- Legio Mariae – Đạo Binh Đức Mẹ - https://daobinh.com -

Tuần Cửu Nhật Mừng Lễ Giáng Sinh (15/12 – 24/12)

MỤC LỤC

Luisa Piccarreta, Nên Thánh Trên Giường – Trang 1

Ngày Thứ Nhất – Trang 2 [1]

Ngày Thứ Hai – Trang 3 [2]

Ngày Thứ Ba – Trang 4 [3]

Ngày Thứ Tư – Trang 5 [4]

Ngày Thứ Năm – Trang 6 [5]

Ngày Thứ Sáu – Trang 7 [6]

Ngày Thứ Bảy – Trang 8 [7]

Ngày Thứ Tám – Trang 9 [8]

Ngày Thứ Chín – Trang 10 [9]

– o O o –

LUISA PICCARRETA, NÊN THÁNH TRÊN GIƯỜNG

Bộ Phong Thánh đang cứu xét hồ sơ xin phong chân phước cho một vị Nữ Tôi Tớ Chúa thuộc tổng Giáo phận Trani, tỉnh Bari, nam Italia, là chị Luisa Piccarreta, qua đời năm 1947, hưởng thọ 82 tuổị Suốt 70 năm trời, chị Luisa nằm liệt giường, nhưng luôn sống theo Thánh Ý Chúa và vẫn có thể làm nghề thêu thùa để tự lực mưu sinh, và nuôi nấng em gái cũng như những người trợ giúp. Trong 70 năm, cứ mỗi sáng, thân thể của Luisa cứng đơ như xác chết, và cần có một linh mục làm dấu Thánh Giá chúc lành để trở lại trạng thái bình thường.

Chị Luisa chỉ học lớp một, bậc tiểu học, sống bằng nghề thêu gối nệm, hầu như cả đời phải nằm trên giường, nhưng đã được ơn thần bí, kết hiệp với Chúa, và theo lệnh cha giải tội, chị đã viết nhật ký gồm 36 cuốn dầy, ghi lại những gì Chúa mạc khải cho chị.  Tuy nhiên, khi bị Bộ Thánh Vụ lên án và liệt kê các tác phẩm đó vào danh mục các sách cấm (Index), chị mau mắn hoàn toàn vâng phục.

THÂN THẾ

Luisa Piccarreta sinh ngày 23-4-1865, là người thứ tư trong một gia đình có 5 người con gái, và thân phụ Nicola làm tá điền trong một nông trại lớn của gia đình Mastrorilli. Tại đó, Luisa đã trải qua những năm tháng dài của thời thơ ấu và niên thiếụ Trước xóm nhà ấy ngày nay vẫn còn một cây dâu tằm to lớn, với một hốc lớn trong thân cây, trong đó cô bé Luisa thường ẩn nấp để cầu nguyện, xa tránh những cặp mắt tò mò.   Chính tại nơi cô tịch ấy, Luisa đã khởi sự cuộc phiêu lưu thần linh, hướng dẫn chị trên những nẻo đường đau khổ và thánh thiện.

Năm lên 9 tuổi, Luisa được rước Chúa Giêsu Thánh Thể lần đầu và chịu phép Thêm Sức, và từ lúc đó, Luisa thường cầu nguyện lâu giờ trước Mình Thánh Chúa.  Năm 11 tuổi, Luisa muốn ghi tên gia nhập Hội Con Ðức Mẹ – rất thịnh hành bấy giờ – thuộc giáo xứ thánh Giusẹ Năm 18 tuổi, Luisa gia nhập dòng Ba Ða Minh với tên dòng là Mađalena.  Chị là một trong những người đầu tiên ghi tên gia nhập Dòng Ba do cha sở cổ võ. Lòng sùng kính của Luisa đối với Mẹ Thiên Chúa biến thành một linh đạo sâu xa, báo trước điều mà một ngày kia chị sẽ viết về Ðức Mẹ.

Tiếng Chúa Giêsu dẫn đưa Luisa tới chỗ từ bỏ chính mình khỏi mọi sự và mọi người. Khoảng năm 18 tuổi, từ bao lơn nhà, ở đường Nazario Sauro, Luisa được thị kiến Chúa Giêsu đang vất vả dưới sức nặng của thánh giá, Ngài hướng nhìn về Luisa và thốt lên những lời này: “Hỡi linh hồn, hãy giúp Cha!”. Từ lúc đó, trong tâm hồn Luisa bừng cháy lòng khao khát khôn lường, mong được chịu đau khổ vì Chúa Giêsu và vì phần rỗi các linh hồn.  Và thế là những đau khổ thể lý khởi sự, thêm vào những đau khổ tinh thần, đi tới mức độ anh hùng.

Gia đình tưởng những hiện tượng ấy là bệnh tật nên đã đưa Luisa đi các bác sĩ khám bệnh. Nhưng tất cả các bác sĩ đó đều ngỡ ngàng trước một trường hợp bệnh lý duy nhất và lạ lùng như thể Luisa bị cứng đơ như xác chết, – cho dù chị có những dấu hiệu còn sống – và không có phương pháp trị liệu nào có thể giải thoát chị khỏi cực hình khôn tả ấỵ   Khi tất cả mọi phương thế y khoa đều được sử dụng mà không kết quả, người ta tìm đến với các linh mục như hy vọng cuối cùng.   Một linh mục dòng thánh Augustino, cha Cosma Loiodice, được mời tới bên giường bệnh nhân; trước sự ngỡ ngàng của mọi người hiện diện, cha chỉ cần làm dấu Thánh Giá trên thân thể chị, thế là chị hồi phục tức khắc các cơ năng bình thường.   Khi cha Loiodice trở về tu viện, một vài linh mục triều khác được mời tới, các vị cũng làm dấu Thánh Giá, và Luisa trở lại bình thường.

Trong thời kỳ đầu tiên, những hiểu lầm và đau khổ tủi nhục nhất, Luisa phải chịu do các linh mục, các vị coi chị là một thiếu nữ kênh kiệu, điên khùng, một người muốn lôi kéo người khác chú ý tới mình. Có lần các linh mục để Luisa ở trong tình trạng cứng đơ như xác chết hơn 20 ngàỵ   Luisa chấp nhận vai trò nạn nhân, và đi tới độ sống trong một tình trạng rất đặc biệt: mỗi sáng chị bị cứng đơ, bất động, nằm co trên giường, không ai có thể duỗi chị ra, hoặc nâng đôi cánh tay, hay cử động đầu hoặc chân của chi. Luisa cần sự hiện diện của vị linh mục làm dấu Thánh Giá chúc lành cho chị, hủy bỏ trạng thái cứng đơ như xác chết, và làm cho chị trở lại công việc bình thường là làm nệm gối.

Vị TGM bấy giờ là Ðức Cha Giuseppe Bianchi Dottula hay biết được những gì xảy ra tại Corato, và sau khi nghe ý kiến của một số linh mục, ngài muốn đích thân đảm trách vụ này, và sau khi suy nghĩ chín chắn, ngài bổ nhiệm một vị giải tội riêng là cha Michele De Benedictis, một linh mục nổi bật, và Luisa cởi mở tâm hồn chị cho ngài. Cha Michele, vốn là một linh mục khôn ngoan, có đời sống thánh thiện. Ngài đặt giới hạn cho những đau khổ của Luisa và chị không được làm gì mà không có sự ưng thuận của cha. Chính cha đã truyền cho Luisa phải dùng bữa mỗi ngày ít là một lần, cho dù ngay sau đó chị ói mửa ra hết những gì đã ăn. Luisa chỉ sống bằng Thánh Ý Chúa. Dưới sự hướng dẫn của cha Michele, Luisa đã được phép tiếp tục nằm giường như lễ vật đền tội. Bấy giờ là năm 1888. Luisa như bị đóng đinh vào giường đau đớn, luôn ngồi như thế trong 59 năm trời nữa, cho tới khi qua đời.

Năm 1898, Ðức tân TGM Tommaso De Stefano bổ nhiệm một linh mục giải tội mới, cha Gennaro Di Gennaro, cha chu toàn nhiệm vụ này trong 24 năm trời. Vị giải tội mới, trực giác được những kỳ công Chúa làm nơi linh hồn Luisa, nên đã quyết liệt truyền lệnh cho chị phải viết lại tất cả những gì là Ơn Chúa hoạt động nơi chi.  Mặc dù vị Nữ Tôi Tớ Chúa trình bày hết mọi lý lẽ, nhưng chị vẫn không khỏi vâng lời cha giải tội: kể cả lý do chị chỉ được chuẩn bị rất ít về chữ nghĩa cũng không làm cho chị khỏi phải vâng lờị Cha Gennaro Di Gennaro tỏ ra lạnh lùng và cương quyết, mặc dù biết rằng Luisa chỉ học năm đầu của bậc tiểu học. Thế là từ ngày 28-2-1889, Luisa bắt đầu viết nhật ký, tổng cộng là 36 cuốn dầy! Chương cuối cùng được viết xong vào ngày 28 tháng 12 năm 1939, ngày mà chị nhận được lệnh không viết nữa.

Năm 1938, một trận phong vũ vùi dập Luisa Piccarreta: chị bị Tòa Thánh công khai phủ nhận và các sách của chị bị liệt kê vào danh mục các sách cấm. Khi bản án của Bộ Thánh Vụ được công bố, chị tuân phục ngay giáo quyền.

Từ Roma, một linh mục được giáo quyền gửi tới, yêu cầu chị Luisa nộp tất cả các thủ bản của chị, chị bình thản và mau mắn giao nộp. Thế là tất cả các tác phẩm của chị được giữ kín trong văn khố mật của Bộ Thánh Vụ.

Ngày 7 tháng 10 năm 1938, do lệnh trên, chị Luisa phải rời bỏ tu viện và tìm một nơi ở mới. Chị trải qua 9 năm cuối đời trong một căn nhà ở đường Mađalena, nơi mà những người già ở Corato biết rõ và cũng từ nơi đó họ thấy linh cữu của chị đưa ra khỏi nhà ngày 8 tháng 3 năm 1947.

Cuộc sống của chị Luisa rất khiêm hạ; chị chỉ sở hữu vài của cải hoặc không có gì cả. Chị sống trong một căn nhà thuê, được em gái Angelina và một vài phụ nữ đạo đức trợ giúp ân cần. Tài sản chị có không đủ để trả tiền thuê nhà. Ðể sinh sống, chị chăm chỉ làm nghề thêu thùa, đủ để nuôi sống bản thân và em gái, vì chị không cần áo hoặc giày cho mình. Lương thực của chị chỉ có vài gram thịt, do người phụ tá là Rosaria Bucci mang lại cho chi. Luisa không mua sắm gì, và cũng chẳng ước muốn gì. Chị thường bị ói ra ngay sau khi nuốt xuống. Diện mạo chị không phải là khuôn mặt của người sắp chết, nhưng cũng không phải là người hoàn toàn khỏe mạnh. Dầu vậy, không bao giờ chị ngồi không, năng lực của chị được sử dụng để chịu đau khổ hằng ngày hoặc để làm việc, và cuộc sống của chị, đối với những ai biết rõ chị, thực là một phép lạ liên tục.

Chị Luisa có lòng từ bỏ lạ lùng đối với những gì không do công việc hằng ngày của chị mà ra! Chị cương quyết từ chối tiền bạc và quà tặng cho chị dưới bất kỳ danh nghĩa nào. Không bao giờ chị chấp nhận tiền bạc do việc xuất bản các sách của chị. Chị quyết liệt từ khước và gửi trả lại tiền bạc mà những ngừơi đạo đức thỉnh thoảng gởi cho chị.

Nhà ở của chị Luisa giống như một đan viện, không có người tò mò nào bén mạng tới.   Chị luôn có vài phụ nữ ở cạnh, họ sống theo cùng một linh đạo, và cũng có một số thiếu nữ đến nhà chị để học thêu thùa nệm gối.   Từ “nhà tiệc ly” ấy đã phát sinh nhiều ơn gọi tu trì.   Nhưng công việc huấn luyện của chị không chỉ dừng lại nơi các thiếu nữ mà thôi, nhiều thanh niên khác cũng được chị gởi tới các dòng nam hoặc vào chủng viện để tiến lên chức linh mục.

Chị Luisa qua đời ngày 4 tháng 3 năm 1947, thọ 81 tuổi sau 15 ngày chịu bệnh sưng phổi nặng. Ðó là bệnh duy nhất được xác nhận trong cuộc đời chị.

Vừa khi nghe tin chị Luisa qua đời, toàn dân đổ dồn về nhà chị như dòng nước lũ, và các nhân viên công lực phải can thiệp để giữ trật tự cho đám đông, ngày đêm kéo tới xem chị Luisa, một phụ nữ mà họ rất quí mến. Có tiếng reo lên: “Bà Thánh Luisa đã qua đời!”.  Ðể giữ trật tự cho đám đông đến viếng chị, với sự đồng ý của chính quyền dân sự và vị đặc trách về y tế, thi hài chị Luisa được quàn trong vòng 4 ngày, mà không có dấu hiệu gì hư hỏng.  Chị Luisa như thể không chết, chị ngồi trên giường, mặc áo trắng, như thể chị ngủ, vì như đã nói, thân thể chị không bị cứng đơ như xác chết.

Thực vậy, người ta có thể cử động đầu của chị theo mọi chiều hướng, nâng đôi cánh tay, gấp bàn tay và mọi ngón tay; người ta cũng có thể vạch mi mắt và quan sát đôi mắt sáng suốt không chút vẩn đục của chị.  Tất cả đều coi chị như còn sống, và đang chìm đắm trong giấc ngủ say. Một hội đồng bác sĩ được triệu tập, và sau khi khám nghiệm kỹ lưỡng thi hài, họ tuyên bố rằng chị Luisa đã chết thật và vì thế, phải nghĩ rằng đó là một cái chết thực sự chứ không phải cái chết bề ngoài như mọi người tưởng.

Vào ngày lễ Chúa Kitô Vua, 20-11-1994, tại nhà thờ chính ở Corato, thuộc tổng giáo phận Trani, tỉnh Bari, nam Italia, trước sự hiện diện của rất đông dân chúng địa phương và từ nơi khác kéo tới, Ðức Cha Carmelo Cassati, TGM sở tại, đã chính thức mở án phong chân phước cho Nữ Tôi Tớ Chúa Luisa Piccarreta.

NGÀY THỨ NHẤT

Chúa Giêsu bên lòng Chúa Cha – Sắc Lệnh Nhập Thể

Trong lúc suy gẫm, tôi nghĩ đến việc đi thăm viếng Thiên đàng trong trí tôi, và tưởng tượng hình ảnh Thiên Chúa Ba Ngôi đang bàn tính với nhau về một quyết định quan trọng, đó là cứu rỗi loài người đang rơi vào một tình trạng xấu xa ghê tởm và nếu không có sự can thiệp của Thiên Chúa thì loài người không bao giờ có thể vươn lên một cuộc sống mới với sự tự do tuyệt đối.

Tôi hình dung Chúa Cha muốn gởi Con một mình xuống thế gian,và Người Con một chấp nhận tư tưởng thật cao thượng của Cha và Ðức Chúa Thánh Thần; Chúa Giêsu hết sức hoan hỉ bằng lòng ý định đó để làm đem đến sự tốt đẹp cho thế gian và để cứu chuộc toàn thể nhân loại.

Tâm hồn tôi như bị ánh sáng làm chói loà mắt và cả con người tôi đầy thán phục khi nhìn Mầu Nhiệm Tình Yêu lớn lao, mãnh liệt và đồng đều chia ra giữa Ba Ngôi Thiên Chúa. Một tình yêu mà từ đó lan rộng trên toàn mặt đất để đem lợi ích đến cho muôn người. Kế đến, tôi suy niệm về sự vô ơn của nhân loại đã làm cho Tình Yêu lớn lao đó không sinh hoa kết trái.

Tất cả những điều này tôi có thể suy gẫm cả ngày chứ không phải chỉ trong một giờ đồng hồ nếu không nghe tiếng Chúa nói với tôi: Bây giờ đã tạm đủ rồi, hãy đến đây bên Cha và con sẽ thấy rõ Tình Yêu Cha dành cho con lớn lao bao nhiêu.

NGÀY THỨ HAI

Chúa Giêsu trong lòng Mẹ Ngài

Tình Yêu đã giam hãm Ngài trong sự bất di dịch. Tôi bắt đầu nghỉ đến Chúa Giêsu yêu dấu của tôi trong cung lòng tinh tuyền của Maria, một Trinh Nữ rất thánh và là Mẹ. Tôi như thất kinh khi thấy một Thiên Chúa vô cùng lớn lao đến nổi cả tầng trời cũng không thể chứa đựng mà lại tự hạ mình đến thế!

Vì yêu thương mà Ngài tự trở nên nhỏ bé, đang cử động và hít thở trong lòng Mẹ . Trong lúc tôi suy gẫm sự việc trên và cảm thấy lòng tôi như bị thiêu đốt bởi tình yêu dành cho Chúa Giêsu của tôi, Ngài vừa mới thành hình trong lòng Mẹ Maria và tôi nghe trong tôi tiếng nói của Ngài: Con có thấy chăng, Cha đã yêu thương biết bao! Hãy dành cho Cha một chổ trong trái tim con, hãy trút bỏ ra khỏi tim con tất cả những gì không phải Cha để Cha có thể chuyển động và hô hấp dể dàng hơn.

Ôi! trái tim tôi giờ đây như tan vỡ ra vì tình yêu tôi đối với Ngài và tôi xin Ngài tha thứ cho những yếu đuối của tôi; tôi hứa với Chúa rằng sẽ thuộc trọn về Chúa, nước mắt tôi bổng ràng rụa cay đắng nhỏ xuống không ngưng.

Và nếu tôi có lập đi lập lại lời hứa ấy mỗi ngày trong đời tôi thì tôi phải thật sự công nhận trong nỗi bàng hoàng rằng tôi vẫn phạm đi phạm lại bao tội, với đầy khó khăn tôi nói với Chúa Giêsu rằng:  “Ôi Chúa con ơi! Chúa đã quá tốt lành và sẽ mãi mãi đối xử tốt với một tạo vật khốn cùng là con đây! Xin Chúa luôn mãi từ bi nhân hậu với con.”

NGÀY THỨ BA

Tình Yêu thiêu hủy

Sửa soạn suy gẫm bài thứ ba, tôi nghe lời Ngài nói trong tôi: “Con Cha, hãy tựa đầu con vào lòng Mẹ Cha và từ đó, con hãy tưởng tượng cuộc sống làm người nhỏ bé của Cha. Tình yêu Cha dành cho nhân loại đã làm cho Cha phải hạ mình xuống, nó thiêu hủy ,tràn ngập trong Cha và vượt mọi giới hạn.

Tình yêu Cha trải qua từ đời nọ đến đời kia, trên mọi người, từ tạo vật đầu tiên cho đến tạo vật sau cùng. Ðó là những ngọn lửa to lớn, là đại dương và thác nước của Thiên Tính Cha.

Cho dẫu nhân tính nhỏ bé của Cha được thiêu hủy bởi vô số ngọn lửa tình, thì chính con người Cha cũng được thiêu hủy trong cùng một tình yêu. Con có biết rằng Tình Yêu vô cùng của Cha nó thiêu hủy Cha ra sao không?

Phải rồi, kinh nghiệm sẽ dạy cho con biết: Ðó là các linh hồn!. Khi nào Cha thiêu hủy các linh hồn trong Tình Yêu Cha, thì khi đó, hỡi con, Tình Yêu Cha sẽ vui mừng hoan hỉ. Vì, là Thiên Chúa, Cha phải hành động như một vị Thiên Chúa, Cha muốn nung đốt từng linh hồn và tất cả linh hồn đã đến trong thế gian này, vì Tình Yêu Cha không thể nào được an bình nếu một trong chúng bị loại trừ.

Thật vậy, con Cha, hãy nhìn kỹ vào cung lòng Mẹ Maria, con sẽ thấy thân xác Cha đang thành hình, con sẽ tìm thấy linh hồn con cũng thành hình trong lòng Mẹ cùng với Cha; và những ngọn lửa tình yêu nung đốt con. Những ngọn lửa ấy chỉ tìm được nghỉ ngơi một khi nó được thiêu hủy trong Cha.

Ồ! Cha đã yêu thương con, đang thương yêu con biết bao nhiêu, và sẽ yêu thương con mãi mãi muôn đời.

Khi nghe những lời nói đó, tôi cảm thấy mình như mất hút trong tình yêu Ngài, và không thể nào tương ứng được. Thình lình Chúa nói tiếp: “Con hỡi, tất cả sự việc này không là gì so với những gì tình yêu Cha làm. Hãy đến gần bên Cha; đưa tay con cho Mẹ Cha nắm lấy để Mẹ xiết chặt luôn vào lòng Mẹ. Hãy nhìn con người bé nhỏ của Cha thành hình trong thế gian này để sanh ra các linh hồn cho đời sống vĩnh cửu.

Tất cả việc này sẽ cho con cơ hội suy gẫm bài thứ tư về Tình Yêu vô cùng của Cha sẽ hành động ra sao.

NGÀY THỨ TƯ

Từ ban đầu, tình yêu đã làm Chúa Giêsu phải chịu những đau khổ không ngưng của Cuộc Thương Khó.

Hỡi con, nếu con muốn hiểu được từ Tình Yêu thiêu hủy đến Tình Yêu tác động của Cha, thì con sẽ thấy Cha bị nhận chìm trong đau đớn không thể tả được và là những đớn đau không bao giờ chấm dứt.

Hãy nghỉ đến mỗi một linh hồn sinh ra trong Cha, chúng đem đến cho Cha bao nhiêu là gánh nặng của tội lỗi cùng những yếu đuối và những đam mê của chúng; tình yêu đã khiến Cha mang gánh nặng của mỗi linh hồn.

Sau khi sinh chúng ra trong Cha, Cha cũng đã chuẩn bị chịu đựng những đau khổ và phạt tạ mà mỗi linh hồn phải trả cho Cha Trên Trời.

Ðừng ngạc nhiên khi con biết được rằng Cuộc Thương Khó của Cha bắt đầu từ khi Cha thành hình trong lòng Mẹ Maria.

Con hãy nhìn xem trong lòng Mẹ Cha và con sẽ thấy rằng Cha phải chịu vô số đau đớn mãnh liệt hành hạ Cha! Con nhìn kỷ xem đầu nhỏ bé của Cha phải chịu đội mão gai, những chiếc gai nhọn đâm thâu qua làm Cha đau đến phải chảy những giọt nước mắt đắng cay. Ôi! bàn tay con đó, sao không lao khô những giọt nước mắt bởi động lòng thương Cha?.

Hỡi con, vòng gai này không gì khác hơn là những vòng gai mà nhân loại đã đội lên đầu Cha bởi những trí óc chứa đầy những ý nghĩ xấu xa. Ô! nó làm Cha đau đớn biết bao nhiêu! Hỡi ôi, 9 tháng dài đăng đẳng trong đau đớn bởi mão gai gây nên!

Và như thế hình như chưa đủ, nhân loại còn đâm thủng chân tay Cha để thoả mãn Công Lý Ðức Chúa Cha. Ðiều này có nghĩa là chúng sống trong sự tìm tòi những lợi ích bất chính, tìm đủ mọi con đường ngoằn nghoèo để làm biết bao hành động bất công.

Trong tình trạng này, Cha không thể nào cử động ngón tay, bàn tay và chân được. Cha bất động vì bị đóng đinh, chỉ khác nhau về thời gian thôi, và như thế, Cha phải chịu đựng trong vòng 9 tháng ròng rã!

Con Cha, con có biết vì sao Cha phải chịu mão gai và chịu treo trên thập giá liên lĩ không? Bởi vì nhân loại không ngừng âm mưu để sống trong vô luân và làm những việc đồi bại. Tất cả những tội lỗi đó trở thành những chiếc đinh và gai nhọn đâm thủng thái dương, tay và chân Cha.

Lúc bấy giờ, Chúa Giêsu thở khó khăn vì đau đớn, Ngài tiếp tục kể tôi nghe những khổ đau và hành hạ mà Ngài phải chịu trên thân xác nhỏ bé trong lòng Mẹ Maria, những lời nói mà tôi không viết lại tất cả vì e rằng sẽ quá dài. Mặc khác, trái tim tôi không làm sao chịu nổi để có thể kể ra đây tất cả những đau đớn mà Chúa Giêsu phải chịu trong dạ Mẹ, vì yêu thương chúng ta. Tôi chỉ còn biết khóc trong đắng cay, thình lình tiếng than vãn của Chúa van động trong tôi, Ngài thì thào trong tim tôi:

Ôi hởi con, Cha muốn hôn con biết bao để trao đổi với tình yêu đau buồn mà con dành cho Cha, nhưng bây giờ Cha không thể… Như con thấy đó, Cha bị nhốt trong chổ nhỏ hẹp này làm cho Cha không thể cựa quậy. Cha ước ao đến bên con, nhưng vì Cha chưa đi đứng được. Con là con Cha, con của Tình Yêu đầu tiên đau khổ. Hãy năng đến bên Cha và hãy hôn Cha. Như thế, khi Cha chào đời, Cha sẽ đến hôn con và ở mãi bên con.

Trong lúc tôi đang tưởng tượng mình đang ở trong lòng Mẹ Maria và đang vuốt ve và ôm chặt Chúa Giêsu vào trái tim đang tan vỡ của tôi thì tôi nghe tiếng Chúa nói:

Thôi đủ rồi con, bây giờ con hãy suy gẫm bài thứ năm về Tình Yêu vô cùng của cha.

Mặc dù Tình Yêu đó bị từ chối ruồng bỏ và trở thành bất lực trước tất cả, Tình Yêu Cha không bao giờ có thể ngưng lại hoặc lùi bước, mà trái lại nó còn tiến lên và càng ngày càng tiến xa hơn.

NGÀY THỨ NĂM

Tình Yêu cô đơn và bị bỏ rơi

Tôi nghe Chúa gọi tôi suy gẫm bài thứ 5 về Tình Yêu của Ngài. Tôi lắng tai nghe trong lòng tôi giọng nói yếu ớt của Ðấng Tạo Hóa: Con ơi, đừng rời xa Cha, đừng bỏ Cha một mình. Tình Yêu Cha không ngừng mong muốn con luôn kề cận bên Cha.

Bản chất Thiên Tính Cha làm nên một sự kết hợp mật thiết nhất, thì Thiên Tính Cha trong bản chất con người hoà hợp cùng Ngôi Lời Hằng Có luôn sung sướng ở bên những thụ tạo.

Con thấy đó, vừa mới nhập thể trong lòng Mẹ Cha, Cha đã sinh ra tất cả nhân loại trong ân sủng, để một khi được sinh ra trong Cha, chúng có thể cùng lớn lên với Cha trong Khôn Ngoan và Sự Thật. Vì thế Cha thật thích thú ở bên chúng và hằng mong ước yêu thương chúng mãi mãi và được chúng yêu thương lại, nhờ đó chúng thấy được chứng cớ tình yêu chân thật của Cha. Cha muốn nói với chúng về tình yêu để chúng hiểu được sự vui mừng và đau khổ của Cha. Cha ước ao chúng hiểu rằng Cha từ Trời xuống thế chỉ để đem đến cho chúng hạnh phúc. Vì vậy Cha thật muốn ở bên chúng như một người em nhỏ để được yêu thương, để được đáp trả một cách rộng lượng và ban cho chúng tất cả những sự tốt lành của Cha và Thiên quốc Cha; với giá của sự hy sinh lớn lao dẩn đến cái chết cho chúng được sống.

Con có thể đi nói với các linh hồn rằng Cha muốn giải trí với chúng bằng những nụ hôn và những vuốt ve tình ái.

Khốn cho Cha quá! để đáp lại tình Cha, Cha chỉ nhận lại những buồn tủi và đau khổ! Một số linh hồn không màn nghe Lời Hằng Sống và còn trốn tránh Cha nữa. Còn một số khác thì trốn khỏi Tình yêu Cha; một số nữa thì rời xa Cha, có người còn giả điếc làm ngơ làm Cha phải lặng câm.

Nhưng chưa hết đâu con ạ: họ bất cần đến kho tàng và Thiên quốc của Cha. Còn để đáp lại những cái hôn, những cái vuốt ve nâng niu của Cha thì Cha chỉ nhận được toàn là những lạnh nhạt và quên lãng. Vì thế trò chơi này với thụ tạo Cha trở thành câm lặng và hờ hửng lạnh lùng. Một số đông các linh hồn ngăn cản Cha ban phát trên chúng tình yêu từ Trái Tim Cha, chúng đã làm Cha phải khóc. Tình yêu Cha không những chẳng được an ủi mà còn bị khinh khi, nhạo báng và xúc phạm.

Thêm vào đó Cha bơ vơ một mình giữa các linh hồn! Ô, thật đau khổ khi phải bị cô đơn và bỏ rơi bởi nhưng linh hồn giả điếc làm ngơ đối với lời Cha và những linh hồn ngăn cản Cha yêu chúng. Cha luôn mãi cô đơn, buồn và lặng thinh vì cho dẫu Cha có thốt lên lời thì chúng cũng chẳng nghe.

Này con Cha, hãy đến an ủi tình yêu Cha đang thất vọng, đừng bỏ Cha trong nổi cô đơn, hãy nói với Cha và ủi an Cha. Con hãy nghe đây lời Cha dạy bảo. Con biết Cha là Thày các thày và nếu con nghe Cha!, ôi, biết bao nhiêu chuyện mà con học hỏi được từ Cha!  Bây giờ con hãy đến đây, vui chơi với Cha, như thế con làm Cha khỏi phải khóc. Con có thích vui đùa với Cha không?

Sau khi hứa sẽ luôn trung thành với Chúa Giêsu, tôi dâng trọn xác hồn tôi cho Ngài để yêu mến Chúa tôi bằng một tình yêu thật dịu dàng, bởi vì cho dù Chúa có xử đãi thật rộng lượng với các tạo vật để làm chúng hạnh phúc thì chúng cũng mãi để Chúa bơ vơ một mình, không chút ủi an và trong cô đơn khôn xiết.

NGÀY THỨ SÁU

Sự đen tối của tội lỗi làm Chúa Giêsu phải nghạt thở trong lòng Mẹ

Con Cha, hãy chia xẻ những thầm kín của Cha; đến gần Cha hơn và xin người Mẹ tốt lành của Cha cho con một chổ nhỏ trong lòng Mẹ để con có thể thấy tận mắt tình trạng đau thương của Cha.

Tôi thấy được ra được rằng Nữ Vương và là Mẹ tôi muốn tỏ cho tôi thấy tình mẫu tử lớn lao của Mẹ nên Người cho tôi kết hiệp cùng Chúa Giêsu Nhập Thể đáng yêu của Mẹ vào trong cung lòng Mẹ.

Trong nơi ấy thật tối đến nổi tôi không làm sao thấy gương mặt Chúa Giêsu, mà chỉ nghe được tiếng thở dài nóng bỏng tình yêu của Ngài. Chúa tiếp tục nói trong tim tôi:

Này con, hãy suy gẫm về Tình yêu quá lớn lao của Cha đây. Cha là Ánh Sáng Vĩnh Hằng và không một ánh sáng nào khác sáng hơn. Hãy suy đến ánh sáng mặt trời lúc đến cực đỉnh, cũng chỉ là bóng nhỏ của Ánh Sáng Vĩnh Cửu Cha.

Sự nhập thể vì yêu thương nhân loại đã thu gọn Ánh Sáng này. Con thấy chăng ngục tù tối tăm này mà Tình yêu đã hối hả dẩn Cha đến? Phải, Cha muốn ở nơi đây vì yêu thương thụ tạo, mà chờ một tia sáng lọt vào. Cha phải chờ trong vòng 9 tháng dài trong bóng đêm, không ánh sao cũng không ngơi nghỉ. Cha canh và chờ ánh sáng mặt trời đến Cha.

Cha đau khổ biết bao! và trong nổi muộn phiền vô cùng bởi vì nhà tù của Cha thật quá nhỏ bé đến nổi Cha cử động thật khó khăn. Hơn nữa, nơi đây thiếu hẵn ánh sáng nên Cha không thấy được gì, điều này làm cho Cha khốn khổ lắm đến nổi hơi thở của Mẹ Cha cũng làm Cha ngạt thở.

Con có biết ai đã đưa Cha vào lao tù này không? Ai đã lấy đi ánh sáng? Ai đã làm Cha càng ngày càng khó thở? Ðó là tình yêu các thụ tạo, và bóng tối là tội lỗi của chúng, mỗi tội là một bóng đêm mới cho Cha. Sự cứng lòng của nhân loại đã khép kín tim chúng…. và chúng lại từ chối đền bù phạt tạ, sự vô ơn khủng khiếp như quỷ hỏa ngục làm Cha ngạt thở. Và tất cả những thứ đó làm thành một vực thẵm tối tăm, 1 sự ngạt hơi và đau đớn khôn tả. Ôi! Cha đau khổ đến chừng nào!

Tình yêu Cha thật lớn lao quá độ mà chẳng nhận được gì đáp lại! Ngươi đem Ta từ ánh sáng bất diệt đến cái sâu thẵm của bóng tối dầy đặc và trong một chổ quá nhỏ để có thể thở dể dàngọ

Trong lúc Chúa Giêsu nói lời này với tôi thì Ngài rên lên, tiếng rên như nghẹn ngào vì nơi ấy quá nhỏ bé, tôi nhỏ những giọt nước mắt xót thương và muốn đem đến cho Ngài một chút ánh sáng bằng tình yêu tôi, như Ngài đã xin tôi. Ai có thể diễn tả được nổi đau của Chúa Giêsu và tôi vì yêu thương các linh hồn?

Trong nổi đau buồn đó, Chúa dẩn tôi đến bài gẫm thứ 7.

NGÀY THỨ BẢY

Một Tình Yêu không được đáp trả và mang thương tích bởi những vong ơn

Này con, đừng để Cha một mình trong sự cô đơn và trong bóng tối này. Ðừng rời bỏ lòng Mẹ để con có thể suy gẫm về tình yêu Cha.

Hãy nghe rõ đây con, trong lòng Chúa Cha, Cha được vui mừng trọn vẹn. Cha chẳng thiếu thốn gì cả: nào là hoan hỉ, hạnh phúc, tất cả đều thuộc về Cha. Các thiên thần quỳ bái tôn kính Cha và sẵn sàng phục vụ Cha.

Cha có thể nói cho con hay rằng tình yêu to lớn của Cha đối với nhân loại làm Cha thay đổi thái độ. Cha cởi bỏ mọi vui sướng và hạnh phúc, và khước từ tất cả những cái tốt đẹp và lạc thú trên Trời để tự mặc lấy những yếu hèn của thụ tạo hầu ban cho chúng hạnh phúc, vui sướng và những khoan khoái vĩnh cửu của Cha.

Tuy nhiên, những trao đổi này sẽ dể dàng hơn cho Cha nếu Cha không phải đối diện với những vô ơn quái gỡ và sự cứng lòng của những kẻ mất đức tin.

Ô! Tình yêu vô cùng của Cha thật ngở ngàng trước những vong ân đó!

Cha thật đau khổ bởi những tâm hồn cứng lòng và ác tâm của nhân loại. Chúng làm Trái Tim Cha đau đớn hơn những gai nhọn, từ lúc nhập thể đến giờ sau cùng trên cuộc đời nhân trần của Cha, Cha phải chịu những cái đau kinh khủng.

Con hãy nhìn kỷ Trái Tim Cha, con có thấy nơi đó bao nhiêu là gai nhọn đã đâm thâu qua, Tim Cha đau đớn chừng nào! và máu từ đó tuôn chảy ra. Ôi đau vô cùng, vô cùng!

Hỡi con, đừng vong ân như họ, vì nổi đau này sẽ là nỗi đau đớn nhất cho Giêsu, đó là con đóng cửa tâm hồn lại và để Cha ở ngoài ngỏ, lạnh cóng vì sự lạnh nhạt của con tim. Mặc cho những độc ác của nhân loại, tình yêu Cha đối với chúng sẽ không bao giờ cùng. Trái lại, nó làm nên một loại tình yêu khác trổi vượt hơn, đó là một tình yêu than van, nài nỉ và khuyến khích. Tình yêu này là bài gẫm thứ 8 cho con.

NGÀY THỨ TÁM

Một Tình Yêu than van, khuyến khích và van nài

Con ơi, đừng bỏ Cha một mình, hãy tựa đầu vào lòng Mẹ Cha, vì ngay từ bên ngoài, con đã nghe lời than van và nài nỉ và con biết rằng những lời này không khiến những linh hồn vô ơn trở về và cảm động bởi Tình yêu Cha.

Con sẽ thấy điều này khi Cha còn là một đứa bé nhỏ, dơ tay ra như một người khốn khó, nghèo khổ nhất để xin chúng bố thí linh hồn chúng cho Cha, trong ước vọng được chúng thương mến và chiếm hữu những con tim chai đá vì ích kỷ.  Con à, Trái Tim Cha muốn bằng mọi giá chinh phục con tim loài người. Vì vậy khi mõi mệt vì tỏ chúng biết Tình Yêu Cha qua 7 bài suy gẫm trên, Cha nhận thấy loài người còn ẩn ý và cố giả điếc làm ngơ, thờ ơ đối với những kho tàng của Cha và đối với chính Cha, cho nên Cha quyết định đi xa hơn.

Tình yêu Cha đáng lẻ phải lùi bước trước những bội bạc và vô ơn. Nhưng không! Tình yêu đó luôn vượt qua giới hạn của nó từ trong lòng Mẹ Maria. Với lời than van của Cha, nó muốn đi đến mọi con tim nhân loại. Cha dùng mọi cách để thuyết phục, mọi lời nói dịu dàng và cảm động, những lời nguyện cầu thật thiết tha để làm mềm đi từng thớ thịt của con tim nhân loại, và như thế để làm gì? để đạt được chính trái tim thụ tạo.

Ðối với thụ tạo Cha nói: “Con Cha, hãy trao cho cha quả tim con, nó thuộc về Cha. Cha sẽ cho con tất cả những gì con muốn và thêm vào đó là chính Cha đây. Con chỉ cần cho Cha con tim con mà thôi để trao đổi, Cha bất chấp sự lạnh lùng và sự trống rỗng không biết yêu thương của nó. Hãy đến, và Cha sẽ sưởi ấm tim con bằng hơi nóng của Trái Tim Cha, nó sẽ bùng cháy lên để thiêu hủy tất cả những tình yêu thế tục trong tim con. Con biết đó, Cha từ trời xuống để nhập thể trong lòng Mẹ Cha, và Cha làm như thế chỉ để đem con vào lòng Cha Hằng Hửu.

Ôi! đừng chối từ Cha, đừng để hy vọng của Cha bay mất đi, vì nó sẽ là những của báu vô cùng mà Cha dành cho con.”

Tuy vậy, Cha thấy rõ nhân loại cũng vẫn không tiếp nhận Tình yêu Cha. Họ đã quay lưng và rời bỏ Cha. Cha cố kêu chúng ở lại bằng những lời nài van thống thiết, dịu dàng và cảm động nhất; và với 2 bàn tay nhỏ bé, Cha chấp lại và cầu khẩn trong tiếng khóc nức nở:  Hỡi linh hồn nhỏ bé, con không thấy sao, Cha là một người hành khất đang xin con bố thí cho Cha quả tim con? Có thể nào con không muốn hiểu rằng sự hiện diện của Cha nơi đây chỉ là vì tình yêu tràn ngập của Cha đối với con. Một tình yêu không được đáp trả. con không thấy xót thương khi nhìn thấy Ðấng Tạo Hoá trở nên trẻ nhỏ để khỏi làm cho một ai hoảng sợ và để lôi cuốn các thụ tạo bằng tình yêu của mình.

Tình yêu Cha hạ mình xuống xin bố thí cho Cha trái tim chai đá, hư hỏng cuả thụ tạo. Lòng con chẳng lẻ không cảm thấy xúc động trước tiếng khóc, trước những lời than van và nài nỉ của Cha sao?ọ

Con ơi, mặc cho những gì Cha làm, nhân loại như mất đi lý trí, bởi thay vì để chìm đắm trong lửa Tình yêu bừng cháy của Cha, họ lại tìm cách xa lánh và trốn tránh. Chúng còn đi tìm kiếm những tình yêu điên rồ làm chúng rơi vào sự hổn độn ghê rợn của satan, mà tại đó chúng sẽ khóc lóc cay đắng hơn nhiều và như thế cho đến đời đời.

Trong lúc Chúa Giêsu vừa khóc vừa tỏ với tôi những lời này, tâm hồn tôi cảm thấy chìm đắm bởi một tình âu yếm không thể tưởng tượng nổi đối với tình yêu không được đáp trả này của Ngài. Tôi chưa bao giờ cảm thấy lòng tôi tràn ngập yêu thương như lúc này. Tôi nói với Ngài: Chúa Giêsu của con ơi, Chúa đừng khóc nữa. Vâng, con xin dâng lên Chúa trái tim con và tất cả con người con và với một cách không so đo do dự. Hơn thế nữa, xin Chúa nhận lấy một món quà tốt đẹp hơn, đó là con sẽ lấy ra khỏi trái tim chai đá của con tất cả những gì không phải là Chúa. Xin Cha hãy ban cho nó được nên giống Thánh Tâm Cha. Và như vậy, Cha có thể dùng nó làm nơi an nghỉ, một trái tim không lung lạc và trung tín.

Không chần chờ, Chúa Giêsu thêm: Con Cha, và bây giờ, hãy suy gẫm bài thứ 9 về tình yêu vô cùng của Cha.

NGÀY THỨ CHÍN

Tình Yêu trong tình trạng hấp hối và sự chết liên tục

Con ơi, tình trạng hiện tại của Cha trở nên mỗi lúc một đau đớn hơn. Nếu yêu mến Cha, thì con hãy luôn nhìn vào Cha đây, để nhớ rõ những gì Cha đã dạy dỗ con. Như thế con có thể đem đến cho Giêsu nhỏ bé của con nhiều ủi an, Cha đau khổ vô vàn con ơi! Chỉ cần một lời nói yêu mến Cha, một vuốt ve âu yếm và một cái hôn để làm cho lòng Cha được mãn nguyện khi nhận được tình yêu con đáp trả.

Nghe đây con, sau khi suy gẫm tám bài về tình yêu vô cùng của Cha, nhân loại đáng lẻ đã được chinh phục bởi tình yêu cao cả và thành thật của Cha. Trái lại, chúng đáp lại bằng bao độc ác, nhưng lại làm Cha vẫn yêu thương chúng hơn; và tình yêu vô cùng này sẽ làm cho Cha đau khổ nhiều hơn nếu thế gian không đáp trả.

Ðến bây giờ, nhân loại vẫn chưa bị bỏ rơi. Bài này bày tỏ một tình yêu nồng cháy và mãnh liệt đến đổi làm Cha nôn nóng rời khỏi lòng Mẹ để có thể đi tìm các linh hồn.

Sau khi giữ chúng khỏi rơi vào vực thẳm, Cha mong muốn ôm và hôn toàn thể nhân loại bội bạc này và dẩn chúng đến với Tình yêu Cha; để chúng mến yêu Vẻ Ðẹp, Sự Thật và Kho Tàng vĩnh cửu mà Cha muốn dành cho chúng.

Sự mong ước này làm cho con người nhỏ bé của Cha như đang trong hấp hối và gần như làm Cha tắt hơi thở sau cùng.

Nếu Cha không được sự trợ giúp và nâng đỡ của Thiên Tính Cha thì Cha đã chết từ lâu rồi. Thiên Tính nhỏ những giọt êm dịu trong cuộc sống Cha và giúp Cha chịu đựng sự hấp hối liên tục trong vòng chín tháng dài; mà có khi có thể nói rằng đó là những tháng ngày của sự chết chớ không phải của sự sống.

Như thế Tình Yêu lớn lao của Cha đó là sự hấp hối liên tục từ ngày đầu mà Thiên Tính Cha vào lòng Mẹ để làm thành con người và để Thiên Tính Cha bị che dấu đi. Nếu không như thế thì Cha đã ghi vào lòng những thụ tạo Cha nổi sợ hãi thay vì là tình yêu.

Khốn cho Cha biết bao! 9 tháng dài Cha đợi chờ các thụ tạo trong hấp hối đau khổ! tình yêu làm Cha ngạt thở và nhân loại làm Cha chịu đựng cái chết không ngừng.

Con Cha! Cha lặp lại cho con biết, nếu nhân tính Cha không được Thiên Tính trợ giúp, thêm sức để Cha chịu đựng được tình yêu vô bờ đang thiêu hủy Cha thì nó đã bị tiêu tan như tro bụi bởi sự mãnh liệt của tình yêu.

Trừ ra việc Tình Yêu Cha đau khổ đi ăn xin và nài van, Cha còn phải mang lấy gánh nặng của đau khổ mà mỗi thụ tạo mang đến cho Cha; và Cha đã phạt tạ cho chúng vì công lý của Chúa Cha đòi buộc. Và Tình Yêu Cha đã van xin họ bố thí cái gì? nếu không là bố thí cho Cha một con tim lạnh nhạt và vô tình của con người.

Vì vậy mà tại sao cuộc sống Cha ở trong lòng Mẹ lại trở thành khổ đau như vậy và Cha cảm thấy rằng Cha không thể nào xa rời thụ tạo của Cha được.

Cha muốn bằng mọi giá ôm chặt chúng vào lòng để chúng nghe được nhịp đập Trái Tim nóng bỏng của Cha, để hôn và ôm ấp chúng trong tình thương mật thiết và dịu dàng nhất của Cha và ban cho chúng kho tàng trên Trời.

Con biết không, nếu con không ở bên Cha lúc này để an ủi Cha trước ngày Cha ra đời, thì chắc hẳn Cha sẽ bị thiêu hủy đi bởi tình yêu quá độ này. Hãy nhìn kỷ gương mặt Cha trong lòng Mẹ xem, con thấy Cha xanh xao biết chừng nào. Hãy để ý tới giọng nói yếu ớt của Cha đây, chẳng khác nào giọng của một người đang sắp lìa trần. Lắng nghe tiếng đập của Trái Tim Cha đây con, có những lúc nó đập thật mạnh, nhưng hiện giờ nó như ngừng đập. Ðừng xoay mặt nhìn nơi khác bởi vì, con xem, Cha đang cảm thấy như mình sẽ chết ngay lúc này. Phải, Cha chết, Cha chết vì yêu thương quá bội!

Trong lúc những điều này xảy ra, tôi cảm thấy như chết vì yêu mến Chúa Giêsu vô vàn. Chúa đang im lặng, sự lặng im của sự chết. Máu tôi như ngưng lại và ngừng chảy trong mạch máu và tôi không còn nghe nhịp đập của tim tôi. Tôi ngưng thở, tôi run lên từ đầu đến chân và ngả quỵ. Trong giấc ngủ như đã chết này, chỉ còn lưỡi tôi bặp bẹ:  “Chúa con ơi, Ngài là Tình Yêu, là Sự Sống và là Tất Cả của con, Chúa đừng chết nhé, bởi vì con sẽ yêu mến Chúa luôn mãi. Sẽ không bao giờ con xa rời Chúa nữa, cho dù con phải trả bằng mọi giá của hy sinh. Xin ban cho con chính ngọn lửa Tình Yêu Chúa để con yêu mến Chúa hầu càng lúc càng thiêu hủy con trong đó đến đổi con thuộc trọn về Chúa. Hỡi Ðấng thật cao quý, Ðấng vô-thủy vô-chung và là Chúa Giêsu của con.”

“Neuvaine de Noel / Le Règne Du Divin Fiat Parmi Les Créatures”

(Luisa Piccarreta)

Lucia chuyển dịch

Chia sẻ Bài này:
[10] [11] [12]