Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần 12 Thường Niên C

 

THỨ BẢY

 

Bài Ðọc I:  Ac 2, 2. 10-14. 18-19

Chúa phá tan các báu vật nhà Giacóp chẳng nương tay: trong cơn thịnh nộ, Chúa phá huỷ thành luỹ thiếu nữ Giuđa. Người quật xuống đất và làm sỉ nhục cả vương quốc, cả quan chức cao sang.

Các kỳ lão của thiếu nữ Sion ngồi dưới đất thinh lặng, mình mang áo nhặm và rắc tro trên đầu. Còn các trinh nữ Giêrusalem gục đầu xuống đất. Mắt tôi hao mòn vì quá khóc than, lòng tôi bàng hoàng thổn thức, gan tôi đổ tràn trên đất, vì các tai hoạ của thiếu nữ dân tôi: các trẻ thơ, hài nhi măng sữa, xỉu la liệt giữa phố phường. Chúng xin mẹ: “Bánh mì rượu tốt ở đâu?” Chúng ngã xỉu ngoài đường phố như bị gươm đao. Chúng tắt thở ngay nơi lòng mẹ.

Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, ta sánh ngươi cùng ai, ta ví ngươi như kẻ nào? Hỡi trinh nữ Sion, ta sánh ngươi cùng ai để an ủi? Vì nỗi khổ ngươi man mác tựa biển khơi, nào ai chữa nổi ngươi? Các tiên tri của ngươi nói bậy nói sai, chẳng vạch cho ngươi một vài gian ác, cùng chẳng giục ngươi khóc lóc ăn năn, mà chỉ tiên kiến những điều giả dối, khiến ngươi bị trục xuất và lưu đày.

Trên tường thành thiếu nữ Sion, lòng họ kêu vang lên Chúa. Hãy chan hoà suối lệ đêm ngày, đừng để mắt ngươi yên nghỉ. Hãy chỗi dậy, hãy ca ngợi mỗi đầu canh đêm, hãy giốc đổ lòng ra như nước trước Nhan Chúa, hãy giơ tay cầu khẩn Chúa cho lũ trẻ thơ, chúng ngã xỉu vì đói ở góc đường xó chợ.

 

Phúc Âm: Mt 8, 5-17

Khi ấy, Chúa Giêsu vào thành Capharnaum, thì có một đại đội trưởng đến thưa Chúa rằng: “Lạy Thầy, thằng nhỏ nhà tôi đau nằm ở nhà, nó bị tê liệt đau đớn lắm!” Chúa Giêsu phán bảo ông rằng: “Tôi sẽ đến chữa nó”. Nhưng viên đại đội trưởng thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh. Vì chưng, cũng như tôi chỉ là người ở dưới quyền, nhưng tôi cũng có những người lính thuộc hạ, tôi bảo người này đi thì anh đi, tôi bảo người kia đến thì anh đến, tôi bảo gia nhân làm cái này thì nó làm!” Nghe vậy, Chúa Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: “Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel. Ta cũng nói cho các ngươi biết rằng: nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến dự tiệc cùng Abraham, Isaac và Giacóp trong nước trời. Còn con cái trong nước sẽ bị vứt vào nơi tối tăm bên ngoài, ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng”. Ðoạn Chúa nói với viên sĩ quan rằng: “Ông cứ về, ông được như ông đã tin”. Và ngay giờ ấy, gia nhân ông đã được lành mạnh.

Khi Chúa Giêsu vào nhà ông Phêrô, thấy bà mẹ vợ ông đang sốt rét liệt giường. Chúa chạm đến tay bà và cơn sốt biến đi. Bà chỗi dậy tiếp đãi các ngài.

Ðến chiều, họ đưa đến cho Chúa nhiều người bị quỷ ám: Chúa dùng lời đuổi quỷ, và chữa lành tất cả các bệnh nhân, để ứng nghiệm lời tiên tri Isaia nói rằng: “Người đã gánh lấy các bệnh tật của chúng ta, và đã mang lấy những nỗi đau thương của chúng ta”.

 

SUY NIỆM

 

Hai bài đọc hôm nay có khung cảnh gần như tương tư; bài đọc I là cảnh muôn dân lầm than khốn khổ vì những tội lỗi đã phạm; tác giả sách Aica kêu mời dân sám hối kêu cầu lên Chúa là Thiên Chúa hằng sống. trong bài Tin Mừng, cũng một cảnh tưởng, mọi người gặp khó khăn vì bệnh tật, vì ma quỷ phá hoại; họ kêu cầu đến Chúa Giêsu, và Chúa đã giải thoát cho họ tất cả. Hai khung cảnh này đưa tôi đến một niềm xác tín, mời gọi chúng ta tin tưởng vào Thiên Chúa cách vững vàng hơn.

Nhiều người quan niệm: “Đời là bể khổ”, con người sinh ra, ai ai cũng phải trải qua một quy luật, hay một chu kỳ: “Sinh, Lão, Bệnh, Tử”; theo quan điểm của tôi, với cái nhìn như thế, cuộc sống này vô vị lắm, sống chẳng có ý nghĩa gì cả, sống chỉ để khổ, để già, để bệnh, rồi để chết, chấm dứt một đời người. Thôi thì, chết cho rồi, sống làm chi để khổ.

Thực tế, là con người sinh ra trong cuộc đời này, ai cũng có những khó khăn vất vã riêng, ai cũng có những nỗi lo toan. Thế nhưng, cuộc sống con người không chỉ là vậy, chúng ta còn có Chúa, còn có sự sống mà Chúa hứa ban ở đời sau.

Nhờ xác tín này, mà chúng ta cần phải cám ơn Chúa hoài, nhờ sự hiện diện của Chúa mà cuộc sống trở nên thi vị, trở nên đẹp; con người muốn sống hơn, trân trọng cuộc sống hơn; hay nói cách khác, Chúa chính là chiếc phao, là cái neo, để con người có thể bám vào đó khi lội giữa biển đời; nhờ đó mà con người tìm được sự bình an.

Lạy Chúa, Chúa là tất cả đối với chúng con, nhờ có Chúa mà chúng con vui sống, quý chuộng cuộc sống. Xin cho chúng con biết đón nhận tất cả, không chỉ là những niềm vui, niềm hạnh phúc, mà còn là những nỗi buồn,  những bất hạnh; coi đó là những hành trang đưa chúng con vào hưởng hạnh phúc muôn đời với Chúa. Amen!

Nguồn: GP. Cần Thơ

Chia sẻ Bài này:

Related posts