- Legio Mariae – Đạo Binh Đức Mẹ - https://daobinh.com -

Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần 12 Thường Niên C

Lm. Pr. Nguyễn Hữu Chiến 

 

THỨ HAI – Trang 1

THỨ BA – Trang 2

THỨ TƯ – Trang 3

THỨ NĂM – Trang 4

THỨ SÁU – Lễ Sinh Nhật Thánh Gioan Tẩy Giả – Trang 5

THỨ BẢY – Trang 6

 – o O o –

THỨ HAI

 

Bài Ðọc I:  2 V 17, 5-8. 13-15a. 18

Trong những ngày ấy, Salmanassar, vua dân Assyria, xâm chiếm khắp miền và bao vây Samaria trong ba năm. Năm thứ chín đời vua Hôsê, vua Assyria chiếm được Samaria, và đem dân Israel sang Assyria, định cư họ ở Hala và ở Habor, gần sông Gozan, và trong các thành thuộc nước Mêđia.

Xảy ra như thế, vì con cái Israel phạm đến Chúa là Thiên Chúa họ, Ðấng đã đưa họ ra khỏi Ai-cập, khỏi quyền lực Pharaon, vua nước Ai-cập. Họ đã thờ các thần ngoại bang; họ noi theo các tập tục của dân ngoại mà Chúa đã xua đuổi trước bước tiến của con cái Israel, và họ đã theo các nghi lễ mà vua Israel đã quy định.

Chúa đã dùng các tiên tri, các vị tiên kiến mà khuyến cáo Israel và Giuđa rằng: “Các ngươi hãy cải tà quy chính, hãy tuân giữ các điều răn và nghi lễ, theo đúng lề luật Ta đã dùng các tiên tri tôi tớ Ta mà truyền cho cha ông các ngươi, và chuyển lại cho các ngươi”. Nhưng họ không muốn nghe. Họ cứ cứng đầu cứng cổ như cha ông họ, không muốn vâng phục Chúa là Thiên Chúa. Họ chối bỏ các huấn lệnh của Chúa và lời giao ước Người đã ký kết với cha ông họ, và cả những mệnh lệnh rõ ràng Người đã truyền, nên Chúa nổi giận dân Israel, và xua đuổi họ khỏi mặt Chúa. Chỉ còn lại chi họ Giuđa mà thôi.

 

Phúc Âm: Mt 7, 1-5

 

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Các con đừng đoán xét để khỏi bị đoán xét. Các con đoán xét thể nào thì các con cũng bị đoán xét như vậy. Các con dùng đấu nào mà đong, thì cũng sẽ đong lại cho các con bằng đấu ấy. Sao ngươi thấy cái rác trong mắt anh em, mà không thấy cái đà trong mắt ngươi? Hoặc sao ngươi bảo anh em: “Ðể tôi lấy cái rác ra khỏi mắt anh”, và này: cái đà đang ở trong mắt ngươi. Ðồ giả hình, hãy lấy cái đà khỏi mắt ngươi trước đã, rồi ngươi sẽ thấy rõ để lấy cái rác ra khỏi mắt anh em ngươi”. 

SUY NIỆM           

“Họ không muốn nghe.”

Có một câu đố thế này: “Mức độ điếc nặng nhất là gì?”, và câu trả lời: “Mức độ điếc nặng nhất là: không muốn nghe”. Suy niệm bài đọc I hôm nay tôi nhớ liền đến câu trả lời đó. Dân Israel được gọi là dân riêng, dân được tuyển chọn của Thiên Chúa, được Thiên Chúa thương che chở, nâng đỡ trong suốt chiều dài lịch sử, Ngài đã ban cho họ những thứ cần thiết để nuôi sống bản thân, và Ngài cũng ban lề luật để họ sống theo đường lối thánh thiện của Ngài,… Thế nhưng, chẳng có gì là đủ đối với dân tộc này, hết lần này đến lần khác, họ kêu la, họ than trách, rồi họ phản bội Chúa, thờ các thần ngoại ban, noi theo những tập tục của dân ngoại. Và còn hơn thế nữa, trước những huấn lệnh của Chúa, trước những lời kêu gọi thức tỉnh của các tiên tri và ngôn sứ, họ vẫn cứ thờ ơ, xem thường; khiến Thiên Chúa nỗi giận, trừng phạt họ.

Thế giới ngày nay là một thế giới nặng mùi hưởng thụ, hầu như ai ai cũng muốn gom mọi thứ về cho mình, coi thường những giá trị đạo đức, những gì là chân thiện mỹ. Thật ra, Lời Chúa, Giáo huấn của Giáo Hội, hay tiếng nói của lương tâm mỗi người vẫn có, vẫn hiện diện và vẫn réo gọi con người; thế nhưng họ phớt lờ, họ giả câm giả điếc, họ không muốn nghe.

Xin đừng để những giá trị đạo đức bị bóp nghẹt bởi những đam mê thấp hèn; chúng ta được sinh ra là để sống cho những gì cao quý hơn; hơn nữa, với vai trò là một người Kitô hữu, một người con Chúa, chúng ta càng ý thức rõ hơn vài trò làm chứng, làm mới lại, sống lại những giá trị thiêng liêng cao quý nơi một con người do chính Chúa dựng nên.

Lạy Chúa, Lời Chúa là lời Chân lý, là lời ban lại hạnh phúc cho chúng con, xin cho chúng con biết đem Lời Chúa áp dụng vào đời sống mình một cách triệt để, góp phần làm cho con người, cho thế giới này ngày càng tốt đẹp hơn. Amen!

 

THỨ BA

 

Bài Ðọc I:  2 V 19, 9b-11. 14-21. 31-35a. 36

Trong các ngày ấy, Sennakêrib, vua dân Assyria, đã phái các sứ giả đến với vua Êdêkia và dặn rằng: “Các ngươi hãy nói với Êdêkia, vua Giuđa như thế này: “Chớ để Thiên Chúa, mà vua tin cậy, mê hoặc vua nghĩ rằng: Thành Giêrusalem sẽ không bị lọt vào tay vua dân Assyria. Vì chưng chính đức vua đã nghe biết những gì các vua Assyria đã làm khắp mọi nơi, đã tàn phá các nơi đó thế nào. Có lẽ nào một mình vua sẽ thoát khỏi?”. Vua Êdêkia đã nhận và đọc thư do các sứ giả trao cho, vua lên đền thờ Chúa, trải bức thư đó ra trước mặt Chúa, và cầu nguyện cùng Chúa rằng: “Lạy Chúa là Thiên Chúa Israel, Ðấng ngự trên các Vệ Binh thần, chỉ một mình Chúa là Thiên Chúa các vua trên mặt đất, Chúa đã dựng nên trời đất, xin lắng tai nghe; lạy Chúa, xin mở mắt nhìn xem. Chúa hãy nghe các lời vua Sennakêrib đã gửi đến, để lăng mạ Chúa hằng sống của chúng con. Lạy Chúa, quả thật các vua dân Assyria đã huỷ diệt các dân và đất đai chúng, đã vất các tượng thần của chúng vào lửa: vì các tượng thần đó không phải là Chúa, song là sản phẩm bằng gỗ đá do tay người phàm làm ra, nên bị họ huỷ diệt. Vậy giờ đây, lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, xin cứu chúng con khỏi tay vua Sennakêrib, để mọi vương quốc hoàn cầu biết rằng: chỉ có mình Chúa là Thiên Chúa”.

Vậy Isaia con trai Amos sai người đến tâu vua Êdêkia rằng: “Ðây là những điều Chúa là Thiên Chúa Israel phán: Ta đã nghe các điều ngươi cầu xin Ta về Sennakêrib, vua dân Assyria. Ðây là lời Thiên Chúa phán về vua ấy: Trinh nữ Sion khinh chê và cười ngạo ngươi; thiếu nữ Giêrusalem chế diễu sau lưng ngươi. Từ Giêrusalem sẽ còn lại một số người, và từ núi Sion sẽ có một số người được cứu thoát: Ðó là điều mà lòng nhiệt thành của Chúa các đạo binh sẽ thực hiện. Bởi thế, Chúa phán những điều này về vua dân Assyria: Vua sẽ không vào được thành này, sẽ chẳng bắn được một mũi tên nào vào thành, chẳng dùng thuẫn mà vây hãm thành, chẳng đắp lũy quanh thành: vua tới lối nào thì sẽ về lối ấy, và sẽ không vào được thành này, đó là lời sấm của Chúa. Ta sẽ che chở và cứu thành này, vì danh Ta cùng vì Ðavít tôi tớ Ta”.

Chính đêm ấy, thiên thần Chúa đến giết một trăm tám mươi lăm ngàn người trong trại quân Assyria. Sennakêrib, vua dân Assyria, trở về và ở lại thành Ninivê. 

Phúc Âm: Mt 7, 6. 12-14

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Ðừng lấy của thánh mà cho chó, và đừng vất ngọc trai trước mặt heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi quay lại cắn xé các con.

“Vậy tất cả những gì các con muốn người ta làm cho các con, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế! Ðấy là điều mà lề luật và các tiên tri dạy.

“Các con hãy vào qua cửa hẹp, vì cửa rộng và đường thênh thang là lối đưa đến hư mất, và có nhiều kẻ đi lối ấy; cửa và đường đưa tới sự sống thì chật hẹp, và ít kẻ tìm thấy”.


SUY NIỆM

 

“Ta sẽ che chở và cứu thành này, vì danh Ta cùng vì Ðavít tôi tớ Ta”.

 

Bài đọc I kể lại câu chuyện vua Êdêkia và thành Giêrusalem bị đe dọa nghiêm trọng, Vua đã nài xin Thiên Chúa giúp ông vượt qua, và Thiên Chúa đã nhậm lời ông, cứu thoát ông và dân thành của ông. Qua câu chuyện này, dân càng thấy rõ và xác tín hơn về tình yêu mà Thiên Chúa dành cho dân Người; dù biết bao lần sa ngã phạm tội chống lại Thiên Chúa, nhưng Thiên Chúa vẫn thương tha thứ và giữ gìn mỗi lần họ ăn năn sám  hối.

Nói về tình yêu Chúa thì chúng ta nghe quá nhiều, và đề tài này cũng được nhắc đi nhắc lại thường xuyên trong các bài giảng, bài nói chuyện,… thế nhưng có khi nào, thay vì mưa lâu thấm đất, nghe càng nhiều thì chúng ta càng được đánh động, thì ngược lại, quen quá hóa nhàm, biết rồi, khổ lắm, nói mãi!

Đức Hồng Y Timothy Dolan chia sẻ: “Sở dĩ chúng ta không thể yêu mến Thiên Chúa hết lòng vì chúng ta chưa nhận ra Ngài yêu thương chúng ta hết lòng” . Thật đúng như vậy, cũng như một đứa bé khi đã kinh nghiệm được tình thương của cha mẹ dành cho nó rồi; thì mỗi khi sai lỗi hay gặp khó khăn, nó chỉ chạy đến với cha mẹ, vì nó biết rằng nơi đó nó sẽ được yêu thương, bệnh vực và chở che. Làm sao chúng ta có thể yêu mến Thiên Chúa nếu chúng ta không nhận ra Ngài yêu thương chúng ta? Làm sao chúng ta có thể phó thác mọi sự trong tay Thiên Chúa khi chúng ta chưa tìm thấy niềm tin tưởng nơi Ngài?

Cần phải xác tín mạnh mẽ và thường xuyên trong mọi phút giây của đời sống thường ngày về tình thương Chúa dành cho chúng ta, khi đó chúng ta mới nổ lực hết mình trong việc cộng tác với ơn Chúa, làm cho thế giới, con người ngày càng tốt đẹp hơn. Một buổi trưa hè nóng bức, Thánh Phanxicô Assisi sau khi đi đường mệt nhọc đã tìm được một chỗ nghỉ chân rất thoải mái. Chỗ đó là dưới một gốc cây có tàng lá che mát, bên dưới là một dòng nước trong lành mát rượi. Thánh nhân rửa tay rửa mặt xong xuôi rồi ngả mình dưới tàng lá. Bỗng dưng người bật khóc. Vì người nghĩ: từ không biết bao đời, Chúa đã biết hôm nay mình đến đây, Chúa biết mình mệt, cho nên Chúa đã đặt sẵn ở đây một bóng mát và một dòng suối để cho mình nghỉ ngơi. 

Cầu xin Chúa cho mỗi người chúng ta cũng biết bắt chước cái nhìn của thánh nhân, để với cái nhìn đó, đời sống của chúng ta sẽ được biến đổi tốt hơn và luôn tìm thấy niềm vui trong cuộc sống; bởi nhận ra rằng: Tất cả là hồng ân. Amen!

 

THỨ TƯ

 

Bài Ðọc I:  2 V 22, 8-13; 23, 1-3

Trong những ngày ấy, thượng tế Helcia nói với thư ký Saphan rằng: “Tôi tìm thấy sách luật trong Nhà Chúa”. Helcia trao sách cho Saphan đọc. Rồi thư ký Saphan đến cùng vua, và thuật lại cho vua rằng: Tôi tớ vua đã thu lượm số bạc dâng cúng trong nhà Chúa, và trao cho đốc công nơi Ðền thờ Chúa, để phát lương cho thợ. Thư ký Saphan cũng thuật cho vua rằng: “Tư tế Helcia đã trao cho tôi cuốn sách”. Thư ký Saphan đã đọc sách đó trước mặt vua. Khi nghe lời sách luật Chúa, vua liền xé áo mình, rồi truyền cho tư tế Helcia và Ahica con Saphan, Acôbor con Mica, và thư ký Saphan cùng Asaia người hầu cận vua rằng: “Các ngươi hãy đi hỏi ý Chúa cho trẫm, cho toàn dân và cho nhà Giuđa, về các lời sách vừa tìm thấy. Cơn thịnh nộ của Chúa đối với chúng ta nặng nề lắm, vì cha ông chúng ta không tuân giữ các lời trong sách này”. Họ thuật lại cho vua các lời của Chúa.

Bấy giờ vua sai đi triệu tập các trưởng lão Giuđa và Giêrusalem đến cùng vua. Vua lên Ðền thờ Chúa với những người thuộc chi tộc Giuđa, toàn thể dân cư Giêrusalem, các tư tế, các tiên tri và toàn dân lớn bé, ông đọc cho mọi người nghe lời sách giao ước đã tìm thấy trong Nhà Chúa. Vua đứng trên bệ, ký kết giao ước trước mặt Chúa, để ai nấy đi theo Chúa, cùng hết lòng hết sức tuân giữ các huấn lệnh, các lề luật và nghi lễ của Chúa. Họ làm sống lại các lời giao ước đã ghi chép trong sách này: cả dân đều chấp nhận bản giao ước.

 

Phúc Âm: Mt 7, 15-20

 

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Hãy coi chừng các tiên tri giả. Họ mặc lốt chiên đến cùng các con, nhưng bên trong, họ là sói dữ hay cắn xé. Hãy xem quả thì các con sẽ biết được chúng. Nào ai hái được trái nho nơi bụi gai, hoặc trái vả nơi bụi găng sao? Cũng thế, cây tốt thì sinh trái tốt, còn cây xấu thì sinh trái xấu. Cây tốt không thể sinh trái xấu, và cây xấu không thể sinh trái tốt. Các cây không sinh trái tốt sẽ bị chặt đi và ném vào lửa. Vậy coi trái thì các con sẽ nhận biết được chúng”.

 

SUY NIỆM

 

“Ông đọc cho mọi người nghe lời sách giao ước đã tìm thấy trong Nhà Chúa.”

Bài đọc I tường thuật việc các thượng tế và ký lục tình cờ tìm thấy sách Luật của Thiên Chúa, ghi lại giao ước mà Thiên Chúa thiết lập với dân; khi Vua nước Giuđa đọc được thì ông giật mình vì nhận ra rằng tổ tiên đã đi ngược lại với những gì trong sách Luật nói tới; Vua đã lên Đền Thờ Chúa cùng với toàn thể dân cư, đọc lại cho mọi người cùng nghe và nhất quyết thi hành những điều trong sách Luật ghi chép.

Lời Chúa, Giáo Huấn của Giáo hội luôn sẵn có cho chúng ta, đó như là một bản vẽ mà vị Kỹ Sư tài tình là Thiên Chúa đã vẽ từ ban đầu, con người chỉ cần nhìn vào đó mà xây nên ngôi nhà của mình; lẽ dĩ nhiên, càng theo sát bản vẽ thì căn nhà càng vững chắc và càng đẹp; ngược lại, xây trệch, xây khác bản vẽ, thì căn nhà nếu có hoàn thành cũng sẽ sớm bị sụp đổ và tan tành.

Trong cuộc đời người Kitô hữu, điều mà chúng ta cần phải tìm kiếm mỗi ngày, chính là thánh ý Chúa; bởi cuộc sống đi theo đường lối Chúa, sẽ luôn là cuộc sống mang đầy ý nghĩa, điều này được thể hiện qua những hành động cụ thể nơi mỗi người; giống như bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói: “cây tốt thì sinh trái tốt”; một người Kitô hữu tốt sẽ luôn kèm theo một đời sống tốt với mọi người.

Lạy Chúa, Lời Chúa luôn là ánh sáng chỉ đường cho con đi, xin cho con biết nghe theo Lời Chúa dạy và mau mắn thi hành, để đời sống con được triển nở và thăng hoa thật sự. Amen! 

 

THỨ NĂM

 

Bài Ðọc I:  2 V 24, 8-17

Khi lên ngôi, vua Gioakim mới mười tám tuổi, và trị vì ở Giêrusalem ba tháng. Tên mẹ vua là Naestha, ái nữ của Elna-than, quê ở Giêrusalem. Vua làm điều mất lòng Chúa cũng như cha vua đã làm xưa.

Khi ấy binh sĩ của Nabucôđônôsôr, vua Babylon, tiến đến vây Giêrusalem. Nabucôđônôsôr, vua Babylon, thân chinh điều khiển binh sĩ đến tận nơi để tấn công thành. Khi ấy Gioakim, vua Giuđa, đầu hàng vua Babylon, cùng với mẹ, binh sĩ, quan tước và các thái giám. Vua Babylon bắt họ làm tù binh, khi ấy là năm thứ tám triều vua Babylon. Vua này mang về tất cả kho tàng của đền thờ Chúa, và đền vua, ông đập vỡ tất cả các bình vàng mà Salomon, vua Israel, đã đúc cho cung thánh của Chúa, như thế ứng nghiệm lời Chúa đã phán. Vua đã đem toàn thể Giêrusalem đi đày, gồm các sĩ quan, mười ngàn binh lính cường tráng, các thứ thợ thủ công, thợ rèn, không sót lại gì cả, ngoại trừ đám dân nghèo. Vua cũng dẫn về Babylon làm tù binh vua Gioakim và thái hậu, các hoàng hậu, các thái giám, những bậc vị vọng, bảy ngàn trai tráng, một ngàn thợ làm nghề thủ công, thợ rèn, tất cả những binh sĩ thiện chiến. Vua Babylon dẫn họ sang Babylon làm tù binh. Vua đặt hoàng thúc Matthania làm vua thay Gioakim, và đổi tên ông là Seđecia.

 

Phúc Âm: Mt 7, 21-29

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Không phải tất cả những ai nói với Thầy: “Lạy Chúa, Lạy Chúa”, là được vào nước trời, nhưng chỉ có người thực hiện ý Cha Thầy ở trên trời, kẻ ấy mới được vào nước trời. Trong ngày đó, nhiều người sẽ nói với Thầy rằng: “Lạy Chúa, Lạy Chúa, nào chúng con đã không nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, và nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó ư?” Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với chúng rằng: “Ta chẳng hề biết các ngươi, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi mặt Ta”.

“Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây và đem thực hành, thì giống như người khôn ngoan, đã xây nhà mình trên đá; mưa có đổ xuống, nước có tràn vào, gió bão có thổi đến và lùa vào nhà đó, nhà đó vẫn không sập, vì nhà ấy được xây trên đá. Và hễ ai nghe những lời Thầy nói đây mà không đem ra thực hành, thì giống như người ngu đần, xây nhà mình trên cát, khi mưa sa nước lũ, gió thổi và lùa vào nhà đó, nhà sẽ sập và sẽ trở nên đống hoang tàn”.

Khi Chúa đã nói xong những lời trên, dân chúng kinh ngạc về giáo lý của Người: vì Người dạy dỗ họ như Ðấng có quyền, chứ không như luật sĩ và các biệt phái của họ. 

SUY NIỆM

 

“Vua làm điều mất lòng Chúa cũng như cha vua đã làm xưa.”

Nói đến triều đại các vua chúa trong các dân tộc trên thế giới, lúc nào cũng có thời này vua tốt dân an, thời kia vua xấu dân bất an, chiến tranh loạn lạc, mất nước,… Bài đọc I hôm nay kể lại câu chuyện Vua Gioakim, vị vua này lên ngôi lúc mới 18 tuổi, ông đã đi sai đường lối Thiên Chúa, sống không đẹp lòng Chúa, khiến cho đất nước bị rơi vào tay quân thù, dân thì bị bắt đi tù đày, nô lệ.

Hình ảnh trên đây khiến tôi liên tưởng đến hình ảnh Giáo hội, Giáo hội không chỉ là một tổ chức xã hội như biết bao tổ chức xã hội khác, nhưng Giáo hội còn có sự hoạt động, sự hiện diện của Chúa Ba Ngôi, đặc biệt là sự hoạt động của Chúa Thánh Thần; do đó, Giáo hội sẽ không bao giờ suy tàn nếu luôn trung thành với đường lối và huấn lệnh của Thiên Chúa, một đường lối tinh tuyền.

Thế nhưng, Giáo hội cũng bao gồm những con người trong đó, cho nên không tránh khỏi những bất toàn, những sai lầm, đưa đến những khó khăn, khủng hoảng; điều này đã không ít lần xảy ra trong quá khứ, có những lúc Giáo hội tưởng chừng như đã sụp đổ hoàn toàn vì một số thành phần trong Giáo hội sa ngã.

Nhìn lại như thế để chúng ta ý thức và xác tín thêm rằng, Giáo hội, gia đình, con người chúng ta chỉ thực sự sống bình an khi biết trung thành và nghe theo đường lối của Thiên Chúa; cũng giống như lời mời gọi trong bài Tin Mừng, chỉ khi chúng ta thi hành ý Chúa, thì chúng ta mới được vào nước trời; đó là những con người đang xây nhà trên nền đá vững chắc, “ai nghe những lời Thầy nói đây và đem thực hành, thì giống như người khôn ngoan, đã xây nhà mình trên đá; mưa có đổ xuống, nước có tràn vào, gió bão có thổi đến và lùa vào nhà đó, nhà đó vẫn không sập, vì nhà ấy được xây trên đá”; nền đá ở đây cũng là Lời Chúa, là những Giáo huấn của Giáo hội. 

Lạy Chúa, Chúa là Thiên Chúa luôn ở cùng chúng con, luôn đoái nhìn, che chở và gìn giữ chúng con; thế nhưng, là con  người bất toàn, đôi lúc chúng con phớt lờ sự hiện diện của Chúa, thay vì tìm ý Chúa để thực hiện, thì chúng con sống theo ý riêng mình, kết quả là đời sống chúng con gặp nhiều bất an. Chúng con xin lỗi Chúa, xin cho chúng con biết bắt đầu và lại bắt đầu làm mới đời sống mình theo thánh ý Chúa. Amen! 

 

THỨ SÁU

 

Lễ Sinh Nhật Thánh Gioan Tẩy Giả

 

Bài Ðọc I: Gr 1, 4-10

Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: “Trước khi tạo thành ngươi trong lòng mẹ, Ta đã biết ngươi, và trước khi ngươi ra khỏi lòng mẹ, Ta đã hiến thánh ngươi, Ta đã đặt ngươi làm tiên tri cho các dân tộc”. Và tôi đã thưa lại: “A, a, a, lạy Chúa là Thiên Chúa, con đâu có biết ăn nói, vì con còn con nít”.

Nhưng Chúa phán cùng tôi rằng: “Ngươi đừng nói: “Con là con nít”, vì ngươi sẽ đi đến với những kẻ Ta sẽ sai ngươi đi, ngươi sẽ nói mọi điều Ta sẽ truyền dạy ngươi nói. Ngươi đừng sợ họ, vì Ta sẽ ở với ngươi để bảo vệ ngươi”. Chúa phán như thế.

Và Chúa giơ tay sờ miệng tôi mà nói với tôi rằng: “Ðây Ta đặt lời Ta vào miệng ngươi. Ðây hôm nay Ta ban quyền cho ngươi trên các dân tộc và trên các vương quốc, để ngươi lật đổ và đập phá, phân tán và tiêu diệt, xây dựng và vun trồng”.

 

Phúc Âm: Lc 1, 5-17

Vào thời Hêrôđê làm vua xứ Giuđêa, có một tư tế tên là Dacaria, thuộc phiên ban Abia, và vợ ông bởi dòng dõi Aaron, tên là Elisabéth. Cả hai là người công chính trước mặt Thiên Chúa, ăn ở theo mọi giới răn và lề luật của Chúa, không ai trách được điều gì. Nhưng họ lại không con, vì Elisabéth son sẻ, và cả hai đã đến tuổi già.

Xảy ra khi Giacaria chu toàn chức vụ tư tế trước mặt Thiên Chúa, theo lượt của phiên mình như tục lệ hàng tư tế, ông bắt thăm và trúng việc vào cung thánh Chúa mà dâng hương, đang lúc toàn thể đám đông dân chúng cầu nguyện bên ngoài, trong giờ dâng hương. Bấy giờ thiên thần Chúa hiện ra cùng ông, đứng bên phải hương án. Giacaria thấy vậy thì hoảng hốt, sự kinh hoàng đột nhập vào ông.

Nhưng thiên thần nói với ông rằng: “Dacaria, đừng sợ, vì lời ngươi cầu nguyện đã được nhậm rồi. Elisabéth vợ ngươi sẽ sinh hạ cho ngươi một con trai, và ngươi sẽ gọi tên con trẻ là Gioan. Ngươi sẽ được vui mừng hân hoan, và nhiều người cũng sẽ vui mừng, vì việc con trẻ sinh ra. Vì trẻ này sẽ nên cao trọng trước mặt Chúa, sẽ không uống rượu và thức có men; sẽ được tràn đầy Thánh Thần ngay từ lòng mẹ, sẽ đem nhiều con cái Israel trở về cùng Chúa là Thiên Chúa. Trẻ này sẽ đi trước Người, trong thần trí và quyền lực của Êlia, để đổi lòng dạ cha ông về với con cháu, kẻ ngỗ nghịch về lại với lương tri của những người công chính, dọn cho Chúa một đoàn dân chuẩn bị sẵn sàng”.

 

SUY NIỆM

 

Thông thường, khi Giáo Hội mừng lễ kính vị thánh nào thì chọn ngày vị thánh đó qua đời. Nhưng đặc biệt có thánh Gioan Tẩy giả được Giáo Hội mừng kính cả ngày sinh ra và ngày qua đời; cho nên có hai ngày lễ kính thánh Gioan Tẩy giả trong năm Phụng vụ, đó là ngày lễ sinh nhật – 24/6 và ngày lễ thánh Gioan bị trảm quyết – 29/8. Có sự ưu ái như vậy vì cuộc đời thánh Gioan gắn liền với cuộc đời Chúa Giêsu và ngài có vai trò rất quan trọng trong công cuộc cứu thế của Chúa Giêsu.

Tôi thường khuyên các bạn trẻ tập thói quen, mỗi lần đến ngày sinh nhật nên gọi điện cho cha mẹ, không phải là để nhắc, nhưng là để nói lên lời cám ơn cha mẹ; cám ơn cha mẹ đã sinh ra mình, cho mình hiện diện trong cuộc đời này. Và tôi nghĩ đó là điều phải phép của con cháu đối với các đấng bậc sinh thành; và với cái nhìn đức tin, đấng bậc mà chúng ta cần phải nói lời cám ơn trước tiên đó chính là Thiên Chúa, Ngài là Đấng Sáng Tạo, chính Ngài ban cho chúng ta sự sống này.

Mừng lễ sinh nhật thánh Gioan Tẩy giả cũng thế! Đây là dịp để chúng ta cùng toàn thể Giáo Hội nói lên lời cảm tạ Thiên Chúa đã ban cho chúng ta một vị thánh, hay còn gọi là một vị ngôn sứ quá tuyệt vời; tuyệt vời đến nỗi Chúa Giêsu cũng phải khen ngợi: “Tôi nói thật với anh em: trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gioan Tẩy giả” (Mt 11, 11).

Thánh Gioan Tẩy giả là một vị thánh sống tinh thần Khó Nghèo triệt để; Ngài khó nghèo từ phong cách sống bên ngoài hết sức giản dị, Tin Mừng ghi lại: “Ông Gioan mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn” (Mt 3, 4; Mc 1, 6).

Với tinh thần khó nghèo, ngài sẵn sàng sống cho sự thật, ngài không ngần ngại khiển trách vua Hêrôđê, khi vị vua này cưới bà Hêrôđia, là vợ của em mình; Tin Mừng Luca thuật lại như sau: “Còn tiểu vương Hê rô đê thì bị ông Gioan khiển trách vì đã lấy người em dâu là bà Hêrôđia, và vì tất cả các tội ác tiểu vương đã phạm” (Lc 3, 19).

Với tinh thần khó nghèo, ngài đã hoàn thành sứ mạng của mình trong sự khiêm nhường tuyệt đối; ngài luôn ý thức mình là người dọn đường, là người đứng sau hậu trường; ngài nói rằng: “Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người.” (Mc 1, 7; Mt 3, 11; Lc 3, 16; Ga 1, 27). Và ngài cũng khẳng định lập trường của mình với các môn đệ: Chúa Giêsu phải lớn lên, còn ngài phải nhỏ lại (Ga 3, 30). 

Lạy Chúa, Mừng lễ sinh nhật thánh Gioan Tẩy giả, chúng con cảm tạ Chúa đã ban cho chúng con một vị thánh, một vị Ngôn Sứ tài ba; xin cho chúng con biết noi gương thánh Gioan Tẩy giả, quyết tâm sống tinh thần khó nghèo, sẵn sàng sống cho sự thật và sống khiêm nhường, với ý thức, Chúa phải lớn lên, còn con phải nhỏ lại. Amen!

 

THỨ BẢY

 

Bài Ðọc I:  Ac 2, 2. 10-14. 18-19

Chúa phá tan các báu vật nhà Giacóp chẳng nương tay: trong cơn thịnh nộ, Chúa phá huỷ thành luỹ thiếu nữ Giuđa. Người quật xuống đất và làm sỉ nhục cả vương quốc, cả quan chức cao sang.

Các kỳ lão của thiếu nữ Sion ngồi dưới đất thinh lặng, mình mang áo nhặm và rắc tro trên đầu. Còn các trinh nữ Giêrusalem gục đầu xuống đất. Mắt tôi hao mòn vì quá khóc than, lòng tôi bàng hoàng thổn thức, gan tôi đổ tràn trên đất, vì các tai hoạ của thiếu nữ dân tôi: các trẻ thơ, hài nhi măng sữa, xỉu la liệt giữa phố phường. Chúng xin mẹ: “Bánh mì rượu tốt ở đâu?” Chúng ngã xỉu ngoài đường phố như bị gươm đao. Chúng tắt thở ngay nơi lòng mẹ.

Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, ta sánh ngươi cùng ai, ta ví ngươi như kẻ nào? Hỡi trinh nữ Sion, ta sánh ngươi cùng ai để an ủi? Vì nỗi khổ ngươi man mác tựa biển khơi, nào ai chữa nổi ngươi? Các tiên tri của ngươi nói bậy nói sai, chẳng vạch cho ngươi một vài gian ác, cùng chẳng giục ngươi khóc lóc ăn năn, mà chỉ tiên kiến những điều giả dối, khiến ngươi bị trục xuất và lưu đày.

Trên tường thành thiếu nữ Sion, lòng họ kêu vang lên Chúa. Hãy chan hoà suối lệ đêm ngày, đừng để mắt ngươi yên nghỉ. Hãy chỗi dậy, hãy ca ngợi mỗi đầu canh đêm, hãy giốc đổ lòng ra như nước trước Nhan Chúa, hãy giơ tay cầu khẩn Chúa cho lũ trẻ thơ, chúng ngã xỉu vì đói ở góc đường xó chợ.

 

Phúc Âm: Mt 8, 5-17

Khi ấy, Chúa Giêsu vào thành Capharnaum, thì có một đại đội trưởng đến thưa Chúa rằng: “Lạy Thầy, thằng nhỏ nhà tôi đau nằm ở nhà, nó bị tê liệt đau đớn lắm!” Chúa Giêsu phán bảo ông rằng: “Tôi sẽ đến chữa nó”. Nhưng viên đại đội trưởng thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh. Vì chưng, cũng như tôi chỉ là người ở dưới quyền, nhưng tôi cũng có những người lính thuộc hạ, tôi bảo người này đi thì anh đi, tôi bảo người kia đến thì anh đến, tôi bảo gia nhân làm cái này thì nó làm!” Nghe vậy, Chúa Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel. Ta cũng nói cho các ngươi biết rằng: nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến dự tiệc cùng Abraham, Isaac và Giacóp trong nước trời. Còn con cái trong nước sẽ bị vứt vào nơi tối tăm bên ngoài, ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng”. Ðoạn Chúa nói với viên sĩ quan rằng: “Ông cứ về, ông được như ông đã tin”. Và ngay giờ ấy, gia nhân ông đã được lành mạnh.

Khi Chúa Giêsu vào nhà ông Phêrô, thấy bà mẹ vợ ông đang sốt rét liệt giường. Chúa chạm đến tay bà và cơn sốt biến đi. Bà chỗi dậy tiếp đãi các ngài.

Ðến chiều, họ đưa đến cho Chúa nhiều người bị quỷ ám: Chúa dùng lời đuổi quỷ, và chữa lành tất cả các bệnh nhân, để ứng nghiệm lời tiên tri Isaia nói rằng: “Người đã gánh lấy các bệnh tật của chúng ta, và đã mang lấy những nỗi đau thương của chúng ta”.

 

SUY NIỆM

 

Hai bài đọc hôm nay có khung cảnh gần như tương tư; bài đọc I là cảnh muôn dân lầm than khốn khổ vì những tội lỗi đã phạm; tác giả sách Aica kêu mời dân sám hối kêu cầu lên Chúa là Thiên Chúa hằng sống. trong bài Tin Mừng, cũng một cảnh tưởng, mọi người gặp khó khăn vì bệnh tật, vì ma quỷ phá hoại; họ kêu cầu đến Chúa Giêsu, và Chúa đã giải thoát cho họ tất cả. Hai khung cảnh này đưa tôi đến một niềm xác tín, mời gọi chúng ta tin tưởng vào Thiên Chúa cách vững vàng hơn.

Nhiều người quan niệm: “Đời là bể khổ”, con người sinh ra, ai ai cũng phải trải qua một quy luật, hay một chu kỳ: “Sinh, Lão, Bệnh, Tử”; theo quan điểm của tôi, với cái nhìn như thế, cuộc sống này vô vị lắm, sống chẳng có ý nghĩa gì cả, sống chỉ để khổ, để già, để bệnh, rồi để chết, chấm dứt một đời người. Thôi thì, chết cho rồi, sống làm chi để khổ.

Thực tế, là con người sinh ra trong cuộc đời này, ai cũng có những khó khăn vất vã riêng, ai cũng có những nỗi lo toan. Thế nhưng, cuộc sống con người không chỉ là vậy, chúng ta còn có Chúa, còn có sự sống mà Chúa hứa ban ở đời sau.

Nhờ xác tín này, mà chúng ta cần phải cám ơn Chúa hoài, nhờ sự hiện diện của Chúa mà cuộc sống trở nên thi vị, trở nên đẹp; con người muốn sống hơn, trân trọng cuộc sống hơn; hay nói cách khác, Chúa chính là chiếc phao, là cái neo, để con người có thể bám vào đó khi lội giữa biển đời; nhờ đó mà con người tìm được sự bình an.

Lạy Chúa, Chúa là tất cả đối với chúng con, nhờ có Chúa mà chúng con vui sống, quý chuộng cuộc sống. Xin cho chúng con biết đón nhận tất cả, không chỉ là những niềm vui, niềm hạnh phúc, mà còn là những nỗi buồn,  những bất hạnh; coi đó là những hành trang đưa chúng con vào hưởng hạnh phúc muôn đời với Chúa. Amen!

Nguồn: GP. Cần Thơ

Chia sẻ Bài này:
[1] [2] [3]