Chờ đợi trong tỉnh thức

Ai trong chúng ta cũng đã có những lúc chờ đợi: chờ đợi một biến cố hoặc một người thân.  Chờ đợi bao giờ cũng làm chúng ta hồi hộp, trăn trở, nôn nóng.  Những lúc chờ đợi, dường như thời gian trôi chậm hơn.  Khi chờ đợi một sự kiện hay một người thân, cũng là lúc chúng ta liên tưởng nhiều về sự kiện hay về người thân đó.  Sự chờ đợi càng lâu, niềm vui càng lớn lao và vỡ òa khi gặp gỡ.
 
Năm Phụng vụ khởi đầu với một thời gian mang tên “Mùa Vọng” hay “Mùa Đợi.”  Mùa Phụng vụ này nhắc nhớ chúng ta đợi chờ Chúa đến trong cuộc đời.  Thực ra, Thiên Chúa vẫn hiện diện và tỏa ánh vinh quang của Ngài trong cuộc sống, nhưng để gặp gỡ Ngài, mỗi người phải nỗ lực tìm kiếm, và mở rộng tâm hồn để đón tiếp Ngài.  Những ai thành tâm tìm kiếm và gặp gỡ Chúa sẽ được Ngài hướng dẫn và phù trợ.  Có Chúa trong đời, chúng ta sẽ tìm thấy niềm vui và hạnh phúc.
 
Chúa vẫn hiện diện, như dòng suối vẫn miên man chảy tứ thời bát tiết.  Người thành tâm kiếm tìm Chúa sẽ giống như người đến múc nước nơi dòng suối và mang về nhà mình.  Sự hiện diện của Thiên Chúa trong đời chúng ta thật lạ kỳ.  Bởi lẽ Chúa vừa hữu hình vừa vô hình, vừa hiện diện, vừa vắng mặt.  Người tìm được Chúa rồi, lại khao khát tiếp tục tìm Chúa để hiểu biết Chúa hơn, vì gặp gỡ Chúa đem lại sự dịu ngọt và niềm vui hạnh phúc cho tâm hồn.  Hiểu như thế, suốt cuộc đời tín hữu chúng ta là một vòng xoay của sự chờ đợi, tìm kiếm, gặp gỡ, rồi lại tìm kiếp tiếp cho đến khi thực sự gặp Chúa trực tiếp, mặt giáp mặt chứ không còn như trong gương.  Đó là tình trạng hạnh phúc thiên đàng những ai yêu mến Chúa sẽ được hưởng.
 
Ngôn sứ Isaia diễn tả niềm mong đợi Chúa của dân Israen (Bài đọc I).  Đối với những người Do Thái lưu đày, họ cảm nghiệm được nỗi đau của kiếp nô lệ.  Không còn Đền thờ, không còn lễ nghi phục vụ, họ thấy cuộc sống của họ thật vô nghĩa.  Họ cần Chúa như con người cần hơi thở, như cỏ cây cần ánh mặt trời.  Vắng Chúa, cuộc đời họ sẽ suy tàn, sự nhơ uế sẽ lan tràn khắp chốn.  Lời cầu nguyện của vị ngôn sứ cũng là lời than van của dân chúng.  Họ cầu xin Chúa đến để nâng đỡ và giải thoát họ, đem cho họ ánh sáng và niềm tin.
 
Niềm khao khát của Israen cũng là niềm khao khát của thời đại chúng ta.  Con người thời nay cậy dựa vào những triết thuyết vô thần và những thành tựu của khoa học để chối bỏ Thiên Chúa.  Thay vì tôn thờ Đấng Tạo Hóa, người ta tôn thờ khoa học kỹ thuật vì cho rằng khoa học kỹ thuật có thể trả lời được mọi vấn nạn của cuộc sống.  Đức Giáo Hoàng Bênêđitô XVI đã viết: “Chủ nghĩa nhân bản loại trừ Thiên Chúa là một chủ nghĩa phi nhân.  Chỉ có thứ nhân bản mở ra cho Tuyệt Đối mới có thể giúp ta cổ võ và đạt được được những hình thức sống xã hội và dân sự – trên bình diện cơ cấu, tổ chức, văn hoá, đạo đức – bằng cách nó giữ ta khỏi rơi vào tình trạng nô lệ cho những cái mốt, những cái thời thượng” (Thông điệp Bác ái trong Chân lý, số 78).  Đây cũng là cám dỗ lớn nhất mà loài người từ thời nguyên thủy đã gặp phải, đó là muốn nên như Thiên Chúa và tin rằng có thể thay thế Ngài (x. St chương 3).  Nhân loại của chúng ta hơn bao giờ hết đang cần đến Thiên Chúa.  Xã hội Việt Nam của chúng ta hôm nay cho thấy kinh nghiệm rõ về điều này: một khi khước từ Thiên Chúa, hậu quả là cuộc sống đầy bạo lực, giết chóc, tệ nạn xã hội, lừa đảo dối trá, luân thường đạo lý suy đồi.
 
Lời Chúa hôm nay nói đến nỗ lực cố gắng của chúng ta trong khi chờ đợi Chúa.  Chúa Giêsu đã dùng hình ảnh một người chủ đi xa trao nhà cho đầy tớ coi sóc.  Mỗi người một việc, người thì coi ban ngày, người thì gác ban đêm.  Ông chủ sẽ về bất cứ lúc nào.  Những người coi nhà buộc phải tỉnh thức và thận trọng để lúc chủ về, không những thấy họ còn thức mà còn thấy tài sản còn nguyên vẹn.
 
Mùa Vọng giống như “nốt nhấn” của bản nhạc cuộc đời.  Đây là thời điểm Giáo Hội mời gọi chúng ta xác định vị trí của Chúa trong đời chúng ta cũng như tình trạng tâm hồn của mình.  Chúa đang đến trong cuộc đời chúng ta.  Lễ Giáng Sinh là một kỷ niệm đẹp của mối tình Thiên Chúa – Con người.  Sau bao thế hệ xa cách, nay Thiên Chúa đã chủ động đến với con người.  Ngài hạ cố đến gặp gỡ con người và tâm tình nghĩa thiết với họ.  Đức Giêsu, Ngôi Lời nhập thể, chính là bằng chứng hữu hình của sự nghĩa thiết ấy.
 
Chờ đợi trong tỉnh thức, đó là tâm tình của mỗi tín hữu chúng ta trong suốt cuộc đời.  Lạy Chúa, xin hãy xé trời mà ngự xuống.  Xin hãy đến để nâng đỡ và soi sáng chúng con.  Amen.
 
ĐGM Giuse Vũ Văn Thiên
Chia sẻ Bài này:

Related posts