết quả. Điều đó chỉ dành cho những kẻ ngu dại và không biết tính toán. Còn con cái của Nước Trời thì phải tính toán, cứ hành động, còn Chúa thì cho kết quả. Như con ong, con không được lười biếng, nhưng phải làm việc một cách chăm chỉ. Như con ong, mỗi loài có một nhiệm vụ riêng, con không thể phân bì hay từ hào về nhiệm vụ của con, nhưng cứ lo chu toàn phận sự của mình. Như con bướm hút lấy tinh hoa của đất trời, con cũng phải có thái độ thanh thoát khi làm việc cho Nước Chúa. Không tìm tư lợi riêng cho mình. Không mong sự báo đáp của người, không tranh thủ tình cảm riêng tư, nhưng phải vô tư và vô vị lợi.

Lạy Chúa, khi con cần mẫn như con kiến, chăm chỉ như con ong, thanh thoát như con bướm thì cũng là lúc con gieo hạt cải vào trong đất, vùi nắm men vào đấu bột. Nếu con thực sự là giống tốt, là men ngon thì tất nhiên hạt sẽ nảy mầm, bột sẽ dậy lên tùy theo mức độ Chúa muốn. Điều quan trọng là xin cho con biết làm hết sức mình. Amen.

25/07

THÁNH GIACÔBÊ TÔNG ĐỒ

Bài Ðọc I: 2 Cr 4, 7-15

Anh em thân mến, Chúng ta chứa đựng kho tàng ấy trong những bình sành để biết rằng quyền lực vô song đó là của Thiên Chúa, chớ không phải phát xuất tự chúng ta. Chúng ta chịu khổ cực tư bề, nhưng không bị đè bẹp; chúng ta phải long đong, nhưng không tuyệt vọng; chúng ta bị bắt bớ, nhưng không bị bỏ rơi; bị quật ngã, nhưng không bị tiêu diệt. Bởi vì chúng ta luôn mang trên thân xác mình sự chết của Ðức Giêsu, để sự sống của Ðức Giêsu được tỏ hiện nơi thân xác chúng ta. Vì chưng, mặc dầu chúng ta đang sống, nhưng vì Ðức Giêsu, chúng ta luôn luôn nộp mình chịu chết, để sự sống của Ðức Giêsu được tỏ hiện trong thân xác hay chết của chúng ta. Vậy sự chết hoành hành nơi chúng tôi, còn sự sống hoạt động nơi anh em.

Nhưng anh em hãy có một tinh thần đức tin như đã chép rằng: “Tôi đã tin, nên tôi đã nói”, và chúng tôi tin, nên chúng tôi cũng nói, bởi chúng tôi biết rằng Ðấng đã làm cho Ðức Giêsu sống lại, cũng sẽ làm cho chúng tôi được sống lại với Ðức Giêsu và sẽ đặt chúng tôi bên Người làm một với anh em. Mọi sự đều vì anh em, để ân sủng càng tràn đầy, bởi nhiều kẻ tạ ơn, thì càng gia tăng vinh quang Thiên Chúa.

Phúc Âm: Mt 20, 20-28

Khi ấy, bà mẹ các con ông Giêbêđê cùng với hai con đến gặp Chúa Giêsu. Bà sấp mình xuống lạy Ngýời, có ý xin Người điều chi đó. Người hỏi: “Bà muốn gì?” Bà ta thưa lại: “Xin Ngài hãy truyền cho hai con tôi đây được ngồi một đứa bên hữu, một đứa bên tả Ngài, trong Nước Ngài”.

Chúa Giêsu đáp lại: “Các ngươi không biết điều các ngươi xin. Các ngươi có thể uống chén mà ít nữa đây ta sắp uống chăng?” Họ nói với Người: “Thưa được”. Người bảo họ: “Vậy các ngươi sẽ uống chén của Ta, còn việc ngồi bên hữu hay bên tả, thì không thuộc quyền Ta ban, nhưng Cha Ta đã chuẩn bị cho ai thì người ấy mới được”. Nghe vậy, mười người kia tỏ ra bất bình với hai anh em.

Chúa Giêsu gọi họ lại mà bảo: “Các con biết thủ lãnh của các dân tộc thì thống trị họ và những người làm lớn thì hành quyền trên họ. Giữa các con thì không được thế. Trong các con, ai muốn làm lớn, thì hãy phục vụ các con, và ai muốn cầm đầu các con, thì hãy làm tôi tớ các con. Cũng như Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và phó mạng sống làm giá chuộc cho nhiều người”.

 

SUY NIỆM

Lời Chúa ngày hôm nay cho con nhận ra một điều: một đệ đích thức của Đức Kitô không phải là “ngồi bên hữu hay bên tả Ngài, trong Nước Ngài”, mà môn đệ đích thực của Đức Kitô là trở nên giống Ngài trong cung cách phục vụ.

Mẹ của Giacôbê Gioan thương các con mình theo tình cảm tự nhiên của một con người, và nhất là bởi trái tim của người mẹ, nên mong muốn con cái mình được sung sướng, có địa vị, có chức quyền.

Nhưng Đức Giêsu mới thương các ông đích thực, tình thương để các ông được trở nên giống Ngài trong mọi sự, để rồi các ông được ở trong tình yêu thương của Ngài.

Từ lời dạy của Đức Giêsu, con cố gắng để loại trừ sự ham muốn lợi lộc, chức quyền, địa vị ra khỏi cuộc sống mình, để tìm kiếm tình yêu thương đích thực nơi Thầy Chí Thánh của con. Muốn có tình yêu thương đó, con tập để sống phục vụ giống như Chúa, làm “mọi sự vì đức ái”, bớt nghĩ đến bản thân mình để nghĩ đến người khác.

Xin thánh Giacôbê giúp con để con bước theo Đức Giêsu không phải để tìm bất cứ một giá trị nào, nhưng để trở nên giống Đức Giêsu trong việc phục vụ.

THỨ BA

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 14, 17-22

Ngày đêm mắt ta rơi lệ không ngừng, vì trinh nữ con gái dân ta bị trọng thương, vết tích quá trầm trọng. Nếu ta đi ra đồng, thì đây những kẻ bị giết bằng gươm; nếu ta vào thành phố, thì đây những kẻ chết đói. Tiên tri và tư tế đều đi đến đất nước mình chẳng quen biết.

Chớ thì Chúa ruồng bỏ Giuđa sao? Hay lòng Chúa ghê tởm Sion rồi sao? Vậy tại sao Ngài đánh phạt chúng con đến nỗi không chữa được nữa? Chúng con mong đợi sự hoà bình mà không gặp sự lành; và chúng con mong đợi kỳ lành bệnh, thì đây toàn là xui xẻo.

Lạy Chúa, chúng con nhìn nhận những sự độc dữ của chúng con và sự gian ác của cha ông chúng con, vì chúng con đã phạm đến Chúa. Vì thánh danh Chúa, xin đừng để chúng con phải nhục nhã; vì toà vinh quang của Chúa, xin đừng để chúng con nhuốc hổ; xin Chúa nhớ lại, xin đừng huỷ bỏ giao ước giữa Chúa với chúng con.

Trong các tượng thần dân ngoại, chớ thì có vị nào làm cho mưa xuống chăng? Hay là tầng trời có thể đổ mưa xuống chăng? Nào Ngài chẳng phải là Thiên Chúa chúng con mong đợi sao? Vì chính Chúa tạo thành tất cả những sự đó.

 

Phúc Âm: Mt 13, 36-43

Khi ấy, sau khi giải tán dân chúng, Chúa Giêsu trở về nhà. Các môn đệ đến gặp Người và thưa rằng: “Xin Thầy giải thích dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con nghe”. Người đáp lại rằng: “Kẻ gieo giống tốt là Con Người. Ruộng là thế gian. Còn hạt giống tốt là con cái Nước Trời. Cỏ lùng là con cái gian ác. Kẻ thù gieo cỏ lùng là ma quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên thần. Cũng như người ta thu lấy cỏ lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào, thì ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy: Con Người sẽ sai các thiên thần đi thu tất cả gương xấu và mọi kẻ làm điều gian ác khỏi nước Chúa, rồi ném tất cả chúng vào lửa: ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Bấy giờ kẻ lành sẽ sáng chói như mặt trời trong nước của Cha mình. Ai có tai để nghe thì hãy nghe”.

 

SUY NIỆM

Lạy Chúa, con chưa thấy dụ ngôn nào mà Chúa giải thích rõ ràng từng chi tiết như dụ ngôn ngày hôm nay. Chúa giải thích rõ như vậy để cho con thấy Chúa biết tình trạng vàng thau lẫn lộn, và Chúa cho phép cái xấu tồn tại cùng với cái tốt, điều ác song hành cùng với điều xấu.

“Kẻ gieo hạt giống tốt là Con Người” (Mt 13,37). Chúa đã gieo vào lòng con hạt giống đức tin. Vì vậy, tự bản chất, mảnh đất tâm hồn con là tốt.

“Ruộng là thế gian” (Mt 13, 38a). Thế gian luôn luôn là một mảnh đất, tốt xấu là do lúa tốt hay cỏ lùng mà thôi. Cuộc đời này thật đáng yêu, những cay đắng, những phiền muộn, những đau khổ hay niềm vui, hạnh phúc… đều do ma quỷ hay Thiên Chúa; con cái ma quỷ hay con cái của Thiên Chúa mà thôi.

“Hạt giống tốt là con cái Nước Trời” (Mt 13, 38b). Giữa lòng đời này có những con người tốt lành, thánh thiện, đạo đức, gương mẫu. Đó là hạt giống Thiên Chúa đã gieo.

“Cỏ lùng là con cái ác thần” (Mt 13, 38c). Tuy nhiên ma quỷ cũng gieo vào thế gian này con cái của chúng để phá hủy, hay ít ra chọc ghẹo con cái của Thiên Chuá. Cho nên con không lạ gì khi thấy sự xấu vẫn tràn ngập trong thế gian.

Lạy Chúa, cuộc đời vẫn là một, nhưng có người cảm nhận cuộc đời thật tốt đẹp, nhưng có người nhìn thấy cuộc đời thật xấu xa tùy theo họ là con cái Thiên Chúa hay con cái ma quỷ thôi. Con biết được rằng có lúc con là lúa tốt, nhưng có lúc con cũng là cỏ lùng. Cho nên con phải luôn ý thức trong cuộc chiến đấu thiêng liêng này, vì biết đầu mùa gặt đến trong lúc con đang là cỏ lùng thì sao.

Con không được bất mãn trước cái xấu, vì có khả năng xấu trở thành tốt. Con không được từ hào trước điều tốt, vì rất có thể tốt biến thành xấu. Điều quan trọng là con lo ý thức để nếu mình chưa được tốt thì cố gắng sống sao cho tốt hơn. Còn nếu mình đang tiến bộ thì hãy cẩn thận kẻo mình lại trở nên kiêu ngạo mà biến thành cỏ lùng.

Nhiều khi con trách Chúa tại sao lại để cho những người xấu tồn tại xung quanh con, thậm chí họ có thể làm hại con nữa. Nhưng đó là tình yêu thương của Chúa. Chúa chờ đợi những người xấu sớm ăn năn sám hối, và mời gọi con cũng hãy góp phần tiêu diệt sự xấu bằng cách cho người khác cơ hội. Khi con vẫn yêu thương anh chị em con khi họ dang xấu xa, là con góp phần làm cho họ cảm thấy an ủi. Còn nếu người xấu bị mọi người xa la lánh, họ sẽ càng lún sâu vào con đường tội lỗi hơn. Con hãy biết rằng cuối cùng Chúa cũng sẽ phân biệt người xấu và người tốt, lúa tốt với cỏ lùng, nên con cứ việc an tâm mà không sợ thế lực sự dữ sẽ hoành hành.

Lạy Chúa, xin cho con biết gìn giữ mảnh đất tâm hồn con, đừng để ma quỷ gieo vào đấy hạt giống xấu. Nhưng một khi ma quỷ đã lén gieo được cỏ lùng thì con phải biết chạy đến để được Chúa nhổ cỏ lùng cho con. Đồng thời con cũng không được phép đòi những người xấu ra khỏi cuộc đời con, nhưng phải biết thông cảm, tha thứ và tin tưởng nơi họ, hầu một ngày nào đó họ ăn năn trở lại.

26/07

THÁNH GIOAKIM VÀ THÁNH ANNA

Bài Ðọc I: Hc 44, 1. 10-15

Chúng ta hãy ca tụng những vĩ nhân và các tổ phụ chúng ta qua các thời đại. Có những người nhân hậu, mà việc thiện của họ không bao giờ bị lãng quên. Dòng dõi họ được hưởng hạnh phúc, và họ sẽ có con cháu nối dòng, miêu duệ họ trung thành với lời giao ước và con cái họ nhờ họ cũng được trung thành. Miêu duệ họ sẽ tồn tại đến muôn đời, và vinh quang của họ không bao giờ bị lu mờ. Thân xác họ được chôn cất bình an, tên tuổi họ sẽ sống đời này qua đời nọ. Sự khôn ngoan của họ cộng đoàn truyền tụng, và công hội thuật lại lời ngợi khen họ.

 

Phúc Âm: Mt 13, 16-17

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Phúc cho mắt các con vì được thấy; và phúc cho tai các con vì được nghe. Quả thật, Thầy bảo các con: Nhiều vị tiên tri và nhiều đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con thấy, mà không được thấy; mong ước nghe điều các con nghe, mà không được nghe”.

SUY NIỆM

Chỉ với hai câu ngắn ngủi, nhưng Lời Chúa hôm nay cho con thấy được đâu là những con người có phúc. Người có phúc đích thực là người được tiếp cận với những giá trị linh thánh.

Song thân Đức Maria đã diễm phúc cưu mang, sinh dưỡng nên Mẹ Đấng Cứu Thế. Chắc chắn từ đời sống đạo đức của hai ông bà mà Đức Maria đã trở thành một người nữ tuyệt vời. Không phải vì Mẹ được chọn mà hai ông bà sống tốt, nhưng ngược lại, vì hai ông bà sống tốt mà Chúa đã chọn gọi của hai ông bà. Như vậy việc sống đạo đức thánh thiện của hai ông bà là do tin tưởng vào lời hứa cứu độ của Thiên Chúa.

Mừng lễ thánh Gioakim và Gioan, dưới ánh sáng lời Chúa con được khơi lên giá trị linh thánh trong con. Ngày lãnh nhận Bí tích Rửa tội, con trở nên con cái Chúa. Đó là giá trị cao quý vô cùng mà con phải gìn giữ trong suốt cuộc đời mình.

Ngoài ra việc lắng nghe lời Chúa và lãnh nhận các Bí tích cũng là cơ hội để chúng con tiếp cận với những giá trị linh thánh.

Xin thánh Gioakim và Anna cho con bước vào gia đình thánh thiện của các ngài để con được trở thành người cùng một nhà với Đức Maria và Chúa Giêsu. Và xin giúp con cố gắng để sống xứng đáng với những giá trị cao quý mà Chúa đã ban cho con.

THỨ TƯ

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 15, 10. 16-21

Mẹ hỡi, khốn cho con, tại sao mẹ đã sinh ra con là kẻ hay tranh luận và cãi vã trong khắp xứ? Con không cho vay mượn và cũng không ai cho con vay mượn, thế mà mọi người đều nguyền rủa con.

Lạy Chúa là Thiên Chúa các đạo binh, con lấy lời Chúa làm của ăn. Lời của Chúa trở nên sự vui mừng và hân hoan cho lòng con, vì danh Chúa được kêu cầu trên con.

Con không ngồi trong đám người chơi bời; con hãnh diện vì các việc tay Chúa làm. Con chỉ ngồi một mình, vì Chúa đã khiến con đầy lời Chúa đe phạt. Tại sao con cứ buồn sầu mãi, và vết thương con trở thành hiểm nghèo bất trị? Nó trở nên như nước giả dối chóng cạn.

Vì vậy, Chúa phán thế này: “Nếu ngươi quay trở về, Ta sẽ cho ngươi về đứng trước mặt Ta: nếu ngươi phân biệt được vật quý với vật hèn, ngươi sẽ nên như miệng Ta, người ta sẽ quay về với ngươi, và ngươi không phải quay về với họ. Ta sẽ khiến ngươi nên tường đồng kiên cố cho dân này. Họ sẽ giao chiến với ngươi, nhưng họ không thắng được, vì Chúa phán: Ta ở cùng ngươi để giải thoát và cứu chữa ngươi. Ta sẽ giải phóng ngươi khỏi tay kẻ độc dữ, và sẽ cứu chữa ngươi khỏi tay kẻ hung bạo”.

 

Phúc Âm: Mt 13, 44-46

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Nước trời giống như kho tàng chôn giấu trong ruộng, người kia tìm được, vội chôn vùi xuống, vui mừng trở về bán tất cả những gì anh có mà mua thửa ruộng ấy. Nước trời cũng giống như người buôn nọ đi tìm ngọc quý. Tìm được một viên ngọc quý, anh trở về bán mọi của cải mà mua viên ngọc ấy.

 

SUY NIỆM

Hôm nay Chúa làm con phải suy nghĩ về những lời Chúa nói, nhất là qua các hình ảnh trong hai dụ ngôn hôm nay.  “Nước Trời lại giống như chuyện thương gia kia đi tìm ngọc đẹp” (Mt 13, 45).  Chúa nói “Nước Trời giống” thì con có thể chấp nhận, còn nếu Chúa nói “Nước Trời  như vậy” thì con không chịu, vì kho báu thì chôn giấu, ngọc đẹp chỉ là sở hữu của một người, còn Nước Trời thì được Chúa rao giảng cách công khai và dành cho mọi người. Nhưng qua bài Tin Mừng này con hiểu ý Chúa muốn dạy chúng con đâu là thái độ khôn ngoan khi phát hiện ra một điều gì quý giá. Người nông dân thì: “Vui mừng bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruống ấy” (Mt 13, 44b). Còn thương gia thì cũng: “Vui mừng bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy” (Mt, 13, 46). Vậy thì sự khôn ngoan Chúa dạy con là phải biết từ bỏ tất cả để đổi lấy điều quý giá nhất.

Điều quý giá nhất trong bài Tin Mừng hôm nay là “Kho báu”, là “Viên ngọc”. Đó là hình ảnh của Nước Trời. Chắc chắn Nước Trời còn quý gia hơn gấp trăm, gấp ngàn lần, vì  kho báu và viên ngọc chỉ xài được ở đời này, còn giá trị của Nước Trời là vĩnh cửu.

Tuy nhiên khó báu và ngọc quý thì con dễ dàng nhận ra giá trị của nó, còn Nước Trời sao cao siêu, mờ ảo quá, vì vậy mà con khó nhận ra giá trị của nó. Chính vì vậy mà con thường lầm lẫn trong chọn lựa của mình: Những cái tầm thường con tưởng là phi thường, những cái chóng qua con tưởng là vững bền, những cái giả mà con tưởng là thật. Thật ra chỉ tại vì con bị cám dỗ bởi những giá trị trước mắt, tạm thời. Hay nói cách khác, giá trị tạm thời làm mờ đi chọn lựa của con.

Làm sao để con không bị chao đảo trước những mời gọi ngon ngọt của những giá trị nhất thời? Hay làm sao để con vững vàng trước giá trị vĩnh cửu? Dụ ngôn trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa chỉ con rất rõ ràng, người nông dân khi phát hiện ra kho tàng rồi, thì ông ta “chôn giấu lại”,sau đó mới đi “bán tất cả những gì mình có đê mua thửa ruộng ấy”. Kho tàng Chúa đã đặt để trong lòng con qua hồng ân đức tin mà Chúa đã ban trong ngày con lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, nhưng không phải là con được nhiên được sở hữu nó đâu, con phải biết “bán tất cả” mới có thể sở hữu nó được. Vậy thì trong thời gian này con phải biết “chôn giấu” nó cho cẩn thận, kẻo kẻ thù của con phát hiện sẽ cướp mất. Đồng thời con phải biết “bán tất cả” để đổi lấy nó.

Như vậy con nghiệm ra rằng, kho tàng chỉ là vật tượng trưng, để khi nào con biết “bán một món gì đó” trong cuộc sống con thì con sẽ đổi được một phần gia tài vĩnh cửu trên trời. Nhìn lại trong cuộc sống con, có nhiều thứ con cần bán lắm. Đó là những đam mê, những xấu xa, những tội lỗi, những bất toàn nơi con người của con. Nghĩ cũng mắc cười, những thứ này ai mà mua, vậy mà Chúa chịu mua bằng một giá trị rất cao, giá trị vô giá, giá trị Nước Trời. Khi con từ bỏ những thứ đó thì con sẽ đổi được Nước Trời.

Lạy Chúa, xin cho con biết khôn ngoan từ bỏ những thứ không cần thiết để được Chúa đổi lại con một giá trị cao quý, chính là Nước Trời. Amen.

THỨ NĂM

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 18, 1-6

Có lời Chúa phán cùng Giêrêmia rằng: “Ngươi hãy chỗi dậy, đi xuống nhà thợ gốm, và ở đấy ngươi sẽ nghe lời Ta”. Tôi liền xuống nhà thợ gốm, và đây anh đang nắn đồ trên bàn quay. Cái bình đất do tay anh nắn đã vỡ nát, anh lại nắn cái khác theo như ý anh muốn làm. Và có lời Chúa phán cùng tôi rằng: “Chúa phán: Hỡi nhà Israel, nào Ta chẳng làm được cho các ngươi như người thợ gốm này sao? Hỡi nhà Israel! Ðây, như hòn đất trong tay người thợ gốm thế nào, thì các ngươi ở trong tay Ta cũng như vậy”.

 

Phúc Âm: Mt 13, 47-53

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Nước trời lại giống như lưới thả dưới biển, bắt được mọi thứ cá. Lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi đó mà lựa chọn: cá tốt thì bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài. Ðến ngày tận thế cũng như vậy: các thiên thần sẽ đến mà tách biệt kẻ dữ ra khỏi người lành, rồi ném những kẻ dữ vào lò lửa: ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Các ngươi có hiểu những điều đó không?” Họ thưa: “Có”.

Người liền bảo họ: “Bởi thế, những thầy thông giáo am tường về Nước trời cũng giống như chủ nhà kia, hay lợi dụng những cái cũ, mới trong kho mình”. Khi Chúa Giêsu phán các dụ ngôn đó xong, thì Người rời khỏi nơi ấy.

 

SUY NIỆM

Lạy Chúa, hôm nay Chúa lại kể cho con nghe một dụ ngôn về hình ảnh Nước Trời: “Nước Trời giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom được đủ thứ cá” (Mt 13, 47). Một hình ảnh phổ quát của Giáo Hội. Một tình yêu thương của Thiên Chúa thể hiện qua việc cá tốt, cá xấu, cá lớn, cá nhỏ; người tốt, người xấu, mọi chức vụ, mọi trình độ, mọi giai cấp đều được ở trong mảnh lưới, ở trong Giáo Hội của Chúa.

“Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt cá tốt cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài” (Mt 13, 48). Hình ảnh này cho con thấy chung cục của một đời người và nhân loại. Nhưng cũng cho con thấy được hậu quả con phải gánh chịu nếu như con không biết khôn ngoan chọn viên ngọc quý mà Chúa đã nói ở đoạn Tin Mừng trước.

“Đến ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy. Các thiên sứ sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng ngũ người công chính” (Mt 13, 49). Tình trạng vàng thau lẫn lộn chỉ xảy ra ở đời này, còn đời sau người xấu không thể ở chung với người tốt; cá xấu bị loại ra ngoài, cá tốt mới được giữ lại. Biết như vậy để con ngĩ đến chuyện bây giờ mình có thể che đậy những xấu xa, những tệ hại, nhưng con không thế che đậy mãi đến ngày tận thế. Vì vậy, ngay từ bây giờ hãy tập phơi bày mọi chuyện ra ánh sáng. Đồng thời con cũng phải chấp nhận để người xấu tồn tại bên con mỗi khi con “tưởng là mình tốt”. Đừng tưởng là mình tốt rồi có quyền loại trừ những con người xấu ra khỏi cuộc đời của con.

Lạy Chúa, chắc chắn không bao giờ con muốn mình sẽ bị loại trong ngày sau hết. Vì vậy, ngay từ bây giờ con phải trở thành cá tốt để ngày sau được Chúa giữ lại hưởng hạnh phúc với Chúa. Trong khi chờ đợi như vậy, con phải hết sức cẩn thận vì cuộc sống chung quanh con vàng thau lẫn lộn, cá tốt sống chúng với cá xấu, người tốt sống chung với người xấu… Nói như thế không phải con chỉ lo đề phòng, bởi vì có những lúc chính bản thân con cũng trở thành đối tượng khiến người khác phải đề phòng.

Từ bài Tin Mừng hôm nay cho con hai quyết tâm cụ thể. Quyết tâm thứ nhất là lo chỉnh đốn lại bản thân vì không biết ngày nào mẻ lưới sẽ được kéo lên. Quyết tâm thứ hai là chỉnh đốn lại đời sống cộng đoàn, sống chung với người khác con phải biết trở thành cá tốt chứ đừng trở thành cá xấu để gây phiền phức cho những người chung quanh. Trong việc chỉnh đốn lại đời sống cộng đoàn, con không được kết án, loại trừ người khác khi nhìn thấy anh chị em con là cá xấu. Việc phân biệt cá tốt ra khỏi cá xấu là việc của Chúa trong ngày tận thế, vì vậy con không được phép xen vào.

Xin ơn Chúa giúp để mỗi ngày con sống tốt lành thánh thiện, gắn bó với Chúa hơn, để đến ngày chiếc lưới được kéo lên, con xứng đáng được Chúa giữ lại hưởng hạnh phúc với Chúa. Amen.

 THỨ SÁU

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 26, 1-9

Khi Gioakim, con của Giosia vua nước Giuđa mới lên cai trị, thì Chúa phán rằng: “Ðây Chúa phán: Ngươi hãy đứng giữa tiền đàng đền thờ Chúa, và bảo mọi thành phố nước Giuđa đến thờ lạy trong đền thờ Chúa, hãy nói cho họ biết tất cả những lời Ta truyền cho ngươi nói với họ: ngươi chớ bớt một lời; may ra ai nấy nghe mà trở lại, và bỏ đàng tội lỗi của mình, mong Ta hối tiếc tai hoạ Ta định giáng xuống họ, vì sự gian ác họ ưa thích. Và ngươi hãy bảo họ rằng: Ðây Chúa phán: Nếu các ngươi không nghe Ta để bước đi trong lề luật Ta đã ban cho các ngươi, để nghe lời các tiên tri tôi tớ Ta mà ban đêm Ta chỗi dậy và điều động sai đến các ngươi, và các ngươi không nghe, thì Ta sẽ để đền thờ này như Silô, sẽ khiến thành này bị hết thảy các dân trên địa cầu nguyền rủa”.

Các tư tế, các tiên tri, toàn dân đều nghe Giêrêmia nói những lời ấy trong đền thờ Chúa. Khi Giêrêmia nói hết những lời Chúa truyền cho ông nói với toàn dân, thì các tư tế, các tiên tri, và toàn dân bắt ông và nói rằng: “Ngươi phải chết! Tại sao ngươi nhân danh Thiên Chúa mà nói tiên tri rằng: ‘Ðền thờ này sẽ như Silô, thành này sẽ hoang vu không ai cư ngụ’?” Và toàn dân tập họp phản đối Giêrêmia trong đền thờ Chúa.

 

Phúc Âm: Mt 13, 54-58

Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê quán Người, và giảng dạy người ta trong hội đường, khiến người ta ngạc nhiên và nói rằng: “Bởi đâu ông này được sự khôn ngoan và quyền làm phép lạ như vậy? Nào ông chẳng phải là con bác thợ mộc sao? Nào mẹ ông chẳng phải là bà Maria, và Giacôbê, Giuse, Simon, Giuđa chẳng phải là anh em ông sao? Và chị em ông, nào chẳng phải những người ở nơi chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông được những sự ấy?” Và họ vấp phạm đến Người.

Nhưng Chúa Giêsu phán cùng họ rằng: “Không tiên tri nào mà không được vinh dự, trừ nơi quê quán và nhà mình”. Người không làm nhiều phép lạ ở đó, vì họ chẳng có lòng tin.

 

SUY NIỆM

Lạy Chúa, qua tường thuật của thánh Matthêu hôm nay, con thấy tội nghiệp cho Chúa quá! Chắc có lẽ Chúa buồn lắm! Trong khi bao nhiêu người mê Chúa như điếu đổ, dân chúng lũ lượt kéo nhau đến với Chúa, thì những người ở làng quê của mình không đón tiếp mình.

Qua câu chuyện của thánh Matthêu con nhớ đến một câu nói: “Gần chùa gọi Bụt bằng anh”, hoặc “Bụt nhà không thiêng”. Gần gũi quá, quen biết quá nên không nhìn ra giá trị của họ. Thấy được điều đó nên Chúa đã nói một cách chua chát: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương của mình và trong gia đình mình mà thôi” (Mt 13, 57). Dĩ nhiên điều đó làm thiệt hại cho họ chứ đâu ảnh hưởng gì đến Chúa đâu, bắt quá Chúa buồn chút đỉnh mà thôi! Con nghĩ vậy nhưng không phải vậy đâu, con biết Chúa rất buồn chứ không phải buồn chút đỉnh đâu, vì ý định của Chúa là muốn cứu độ mọi người, cho mọi người tin nhận Chúa chứ không phải như đi quảng cáo, ai mua thì mình mừng, không mua thì thôi đâu! Lạy Chúa, con đồng cảm với Chúa trong chuyện này.

Bây giờ con muốn nhìn lại xem tại sao những người đồng hương và bà con với Chúa không nhìn nhận Chúa? Họ nói với nhau: “Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như thế? Ông không phải là con bác thợ sao? Mẹ của ông không phải là bà Maria?…”( Mt 13,54b-55). Trong đầu của họ nghĩ rằng thằng này quen quá mà, gia đình của nó mình cũng biết quá rành, vì vậy không thể nào nó là Đấng Cứu Thế được. Họ quan niệm một Đấng Cứu Thế theo cái nhìn của họ. Họ không cho phép một Đấng Cứu Thế là một người như họ. Điều đó thể hiện một sự ghen tị. Tại sao một người tôi quen biết được những điều như vậy mà tôi không được? Tại sao gia đình thằng này bình thường, thậm chí còn tầm thường nữa mà lại được như vậy? Tại sao nó cũng là bạn bè tôi, tôi học giỏi hơn nó nữa mà tôi không được điều đó?… Đủ thứ câu hỏi tại sao xuất phát từ sự ghanh tị. Mà một khi sự ghanh tị nổi lên thì người ta sẽ hành động ột cách khủng khiếp lắm. Matthêu tiết lộ cho con biết: “Và họ vấp ngã vì Người” (Mt13, 57). Con không hiểu là họ đã làm gì, nhưng chắc chắn hành động của họ trong sự thiếu suy nghĩ.

Từ hình ảnh những người thân của Chúa, con nhìn đến chính bản thân con. Dĩ nhiên con không dám nhìn Chúa như những người thân trong làng quê và gia đình Chúa nhìn Chúa đâu. Nhưng thái độ của con dành cho anh chị em con cũng giống như vậy, một thái độ ghen tương. Tại sao họ được như vậy mà tôi không được? Người khác làm được điều này, điều nọ hay ho, con không dám khen họ, vì khen thì con sẽ thua họ rồi sao. Nhất là khi con gần gũi ai, ít khi nào con tự hào về những điều họ làm được lắm, đôi khi con còn muốn lợi dụng, nói cách này hay cách khác để người ta hiểu lầm sự thành công đó là có phần đóng góp của con. Lạy Chúa, còn nhiều, nhiều lắm những hình thức của ghen tương mà con vẫn mắc phải hằng ngày.

Vì vậy làm sao để con có một cái nhìn linh thánh, biết nhìn nhận những điều hay nơi anh chị em của mình, biết khen ngợi, tán dương mỗi khi anh chị em mình làm được điều tốt. Điều quan trọng nhất là con phải ý thức mình chẳng là gì đâu, ngược lại, người khác là một ân huệ Chúa ban cho con, để con luôn cám ơn Chúa về sự hiện diện của người khác trong cuộc đời của con. Khi có được cái nhìn như thế, thì con sẽ càng cám ơn Chúa hơn về những gì người khác làm được chứ không phải ghen tị nữa.

Lạy Chúa, xin cho con khiêm tốn đủ để nhìn ra những điều tốt đẹp nơi ngươi khác. Amen.

29/07

Thánh Matta

Chúa phán cùng Môsê rằng: “Ðây là những ngày lễ của Chúa mà các ngươi phải mừng lễ trong thời gian của nó. Chiều ngày mười bốn tháng Giêng là Lễ Vượt Qua của Chúa; và ngày mười lăm tháng Giêng, là lễ trọng không men của Chúa: Các ngươi sẽ ăn bánh không men trong bảy ngày. Ngày thứ nhất, các ngươi phải kể là ngày rất trọng thể, và là ngày thánh, các ngươi không nên làm mọi việc xác trong ngày ấy”. Trong bảy ngày, các người phải thiêu hy lễ dâng lên Chúa. Ngày thứ bảy là ngày trọng thể và là ngày thánh hơn, các ngươi không làm việc xác nào trong ngày ấy”.

Chúa lại phán cùng Môsê rằng: “Ngươi hãy nói cùng con cái Israel và bảo họ rằng: Khi các ngươi đã tiến vào đất Ta sẽ ban cho các ngươi, và khi các ngươi gặt lúa, thì phải mang bó lúa đầu mùa đến cho tư tế, người sẽ giơ bó lúa lên trước mặt Chúa để hôm sau ngày sabbat, người xin Chúa chấp nhận cho các ngươi, và thánh hoá nó. Vậy các ngươi hãy tính từ hôm sau ngày sabbat, là ngày các ngươi đã dâng bó lúa đầu mùa, các ngươi tính đủ bảy tuần, cho đến ngày hôm sau cuối tuần thứ bảy, tức là năm mươi ngày, thì các ngươi phải dâng của lễ mới cho Chúa. Ngày mùng mười tháng Bảy, là ngày đền tội rất trọng thể, gọi là ngày thánh: trong ngày đó, các ngươi phải hãm dẹp tâm hồn, và dâng của lễ toàn thiêu cho Chúa. Từ ngày mười lăm tháng Bảy sẽ mừng lễ Nhà Xếp kính Chúa trong bảy ngày. Ngày thứ nhất sẽ gọi là ngày rất trọng thể và rất thánh, các ngươi không nên làm mọi việc xác trong ngày ấy. Và trong bảy ngày, các ngươi phải dâng của lễ toàn thiêu cho Chúa, ngày thứ tám cũng rất trọng thể và rất thánh, các ngươi phải dâng của lễ toàn thiêu cho Chúa, vì là ngày cộng đoàn tập họp, các ngươi không nên làm mọi việc xác trong ngày ấy.

“Ðó là những ngày lễ của Chúa mà các ngươi phải kể là những ngày rất trọng thể và rất thánh, trong những ngày ấy, các ngươi phải dâng lên Chúa lễ vật, của lễ toàn thiêu và lễ quán theo nghi lễ của mỗi ngày”.

 

Phúc Âm: Ga 11, 19-27

Khi ấy, nhiều người Do-thái đến nhà Martha và Maria để an ủi hai bà vì người em đã chết. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy”. Chúa Giêsu nói: “Em con sẽ sống lại”. Martha thưa: “Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, thì em con sẽ sống lại”. Chúa Giêsu nói: “Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?” Bà thưa: “Thưa Thầy: vâng, con đã tin Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đã đến trong thế gian”.

 

SUY NIỆM

Sự đau buồn của gia đình bà Matta do cái chết của đứa em đã được Chúa Giêsu làm khỏa lấp qua sự hiện diện đầy ưu ái. Qua đó con nhận ra sự hiện diện để chia sẻ với anh chị em con trong những lúc cô đơn, khó khăn là một niềm an ủi rất lớn với họ. Con sẽ cố gắng để thực hành rong năm thánh lòng thương xót này.

Tuy nhiên, sự hiện diện của Đức Giêsu không chỉ để an ủi, mà còn xóa bỏ đi sự đau khổ vì Ngài là Đấng quyền năng. Vì vậy, con sẽ cố gắng để mở lòng ra đón rước Đức Giêsu vào nhà của mình, để quyền năng Ngài sẽ biến đổi con nên tốt hơn.

Để được Đức Giêsu bước vào nhà, chắc chắn bà Matta và gia đình bà rất yêu mến Chúa. Thiên Chúa luôn yêu thương và muốn ghé thăm nhà con, nhưng nhiều khi con đã đóng chặt cánh cửa không cho Chúa vào, để con tự do với những điều con ham thích; con không muốn Chúa vào nhà con vì con sợ bị Chúa làm phiền. Chắc chắn rồi, sự hiện diện của Chúa đòi hỏi con phải dọn căn nhà nên sạch đẹp, đòi hỏi con phải chuẩn bị để đón tiếp Ngài…

Vì vậy xin Chúa giúp con biết bắt chước thánh nữ Matta để yêu Chúa thật nhiều, hầu khao khát được Chúa đến thăm nhà con.

THỨ BẢY

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 26, 11-16. 24

Trong những ngày ấy, các tư tế và các tiên tri nói cùng các đầu mục và toàn dân rằng: “Người này đáng xử tử, vì nó đã nói tiên tri chống lại thành này, như tai các ngươi đã nghe”. Giêrêmia nói cùng tất cả các đầu mục và toàn dân rằng: “Chúa đã sai tôi đến nói tiên tri về đền thờ này và về thành này tất cả những lời các ngươi đã nghe. Vậy giờ đây, các ngươi hãy cải thiện đời sống và những điều các ngươi ưa thích, hãy nghe tiếng Chúa là Thiên Chúa các ngươi, thì Chúa sẽ hối tiếc tai hoạ Người đã phán chống lại các ngươi. Phần tôi đây, tôi ở trong tay các ngươi, các ngươi cứ đối xử với tôi điều mà các ngươi cho là tốt là phải. Nhưng các ngươi hãy hiểu biết rằng: nếu các ngươi giết tôi, thì các ngươi sẽ đổ máu vô tội lên chính các ngươi, lên thành này và dân cư của nó. Vì thật Chúa đã sai tôi đến với các ngươi để nói vào tai các ngươi tất cả những lời đó”.

Những đầu mục và toàn dân nói cùng các tư tế và các tiên tri rằng: “Không được xử tử người này, vì ông đã nhân danh Chúa là Thiên Chúa chúng ta mà nói với chúng ta”. Vậy Ahica con của Sapha ra tay bảo vệ Giêrêmia, để ông khỏi bị nộp vào tay dân chúng định giết ông.

 

Phúc Âm: Mt 14, 1-12

Khi ấy quận vương Hêrôđê nghe danh tiếng Chúa Giêsu, thì nói với những kẻ hầu cận rằng: “Người này là Gioan Tẩy Giả, ông từ cõi chết sống lại, nên mới làm được các phép lạ như vậy”. Tại vì Hêrôđia vợ của anh mình mà vua Hêrôđê đã bắt trói Gioan tống ngục, bởi Gioan đã nói với vua rằng: “Nhà vua không được lấy bà ấy làm vợ”. Vua muốn giết Gioan, nhưng lại sợ dân chúng, vì họ coi Gioan như một tiên tri. Nhân ngày sinh nhật của Hêrôđê, con gái Hêrôđia nhảy múa trước mặt mọi người, và đã làm cho Hêrôđê vui thích. Bởi đấy vua thề hứa sẽ ban cho nó bất cứ điều gì nó xin. Ðược mẹ nó dặn trước, nên nó nói: “Xin vua đặt đầu Gioan Tẩy Giả trên đĩa này cho con”. Vua lo buồn, nhưng vì đã trót thề rồi, và vì các người đang dự tiệc, nên đã truyền làm như vậy. Ông sai người đi chặt đầu Gioan trong ngục, và để đầu Gioan trên đĩa đem trao cho cô gái, và nó đem cho mẹ nó. Các môn đồ của Gioan đến lấy xác thầy và chôn cất, rồi đi báo tin cho Chúa Giêsu.

 

SUY NIỆM

Lạy Chúa, qua bài Tin Mừng hôm nay con thấy được hai thái độ khác nhau qua hình ảnh của Gioan Tẩy Giả và Vua Hêrôđê

Trước hết Hêrôđê là một con người đam mê xác thịt. Ông bị những đòi hỏi của xác thịt che mờ đi tâm trí của ông. Là một người lãnh đạo, đúng ra ông phải đứng đắn về những chuyện này. Tuy nhiên, người ta cũng sẽ thông cảm cho một ông vua có nhiều tì thiếp, nhưng điều đáng nói là ông lại dan díu với chị dâu của mình, và tệ hại hơn ông đã bất chấp tất cả để thỏa mãn đam mê của ông.

Ngược lại, Gioan là một người thanh thoát với những đam mê xác thịt trần gian. Luca cho con biết là ông ở trong hoang địa, ăn châu chấu và uống mật ong rừng, có nghĩa là một lối sống không vướng bận gì đến những nhu cầu của thể xác. Và quan trọng nhất chính là ông luôn quan tâm để thi hành sứ mạng dọn đường cho Đấng Cứu Thế. Chính vì vậy là nơi con người ông tràn ngập ơn thánh, không còn chỗ cho những đam mê xác thịt.

Hêrôđê là một con người không biết nhận ra sự sai trái của mình, nhưng lại che dấu sự xấu xa bằng mọi thủ đoạn. Thực sự ra ông không muốn giết chết Gioan, nhưng tại vì ông quá nhu nhược khi để cho tình cảm che mờ lý trí, bị một người đàn bà xúi giục.

Trong khi đó, Gioan là một con ngược dám tố cáo sự sai trái, ông mạnh dạn lên tiếng để Hêrôđê thức tỉnh, nhưng Hêrôđê vẫn không nghe theo điều thiện mà tiếp tục làm điều gian ác.

Từ hai con người này cho con nhìn lại bản thân con. Cũng có những lúc con để cho những đam mê xấu chiếm ngự bản thân mình. Những đam mê đó có khi là xác thịt, có khi là quyền lực, có khi là danh vọng… Khi bị những đam mê xấu chiếm ngự bản thân, con không thể vươn lên trong sự tốt lành, thánh thiện. Cũng có những lúc nhận được sự góp ý của người khác, nhưng con đã bỏ ngoài tai, hay tệ hại hơn là con đã ứng với anh chị em mình. Trong những phản ứng đó, mục đích của con là muốn biện minh cho những sai trái của bản thân mình vì không chấp nhận sự thật nơi bản thân con. Có nhiều cách che đậy sự thật. Có khi là bới móc chuyện xấu của người đã tố giác mình. Có khi là nói lên những điều tốt nơi bản thân mình. Thậm chí gian dối thêm điều đặt chuyện để hướng cái nhìn của người khác vê một vấn đề khác. Nhưng điều quan trọng là người khác đang nói về điều chưa tốt nơi bản thân con, dù cho con có nhiều điều tốt khác. Vì vậy, thái độ khôn ngoan lúc đó là đón nhận sự góp ý chân thành của người khác, đồng thời hãy nhìn mọi sự với cái nhìn thánh thiện: Tất cả đều là cách Chúa chăm sóc con.

Thái độ của Gioan là một thái độ đầy sức mạnh của Chúa, thể hiện một con người ngập tràn ân thánh. Không để cho đam mê dục vọng chiếm ngự, không sợ hãi, không khúm núm, không cúi đầu trước bất công… Đó là một tấm gương cho con noi theo.

Lạy Chúa, xin cho con biết gắn bó với Chúa để con có được một tâm hồn thanh thoát, không để cho bất cứ điều gì chiếm ngự được con ngoài Chúa. Amen.

Gp. Cần Thơ

Chia sẻ Bài này:
[1] [2] [3]