- Legio Mariae – Đạo Binh Đức Mẹ - https://daobinh.com -

Tập bỏ đi lời chửi bới và bạo hành

Sự chửi bới thường là phát nguồn từ trong gia đình mà ra, chúng ta ở đây không đi tìm nguyên do tại sao có người lại luôn giận dữ như thế? Nhưng ở đây chúng tôi chỉ muốn trưng bày ra những hậu quả không bao giờ là tốt lành cho chính sức khỏe của chúng ta, của gia đình, và của ai cả …. Nhưng tổn thương và tội nghiệp nhất là con cái và cháu chắt chúng đang ở cái tuổi non nớt, đang còn sống trong gia đình của chúng ta đây!. Tuổi mà chúng chỉ biết hấp thụ (input) những gì chúng đang học hỏi.

Điều đáng buồn thay là chúng ta làm ông bà, cha mẹ đã thiếu sự giáo dục, học hỏi, hay hấp thụ được mẫu gương tốt lành từ nơi cha mẹ. Do đó mà chúng trẻ lớn lơn cứ sẽ vẫn tiếp tục cách giáo dục như thế trong gia đình của chúng. Một hình ảnh giáo dục con cái, cháu chắt cả trai lẫn gái là chỉ biết chửi bới và đánh đập chúng (con cháu) dù chúng chỉ phạm những lỗi lầm rất nhỏ mà chỉ cần dậy chúng trong sự điềm đạm và yêu thương.

Lạ lắm ở điều là chúng ta khi nuôi chó mèo hay súc vật mà khi chúng có làm bậy thì chúng ta lại biết dậy chúng cách không cần chửi bới, đánh đập, như một người mất trí khôn. Ai lại bố mẹ lại đi chửi con ngu đần, dốt nát, và nhất là đem con mình ra so sánh với con của người họ hàng thân thuộc, hay người trong làng, trong xóm. Chưa kể cho chúng những hình phạt thật xấu hổ, tra tấn cách tàn nhẫn mà để lại trong chúng những vết thẹo trên thân thể cùng trong cái đầu của chúng không bao giờ quên cho được.

Chúng tôi tin rằng Thiên Chúa Người không bao giờ tác tạo ra một con người nào mà ngu dốt hay đần độn cả! Chỉ vì Chúa ban cho hết thảy chúng ta có được tự do lựa chọn mà khi chúng (con cháu) còn nhỏ thì cần người cha mẹ dậy cho con cái biết chọn cách nào mà thôi …. Cách xấu thì chúng sẽ học và bắt chước sống theo cách xấu. Cách tốt lành thì chúng sẽ bắt chước sống theo cách tốt lành (cách mà Thiên Chúa luôn dậy con cái của Người).

Điều mà thưa rất nhiều người biết là độc ác nhưng vẫn chọn dậy con cháu cách dữ dằn ấy! Thử hỏi chúng lớn lên muốn chúng bình thường sao được? Có rất nhiều cha mẹ dậy con kiểu “giận cá chém thớt” nữa, có nghĩa bố mẹ đang cãi lộn nhau mà nhè con cái ngay lúc ấy chỉ cần chúng làm ồn nhà thì được nước lôi con cái ra đánh cho nó bầm dập cả người để bố mẹ xả cơn giận thì khi nguôi ngoai thì hỗi ôi con nó sắp chết rồi!. Vì những cú đấm, cú đá, bạ đâu đánh đó, rồi thì những gì gần tay như cây củi, giây nịch, chổi chà, hay ngay cả lấy nước sôi mà đổ lên người con thì thử hỏi cha mẹ ấy có còn là người hay không? Đừng nói chi là con cái của Chúa.

Thưa sự giận dữ của người như thế thì bên Mỹ đây người ta cho là ông hay bà ấy bị bệnh điên cần phải cho đi học nhiều tháng trời sau khi đã mãn tù một thời gian ngắn và đóng tiền nộp phạt không nhỏ. Vì đã mang tội bạo hành trong gia đình. Vâng, thưa cái tội hành hung trên vợ trên con bên Mỹ đây không bao giờ chấp nhận và để xẩy ra như thế cả!.

Thưa lạ một điều là cái bệnh bạo hành vô kiểm soát này cho thấy nó xẩy ra ở mọi thành phần trong xã hội từ người trí thức, người giầu có cho đến người nghèo chứ Nó không trừ một ai. Nhưng phần trăm nhiều nhất vẫn là do được học, được chứng kiến, là nạn nhân của sự bạo hành từ bé, và lối giáo dục dậy con cháu là như vậy, là lẽ rất bình thường, là chẳng phải việc của ai mà xen vào.

Tôi hiện biết có một số người là thành phần trong ngành giáo dục, trí thức nhưng ở nhà lại chửi con chửi cháu cách rất thô tục cho lỗ tai người nghe …. Chúng tôi đã vô cùng ngạc nhiên đã chứng kiến và nghe được những lời chửi mắng con cháu từ miệng của một cô giáo mà không ít học trò kính nể ở trường. Chúng tôi cũng vô cùng thắc mắc rằng họ chửi con chửi cháu như thế thì cuộc đời của chúng sau này sao có thể thành công ngoài đời cho được mà không nhiễm biết bao nhiêu những lời bẩn thỉu, thô tục, trong cái đầu rất non nớt thật tội nghiệp của chúng.

Sau này ra đời chúng cũng sẽ có gia đình riêng thì có phải đó là cách duy nhất để giáo dục con cái là những gì chúng học được từ nơi ông bà, cha mẹ của chúng trước đây?. Có nghĩa gia đình của chúng sau này cũng không khác gì mấy là tiếp tục chửi bới chúng con, đánh đập, hành hạ, tra tấn chúng mọi cách mà người bố mẹ đã học được. Gia đình của chúng cũng sẽ tiếp tục luôn có một mầu u ám, thê lương, ảm đạm, chúng không muốn về nhà và rất dễ để gia nhập vào băng đảng vì chúng thông cảm và biết che chở cho nhau.

Để đo lường hạnh phúc của một gia đình thưa rất dễ để chúng ta nhận ra là đo tiếng cười và tiếng la hét của gia đình đó. Nghe họ cười nhiều thì nhà ấy ắt hẳn có Chúa hiện diện và được chúc phúc. Còn nghe họ chửi bới nhau nhiều, la hét nhiều thì nhà ấy rất cần lời cầu nguyện của chúng ta vì nhà ấy đang thiếu vắng sự hiện diện của Chúa. Nghe Lời Chúa, đem Lời Chúa ra thực hành thì gia đình ấy tất nhiên là có được Hạnh Phúc, thưa có phải?.

Vì Chúa là nguồn hạnh phúc đích thực cơ mà! Ai có Chúa thì người ấy luôn được trao nguồn Yêu Thương từ Trên đổ xuống. Để như máng xối tuôn đổ xuống nguồn nước của Yêu Thương xuống các chum chứa nước và nuôi tất cả mọi người trong nhà. Để rồi nguồn nước Yêu Thương ấy sẽ được đem chia sẻ cho hết thảy mọi người ở xa gần. Thưa thế thì nhà của anh chị em hiện giờ đang ở tình trạng như thế nào? Có được Thiên Chúa hiện diện, có mời Chúa vào nhà để Người chúc phúc cho hay không?.

Người VN ta có câu “Cọp chết để da, người chết để tiếng” ý nghĩa là sau khi chúng ta từ giã cõi đời này thì chúng ta có Để lại gì cho con, cho cháu để ở những ngày Giỗ chúng sẽ nhắc về mình cách hãnh diện và cảm ơn ông bà, cha mẹ đã để lại cho chúng một Kho Tàng mà cả đời con, đời cháu đến đời chắt cũng ăn không hết là …. Mẫu gương sống Phúc Đức luôn thờ phượng Thiên Chúa và yêu người như yêu chính mình. Amen.

Y Tá của Chúa,
Tuyết Mai
(09-25-13)

Chia sẻ Bài này:
[1] [2] [3]