- Legio Mariae – Đạo Binh Đức Mẹ - https://daobinh.com -

Ngàn Hoa Dâng Mẹ – Ngày 26

CHƯƠNG TRÌNH NGÀN HOA DÂNG MẸ

Thứ Hai, ngày 26/05/2014

 

PHẦN I. SUY NIỆM MẦU NHIỆM MÂN CÔI

1. KHAI MẠC

(hát hoặc đọc: xin ơn Chúa Thánh Thần)

1. Hát: Cầu xin Chúa Thánh Thần

Cầu xin Chúa Thánh Thần, Người thương thăm viếng hồn con. Ban xuống cho con hồng ân chan chứa, trau dồi cho đáng ngôi thánh đường.

ÐK. Nguyện xin Chúa Ngôi Ba, đoái nghe lời con thiết tha. Tình thương mến ấp ủ con ngày đêm, nhuần thấm xác hồn tràn lan ơn thiêng.

2. Đọc: Kinh Đức Chúa Thánh Thần

Chúng con lạy ơn Đức Chúa Thánh Thần thiêng liêng sáng láng vô cùng, chúng con xin Đức Chúa Thánh Thần xuống đầy lòng chúng con, là kẻ tin cậy Đức Chúa Trời, và đốt lửa kính mến Đức Chúa Trời trong lòng chúng con; chúng con xin Đức Chúa Trời cho Đức Chúa Thánh Thần xuống.

Sửa lại mọi sự trong ngoài chúng con.

Chúng con cầu cùng Đức Chúa Trời, xưa đã cho Đức Chúa Thánh Thần xuống soi lòng dạy dỗ các Thánh Tông Đồ, thì rày chúng con cũng xin Đức Chúa Trời cho Đức Chúa Thánh Thần lại xuống an ủi dạy dỗ chúng con làm những việc lành, vì công nghiệp vô cùng Đức Chúa Giêsu Kitô là Chúa chúng con. Amen.

 

2. TIN MỪNG

(theo lịch phụng vụ mỗi ngày)

Tin Mừng: Ga 15,26 – 16,4

26 Khi Đấng Bảo Trợ đến, Đấng mà Thầy sẽ sai đến với anh em từ nơi Chúa Cha, Người là Thần Khí sự thật phát xuất từ Chúa Cha, Người sẽ làm chứng về Thầy.27 Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu.

1 Thầy đã nói với anh em các điều ấy, để anh em khỏi bị vấp ngã.2 Họ sẽ khai trừ anh em khỏi hội đường. Hơn nữa, sẽ đến giờ kẻ nào giết anh em cũng tưởng mình phụng thờ Thiên Chúa.3 Họ sẽ làm như thế, bởi vì họ không biết Chúa Cha cũng chẳng biết Thầy.
4 Nhưng Thầy đã nói với anh em những điều ấy, để khi đến giờ họ hành động, anh em nhớ lại là Thầy đã nói với anh em rồi.

 

3. SUY NIỆM

Thần Chân Lý sẽ làm chứng cho Thầy
và các con cũng thế” (Ga 15,26.27).

Như Mẹ: Cùng với ơn trợ giúp của Thánh Thần, người môn đệ của Đức Kitô cũng sẽ làm chứng cho Thầy mình bằng cách từ bỏ danh lợi, vật chất, địa vị và dám hy sinh, dám chấp nhận tử đạo từng ngày với lợi ích cá nhân mình vì Tin Mừng Cứu Độ. Chúng ta có dám sống theo tinh thần của Thầy không?

Với Mẹ: Lạy Chúa, trước một bộ mặt thế gian đầy tội lội và xấu xa, việc Chúa mời gọi chúng con sống với tinh thần Tin Mừng là một thách đố không nhỏ, càng khó khăn hơn trong việc làm chứng nhân cho Chúa. Thế nhưng chúng con tin rằng Chúa sẽ luôn bên cạnh để giúp chúng con vững bước tiến lên.

Nhờ Mẹ: Xin Mẹ cùng chúng con lên đường làm chứng nhân cho Chúa Kitô Phục Sinh bằng cách chu toàn bổn phận hằng ngày.

 

4. LẦN HẠT MÂN CÔI

(tuỳ điều kiện: lần hạt 1 chục, 2 chục… 5 chục Kinh Mân Côi)

 

5. KẾT THÚC

(hát hoặc đọc)

1. Hát: Linh hồn tôi tung hô Chúa

ĐK. Linh hồn tôi tung hô Chúa, tung hô Chúa (í, a) thần trí tôi mừng vui vời vợi trong Đấng Cứu Chuộc tôi. Chúa đã dủ thương đoái nhìn phận hèn tôi tớ. Vì vậy đến muôn đời, sẽ khen tôi đầy ơn, sẽ khen tôi đầy phúc, sẽ khen tôi muôn đời, đến muôn đời, đến muôn đời.

1. Đấng toàn năng đã làm cho tôi những việc cao trọng Danh Người là Thánh. Lượng từ ái trải qua từ đời nọ đến đời kia, hằng bao bọc những ai kính sợ Người.

2. Chúa biểu dương sức mạnh oai phong tiêu diệt tơi bời những phường tự đắc, bọn quyền quý tự kiêu, Ngài triệt hạ khỏi tòa cao và nâng dậy những ai ở khiêm nhường.

3. Lũ giàu sang đuổi về tay không, những người thanh bần ban đầy hồng phúc. Người đã nhớ lời hứa mà độ trì Ít-ra-en cùng tổ phụ Áp-ra-ham với miêu duệ.

2. Đọc: Thánh ca Tin Mừng
“Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa” (Magnificat)

Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa
Thần trí tôi hớn hở vui mừng
Vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.

Phận nữ tỳ hèn mọn,
Người đoái thương nhìn tới ;
Từ nay hết mọi đời
Sẽ khen tôi diễm phúc.

Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi
Biết bao điều cao cả.
Danh Người thật chí thánh chí tôn !

Đời nọ tới đời kia,
Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.

Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh
Dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.

Chúa hạ bệ những ai quyền thế,
Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.

Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
Người giàu có, lại đuổi về tay trắng.

Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
Như đã hứa cùng cha ông chúng ta.

Vì Người nhớ lại lòng thương xót
Dành cho tổ phụ Áp-ra-ham
Và cho con cháu đến muôn đời.

Vinh danh Chúa Cha và Chúa Con,
cùng vinh danh Thánh Thần Thiên Chúa,
tự muôn đời và chính hiện nay
luôn mãi đến thiên thu vạn đại. A-men.

 

PHẦN II:  TÌM HIỂU VỀ ĐỨC MARIA

BÀI 51: ĐỨC MARIA VỚI CHÚA KITÔ PHỤC SINH

Từ bài hôm nay, Đức Thánh Cha chuyển sang “các mầu nhiệm mùa Mừng” của kinh Mân côi, bắt đầu với mầu nhiệm Chúa Giêsu sống lại từ cõi chết. Tại sao các Phúc âm không kể lại những lần Chúa hiện ra với Đức Mẹ? Bởi vì các thánh sử chỉ ghi lại những lần hiện ra với các người được ủy thác làm chứng nhân cho Hội thánh. Chắc chắn là các Phúc âm không liệt kê hết các lần Chúa hiện ra. Mặt khác, nếu Mẹ Maria là kẻ đã tham dự sâu xa hơn hết vào cuộc tử nạn Thập giá, thì ắt là Người cũng là kẻ đầu tiên được tham dự vào mầu nhiệm Phục sinh. Ngày từ thế kỷ V, ông Sedulius đã nghĩ rằng Mẹ Maria là người đầu tiên được Chúa gặp gỡ sau khi sống lại.

 

1.- Sau khi đã an táng Chúa Giêsu trong mồ, Mẹ Maria là người duy nhất duy trì ngọn lửa đức tin được cháy sáng, để chuẩn bị đón tiếp sự loan báo vui mừng và bất ngờ của việc phục sinh. Niềm mong đợi của ngày thứ bảy tuần thánh tạo nên một trong những thời điểm cao nhất của đức tin của Thân mẫu Chúa Cứu thế: trong cảnh tối tăm bao trùm vũ trụ, Đức Maria hoàn toàn phó mình cho Thiên Chúa của sự sống và, khi suy gẫm những lời của Con mình, Mẹ trông chờ sự thực hiện của những lời hứa của Chúa.

Các Phúc âm đã kể lại nhiều lần Chúa Phục sinh hiện ra, nhưng không nói đến những cuộc gặp gỡ của Chúa với người mẹ của mình. Sự im lặng này không cho phép kết luận rằng sau khi Phục sinh, Chúa Kitô không hiện ra với Đức Maria. Ngược lại, sự thinh lặng đó thúc đẩy chúng ta hãy đi tìm những lý do vì sao các thánh sử đã chọn lựa lối trình bày như vậy.

Nếu giả thiết rằng đây là một chuyện bị “bỏ sót”, thì điều này có thể được giải thích theo chiều hướng là những gì cần được biết về phần rỗi thì đã được ủy thác cho những “chứng nhân được Chúa chọn” (Cv 10,41), nghĩa là các Tông đồ, những kẻ đã làm chứng cho cuộc Phục sinh của Chúa Giêsu (x.Cv.4,33). Trước các Tông đồ, Chúa phục sinh đã hiện ra với một vài phụ nữ trung tín bởi vì họ mang một chức vụ trong Hội thánh: “Các bà hãy đi loan báo cho anh em của tôi để họ đi về Galilê, và ở đó họ sẽ gặp tôi” (Mt 28,10).

Sở dĩ các tác giả của Tân ước không nói tới cuộc gặp gỡ giữa Đức Maria với Chúa Phục sinh, thì điều này có thể được giải thích theo nghĩa là lời chứng của một bà mẹ có lẽ ít giá trị xét về phía những ai phủ nhận sự Phục sinh của Chúa, bởi vì họ sẽ nghĩ rằng chứng tá của những người thân thuộc thì quá chủ quan nên không có giá trị.

2.- Ngoài ra Phúc âm chỉ thuật lại một ít lần hiện ra của Chúa Giêsu Phục sinh, và chắc hẳn đó không phải là một bản liệt kê đầy đủ của tất cả những gì xảy ra trong vòng 40 ngày sau lễ Vượt qua. Thánh Phaolô có nói tới một cuộc hiện ra với hơn 500 anh em một lúc” (1Cor 15,6). Làm thế nào mà giải thích được một sự kiện được rất nhiều người biết đến như vậy, nhưng lại không được các Thánh sử nói tới? Đó là một dấu hiệu cho thấy rằng nhiều lần hiện ra của Chúa Giêsu Phục sinh, tuy đã được nhiều người biết tới, nhưng không được thuật lại.

Thử hỏi: Đức Trinh nữ Maria, người đã hiện diện trong lòng cộng đoàn của các môn đệ sơ khởi (Cv 1,14), thì làm sao lại có thể bị loại khỏi số những người được gặp lại Con của mình sống lại từ cõi chết?

3.- Thật là có lý khi nghĩ rằng Mẹ Maria là người đầu tiên mà Chúa Giêsu Phục sinh đã hiện ra. Sự vắng mặt của Đức Maria trong số những phụ nữ đi ra mồ từ sáng sớm (Mc 16,1; Mt 28,1), phải chăng là một dấu chỉ cho thấy rằng Mẹ đã gặp Chúa Giêsu rồi? Sự suy luận này được củng cố thêm qua dữ kiện là những chứng nhân đầu tiên của sự Phục sinh, theo ý muốn của Chúa Giêsu, là những phụ nữ đã trung thành ở lại dưới chân Thập giá, và do đó là những kẻ có đức tin can trường.

Thực vậy, Chúa Phục sinh đã ủy thác cho một phụ nữ, bà Maria Magdala, sứ điệp cần phải truyền lại cho các Tông đồ (Ga 20.17-18). Chi tiết này cũng cho phép chúng ta nghĩ rằng Đức Giêsu trước đó đã hiện ra với Thân mẫu của Người, Đấng là kẻ trung thành nhất với Người và đã duy trì đức tin nguyên tuyền kể cả lúc bị thử thách.

Sau cùng, sự hiện diện độc đáo của Đức Trinh nữ trên núi Calvariô và việc kết hiệp hoàn hảo với Thánh tử đang đau khổ trên Thập giá, cả hai điều đều đòi hỏi một sự tham dự hết sức đặc biệt vào mầu nhiệm Phục sinh.

Một tác giả sống vào thế kỷ thứ V, ông Sedulius, chủ trương rằng Chúa Kitô đã tỏ ra trong ánh vinh quang của sự phục sinh cho Thân mẫu của mình trước tiên. Thực vậy, Đấng mà vào lúc Truyền tin đã là con đường đưa Chúa gia nhập vào thế giới thì cũng đã được kêu gọi để loan truyền Tin Mừng của sự Phục sinh, ngõ hầu trở thành kẻ loan báo việc trở lại vinh quang của Chúa. Được tràn ngập vinh quang của Đấng Phục sinh như vậy, Đức Maria đã tiên báo vẻ huy hoàng của Hội thánh (xc, Sedulius, Carmen Pascale, 5, 354-364).

4.- Vì Đức Maria là hình ảnh và khuôn mẫu của Hội thánh, một Hội thánh mong chờ Chúa Phục sinh, và một Hội thánh qua các môn đệ, đã gặp Người, cho nên xem ra thật là hữu lý khi nghĩ tới Đức Maria đã có một cuộc tiếp xúc cá nhân với Chúa Con Phục sinh, ngõ hầu Mẹ cũng được hưởng sự sung mãn của niềm vui Phục sinh.

Đức Maria đã hiện diện trên núi Calvariô vào ngày thứ sáu tuần thánh (Ga19,25) và trong nhà Tiệc ly vào dịp lễ Ngũ tuần (Cv1,14), thì chắc hẳn Mẹ cũng là một chứng nhân ưu tuyển của Chúa Kitô Phục sinh; như vậy là hoàn tất việc tham dự vào hết các giai đoạn chính yếu của mầu nhiệm Vượt qua. Ngoài ra, khi đón tiếp Đức Kitô Phục sinh, Đức Maria là dấu hiệu và điểm chỉ tiên báo cho một nhân loại đang hy vọng vào sự hoàn thành sung mãn của mình với việc kẻ chết được sống lại[1].

Trong mùa Phục sinh, cộng đoàn Kitô hữu khi hướng về Thân mẫu của Thiên Chúa, đã mời Người hãy vui mừng: “Lạy Nữ Vương Thiên đàng, hãy vui mừng, alleluia!”. Họ nhắc lại niềm vui của Đức Maria vì cuộc Phục sinh của Đức Giêsu, kéo dài qua lời mời gọi của thiên sứ vào lúc Truyền tin “hãy vui lên”[2], ngõ hầu Mẹ trở thành “nguyên nhân vui mừng”[3] cho toàn thể nhân loại.

 

BÀI 52: ĐỨC MARIA VỚI HỒNG ÂN THÁNH THẦN

Tân ước nhắc đến Đức Maria lần sau hết ở sách Tông đồ công vụ (1,14), khi Người hiện diện tại nhà Tiệc ly vào những ngày chờ đón Chúa Thánh thần. Đức Maria hợp ý với các môn đệ để cầu xin Thánh thần xuống trên Hội thánh. Cách riêng, Người xin Chúa Thánh thần cho chính bản thân để chu toàn chức vụ mới được trao phó, đó là làm Mẹ của các môn đệ Đức Kitô.

1.- Tiếp tục hành trình cuộc đời của Đức Trinh nữ Maria, Công đồng Vaticanô II đã nhắc tới sự hiện diện của Người trong cộng đoàn đón chờ Lễ Ngũ tuần[4]: “Bởi vì Thiên Chúa đã muốn rằng mầu nhiệm cứu độ của loài người sẽ không được tỏ lộ long trọng trước khi trút đổ Thánh thần mà Đức Kitô đã hứa, cho nên chúng ta thấy các Tông đồ trước ngày lễ Ngũ tuần đã ‘đồng tâm hiệp ý với nhau trong lời cầu nguyện cùng với các phụ nữ và Đức Maria Thân mẫu Đức Giêsu và anh em của Chúa’ (Cv 1,14). Đức Maria cũng cầu nguyện khẩn nài hồng ân Thánh Thần, Đấng đã bao phủ Người vào lúc Truyền tin”(HT 59).

Cộng đoàn tiên khởi tạo nên mầm mống cho việc khai sinh của Hội thánh; sự hiện diện của Đức Trinh nữ Maria đã đóng góp vào việc nặn lên khuôn mặt rõ nét của Hội thánh, hậu quả của hồng ân lễ Ngũ tuần.

2.- Trong khung cảnh chờ đợi tại Nhà Tiệc ly, sau khi Chúa lên trời[5], thử hỏi vai trò của Đức Maria như thế nào đối với việc Chúa Thánh Thần hiện xuống?

Công đồng Vaticanô II đã nhấn mạnh rõ rệt tới sự hiện diện của Đức Maria cầu nguyện để xin Chúa Thánh Thần xuống: Đức Maria đã “cầu nguyện khẩn nài hồng ân Thánh Thần”[6]. Chi tiết này mang một ý nghĩa đặc biệt khi chúng ta biết rằng vào lúc Truyền tin, Chúa Thánh Thần đã đáp xuống trên Người, bao phủ rợp bóng và mở đầu cho việc Ngôi Lời Nhập thể.

Sau khi đã cảm nghiệm về hậu quả của hồng ân Thánh Thần như vậy, Đức Trinh Nữ rất thánh đã biết trân trọng Chúa Thánh Thần hơn hết mọi người. Thực vậy, chính nhờ sự can thiệp huyền nhiệm của Thánh Thần mà Đức Maria trở thành Mẹ; Chúa Thánh Thần đã biến Người thành con đường dẫn Chúa Cứu thế vào thế giới.

Khác với những người hiện diện trong nhà Tiệc ly đang hồi hộp đợi chờ, Đức Maria đã ý thức tầm quan trọng của lời hứa của Con mình với các môn đệ” (xc. Ga14,16), Người giúp cho cộng đoàn chuẩn bị cho Đấng “Yên ủi”.

Do đó, cảm nghiệm đặc biệt của Người đã giúp cho Người thiết tha mong đợi Chúa Thánh Thần đến, đồng thời chính Người cũng chuẩn bị tâm trí của các môn đệ ở bên cạnh để đón tiếp Chúa Thánh Thần.

3.- Vào lúc cầu nguyện tại nhà Tiệc ly, trong tình thông hiệp với các Tông đồ, với một vài phụ nữ và với “anh em của Đức Giêsu”, Thân mẫu của Chúa đã cầu xin hồng ân Chúa Thánh Thần cho chính bản thân và cho cộng đoàn.

Trước kia, sự đổ tràn Thánh Thần trên Đức Maria nhằm tới chức làm Mẹ Thiên Chúa; giờ đây, sự đổ tràn Thánh Thần sẽ được đổi mới và củng cố nhằm tới một chức vụ mới. Thực vậy, dưới chân Thánh giá, Đức Maria đã lãnh nhận một chức làm Mẹ mới, đó là mẹ của các môn đệ Chúa Giêsu. Thiên chức này đòi hỏi một hồng ân mới của Chúa Thánh Thần. Vì thế mà Đức Trinh nữ đã ước ao mãnh liệt hồng ân ngõ hầu để chu toàn chức làm mẹ tinh thần này.

Vào giây phút Nhập thể, Chúa Thánh Thần đã ngự xuống trên Người như là một kẻ được mời gọi tham gia vào mầu nhiệm cao cả; còn bây giờ thì mọi sự diễn ra nhắm tới Hội thánh: Đức Maria đã được mời gọi trở thành khuôn mẫu, hình ảnh và là mẹ của Hội thánh.

Trong Hội thánh và vì Hội thánh, Đức Maria nhớ lại lời hứa của Chúa Giêsu, đã trông mong ngày lễ Ngũ tuần và cầu xin cho hết mọi người được dồi dào hồng ân, tùy theo khả năng và sứ mạng của mỗi người.

4.- Trong cộng đoàn Kitô hữu, lời cầu của Đức Maria mang một ý nghĩa đặc biệt: Người khẩn nài Thánh Thần đến, cầu xin Chúa tác động trong con tim của các tín hữu trong thế giới. Cũng như vào lúc Nhập thể, Chúa Thánh Thần đã nhào nặn trong lòng Người thân thể của Đức Kitô, thì giờ đây trong nhà Tiệc ly, cũng chính Chúa Thánh Thần xuống để linh hoạt thân thể mầu nhiệm của Đức Kitô.

Do đó, lễ Ngũ tuần cũng là hoa trái của sự cầu khẩn không ngừng của Đức Trinh nữ Maria: Chúa Thánh Thần chiếu cố đến lời cầu nguyện ấy cách riêng bởi vì nó biểu lộ tình thương hiền mẫu dành cho các môn đệ Chúa Kitô.

Khi suy ngắm lời khẩn nài của Đức Maria đón chờ Chúa Thánh Thần, các Kitô hữu thuộc mọi thời đại, trên con đường nhọc nhằn tiến tới ơn cứu độ, thường chạy đến nhờ Mẹ chuyển cầu để họ được lãnh nhận dồi dào những hồng ân Chúa Thánh Thần.

5.- Đáp lại lời khẩn nài của Đức Trinh nữ và cộng đoàn đang tụ họp trong nhà Tiệc ly vào ngày lễ Ngũ tuần, Chúa Thánh Thần đã đổ tràn đầy các hồng ân xuống trên Đức Trinh nữ và những người hiện diện, gây ra một sự biến đổi sâu đậm hướng tới công cuộc truyền bá Tin Mừng. Thân mẫu Đức Kitô cũng như các môn đệ đã được Chúa ban một sức mạnh mới và một nghị lực tông đồ mới, nhằm giúp cho Hội thánh tăng triển. Cách riêng, sự trút đổ Thánh Thần nhằm dẫn đưa Đức Maria đến việc thực hiện chức làm mẹ tinh thần cách độc đáo, qua việc hiện diện đượm thắm tình yêu và qua việc chứng tá đức tin.

Trong Hội thánh vừa mới khai sinh, Đức Maria trao lại cho các môn đệ, như một kho tàng vô giá, những ký ức của mình về mầu nhiệm Nhập thể, về giai đoạn thơ ấu, về cuộc đời ẩn dật và sứ mạng của Thánh tử. Nhờ vậy, Mẹ giúp cho các tín hữu được hiểu biết Chúa Giêsu hơn và đào sâu thêm đức tin của họ.

Chúng ta không được thông tin gì về hoạt động của Đức Maria trong Hội thánh nguyên thủy, nhưng chúng ta có quyền giả thiết rằng, kể cả sau lễ Ngũ tuần, Đức Maria tiếp tục một cuộc đời ẩn dật kín đáo, tuy rất tỉnh thức. Nhờ Chúa Thánh Thần soi sáng hướng dẫn, Đức Maria đã có ảnh hưởng sâu đậm trên cộng đoàn các môn đệ của Chúa[7].



[1] Về những lần Chúa Phục sinh hiện ra có thể đọc thêm Sách GLCG số 641-644.  Về ý nghĩa của sự Phục sinh của Đức Kitô xem GLCG số  651-655. Về niềm hy vọng vào sự sống lại của chúng ta xem GLCG số 989-1004.

[2]  Xem bài 18.

[3] “Causa nostrae laetitiae” trong Kinh cầu, được dịch là: “Đức Bà làm cho chúng tôi vui mừng”.

[4]  “Ngũ tuần” có nghĩa là 50 ngày. Người Do thái mừng lễ “Ngũ tuần” 50 ngày sau lễ Vượt qua, để ghi nhớ biến cố ban bố Lề luật trên núi Sinai. Chúa Thánh thần được ban cho các môn đệ Đức Kitô vào dịp lễ này, đánh dấu việc hoàn tất Giao ưóc mới.

[5]  Về ý nghĩa của việc Chúa lên trời – mầu nhiệm thứ hai Mùa Mừng – xem Sách GLCG số 659-663.

[6] “Hồng ân Thánh thần”: hiểu theo nghĩa là Thiên Chúa ban Thánh Thần như là một hồng ân cho Hội thánh; khác với “hồng ân của Thánh Thần” (ân do Chúa Thánh thần ban).

[7] Về ý nghĩa của lễ Ngũ tuần có thể đọc thêm Sách GLCG số 731-736.; 767-768; 2632.

Chia sẻ Bài này:
[1] [2] [3]