Sống Tin Mừng với Mẹ Maria Tháng 09-2016

TRANG CHUYÊN ĐỀ 

 

Thánh Giá là vinh quang của Chúa Kitô, thánh giá nâng Người lên cao

Trích bài giảng của thánh Anrê,
giám mục Cơrêta.

Hôm nay, chúng ta mừng lễ thánh giá; thánh giá đã xua tan bóng tối và đem lại ánh sáng. Chúng ta mừng lễ thánh giá, và cùng với Đấng bị đóng đinh, chúng ta được đưa lên cao. Vì thế, chúng ta hãy từ bỏ trần gian và tội lỗi để được những của trên trời. Có được thánh giá là điều lớn lao biết mấy ! Ai có thánh giá là có một kho tàng. Tôi vừa dùng chữ kho tàng để chỉ điều người ta gọi, và sự thực là như thế, đó là của tốt nhất và đẹp nhất trong mọi của cải, vì trong đó, nhờ đó mà tất cả điều cốt yếu cho ơn cứu độ chúng ta được tạo lập và phục hồi.

Quả vậy, nếu không có thánh giá, thì Chúa Kitô cũng đã không bị đóng đinh, sự sống cũng đã không bị đóng đinh vào cây gỗ và nguồn mạch trường sinh, máu cùng nước thanh tẩy thế giới cũng không vọt ra từ bên sườn Người, văn khế tội nợ cũng đã không bị xé, chúng ta cũng đã không được đón nhận tự do, cũng không được hưởng nhờ cây ban sự sống, thiên đàng cũng không được mở ra. Nếu không có thánh giá thì sự chết cũng đã không bị quật ngã, hoả ngục cũng đã không bị tước đoạt vũ khí.

Vậy thánh giá vừa cao cả, vừa quý báu. Cao cả, vì thánh giá đã sinh ra nhiều ơn ích, bởi lẽ Chúa Kitô càng làm nhiều phép lạ và chịu đau khổ bao nhiêu thì Người lại càng chiến thắng lẫy lừng hơn bấy nhiêu. Quý báu, vì thánh giá vừa là sự đau khổ, vừa là chiến tích của Thiên Chúa. Là sự đau khổ, vì Người đã tự nguyện chết trên đó; là chiến tích, bởi vì ma quỷ đã bị trọng thương và bị đánh bại ở đó, thần chết cũng đã bị thua cùng với nó; then sắt hoả ngục đã bị đập tan và thánh giá trở thành nguồn ơn cứu độ cho toàn thế giới.

Thánh giá là vinh quang của Chúa Kitô, thánh giá nâng Người lên cao. Thánh giá là chén đắng Người khát khao, là bảng thâu tóm mọi cực hình Người đã chịu vì chúng ta. Thánh giá là vinh quang của Chúa Kitô, điều ấy, anh em đã nghe chính Người nói: Giờ đây Con Người được tôn vinh và Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người. Nếu Thiên Chúa được tôn vinh nơi Người thì Thiên Chúa cũng sẽ tôn vinh Người nơi chính mình. Vậy lạy Cha, giờ đây xin Cha tôn vinh Con bên Cha. Xin Cha ban cho Con vinh quang mà Con đã được hưởng bên Cha trước khi có thế gian. Lạy Cha, xin tôn vinh danh Cha. Bấy giờ có tiếng từ trời vọng xuống: Ta đã tôn vinh danh Ta, Ta sẽ còn tôn vinh nữa. Điều ấy ám chỉ vinh quang Người sẽ được trên thánh giá.

Thánh giá nâng Chúa Kitô lên cao, anh em biết đó, điều ấy là do chính Người nói ra: Phần tôi, một khi được giương cao lên khỏi mặt đất, tôi sẽ lôi kéo mọi người lên với tôi. Bạn thấy đó: thánh giá là vinh quang của Chúa Kitô, thánh giá nâng Người lên cao.

(Bài đọc 2 – Kinh Sách – Lễ Suy tôn Thánh Giá)

 

Đức Mẹ đứng gần bên thánh giá

Trích bài giảng của thánh Bênađô, viện phụ.

Cuộc tử đạo của Đức Trinh Nữ Maria, chúng ta biết được là nhờ lời tiên báo của ông già Simêôn, cũng như chính bài tường thuật sự thương khó của Chúa. Về Hài Nhi Giêsu, ông già nói rằng: Cháu sẽ là dấu hiệu bị người đời chống báng, còn bà, ông nói với Đức Maria: bà sẽ bị nát ruột nát gan như bị lưỡi gươm đâm thâu.

Vậy lạy Mẹ diễm phúc, một lưỡi gươm đã đâm thâu lòng Mẹ. Lưỡi gươm ấy không thể đâm thâu vào thân con của Mẹ, mà một trật không đâm thâu lòng Mẹ. Thật đúng, Chúa Giêsu, Con của Mẹ tuy là của tất cả mọi người, nhưng đặc biệt là riêng của Mẹ; sau khi trút hơi thở cuối cùng, Người đã không bị lưỡi gươm tàn bạo đâm thâu lòng. Lưỡi gươm đó không tha người đã chết mà nó không làm hại được nữa, nó đã mở sườn Người ra; nhưng chính lúc đó, nó lại đâm thâu lòng Mẹ.

Linh hồn của Người chắc chắn không còn đó nữa, nhưng tâm hồn của Mẹ không tránh đâu được. Lòng Mẹ đã bị đau khổ đâm thâu, vì vậy, chúng con thật có lý do mà tuyên bố rằng Mẹ còn hơn các vị tử đạo, bởi vì nỗi đau do việc Mẹ cùng chịu khổ chắc chắn đã vượt quá sự đau khổ trong thân xác. Câu: thưa Bà, đây là con Bà, đối với Mẹ, chẳng còn hơn một lưỡi gươm và đã chẳng đâm thâu lòng Mẹ cùng đạt tới chỗ phân cách tâm với linh sao?

 

Ôi cuộc trao đổi kỳ lạ! Thánh Gioan đã được trao cho Mẹ để thế chỗ Chúa Giêsu. Người tôi tớ thế chỗ chủ, người môn đệ thế chỗ thầy, con ông Dêbêđê thế chỗ Con Thiên Chúa, một người phàm thay vì Thiên Chúa thật. Làm sao nghe lời này, lòng Mẹ đầy âu yếm không bị đâm thâu, trong lúc chúng con, dù lòng chai đá mà chỉ nhớ tới lời đó thôi, cùng cảm thấy lòng mình tan nát?

Thưa anh em, anh em đừng ngạc nhiên khi Đức Maria được gọi là một vị tử đạo trong tâm hồn. Có ngạc nhiên chẳng là kẻ quên lời thánh Phaolô rằng một trong những tội tày trời của dân ngoại là vô tâm bạc tình. Một tội như thế thật xa lạ đối với lòng dạ Đức Maria. Ước gì tội đó cũng xa lạ đối với các tôi tớ mọn hèn của Mẹ.

Biết đâu có kẻ chẳng nói: nào Mẹ không biết trước Chúa Giêsu phải chết sao? Dĩ nhiên là biết. Nào Mẹ chẳng hy vọng Người sẽ sống lại sao? Dĩ nhiên với tất cả lòng tin. Và dù vậy, Người cũng đau khổ khi thấy con mình phải đóng đinh, phải thế không? Phải, và đau khổ ghê gớm. Này người anh em, bạn là ai?

Khôn ngoan của bạn ở đâu mà bạn lại ngạc nhiên vì Đức Maria còn chịu thương khó hơn là vì Đức Giêsu, Con của Người chịu thương khó? Về phần xác, con của Mẹ đã chết, còn Mẹ, Mẹ đã chẳng chết trong tâm hồn với con sao? Chính tình thương đã khiến Chúa Giêsu chịu thương khó, và không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của Người. Và kể từ đây, không có tình thương nào sánh nổi với tình thương đã khiến Đức Maria cùng chịu thương khó với con của người.

(Bài đọc 2 – Kinh Sách – Lễ Đức Mẹ Sầu Bi)

 

Mẹ của muôn người

Có dịp ngắm nhìn những bộ sưu tập về Đức Trinh Nữ Maria ở những thể loại khác nhau như tượng, ảnh và tem, chúng ta sẽ khám phá những điều rất thú vị. Thật là kỳ diệu khi thấy Đức Trinh Nữ thành Nadarét được diễn tả qua mọi nét văn hóa của hầu hết các dân tộc trên thế giới. Các tín hữu ở bất cứ nơi đâu cũng muốn Đức Mẹ mang trang phục đặc trưng của dân tộc mình. Đức Mẹ mang danh xưng của mọi quốc gia, mọi đất nước. Người ta gọi Đức Mẹ là Mẹ Việt Nam, Đức Mẹ Mễ Tây Cơ, Đức Mẹ Ái Nhĩ Lan, Đức Mẹ Áo Quốc. Đặc biệt, có những địa danh đã trở thành nổi tiếng như Fatima, Lộ Đức, La Vang… vì đó là những nơi đã vinh dự được Đức Mẹ tỏ mình ra với dân chúng. Những nơi không được đón Đức Mẹ hiện ra, các tín hữu công giáo khắp nơi vẫn tin rằng Mẹ đang hiện diện nơi xứ sở của mình. Khi tặng cho Đức Mẹ những nét riêng của nền văn hóa, các tín hữu muốn tôn nhận Đức Mẹ là Mẹ của mọi con dân trong đất nước của họ. Vì thế, Đức Maria trở nên gần gũi với mọi người mọi nhà. Đức Mẹ đã trở nên người thân và là Mẹ của muôn người.

Giáo Hội từ thời sơ khai đã sớm nhận ra Đức Trinh Nữ Maria qua nhân vật người phụ nữ mà Thánh Gioan được chiêm ngưỡng và ghi lại trong sách Khải Huyền. Mẹ được giới thiệu như một người phụ nữ vũ trụ (une femme cosmique): “Mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng, đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao” (Kh 12,1). Mặt trời, mặt trăng và các vì tinh tú được một số dân tộc và bộ lạc cổ xưa tôn thờ như những vị thần linh, đặc biệt là các nền văn hóa láng giềng của xứ Palestina. Nếu mặt trăng được tôn thờ như một vị thần với tên gọi là thần Isis nơi dân tộc Ai Cập, thì chỉ xứng đáng làm bệ kê dưới chân Đức Mẹ mà thôi. Nếu mặt trời được thờ phụng nơi các sắc dân vùng nông nghiệp Đông Nam Á, thì nay, mặt trời chỉ được coi là chiếc áo khoác của Đức Mẹ. Những vì tinh tú được gán cho những danh xưng và được tôn thờ như những vị thần, nay trở nên những viên ngọc đính vào chiếc vương miện của Đức Maria. Dưới ngòi bút của Thánh Gioan, những gì mà con người thờ phượng trước đây, nay chỉ là những đồ trang điểm cho Đức Mẹ. Việc diễn tả người phụ nữ trong Khải Huyền cho chúng ta thấy khuynh hướng tẩy chay việc thờ ngẫu tượng nơi người tín hữu Kitô ngay từ thuở ban đầu.

Đức Mẹ như người phụ nữ vũ trụ. Điều đó nói lên quyền năng cao cả mà Thiên Chúa ban cho Đức Mẹ. Thiên Chúa là nguồn mạch mọi ơn phúc. Đức Mẹ là Trung gian để thông chuyển các ơn ấy. Điều đó có nghĩa là mọi ơn lành mà Thiên Chúa ban cho con người, đều qua trung gian Đức Mẹ. Vì thế, các tín hữu công giáo tôn vinh Đức Mẹ là Nữ Vương, là Trạng Sư, là Đấng Cầu Bầu, là Máng Thông Ơn. Họ tin rằng, đến với Chúa thì cao cả xa vời, nên nếu qua trung gian cầu bầu của Đức Mẹ thì những lời cầu nguyện dễ được chấp nhận hơn. Sự cầu bầu của Đức Mẹ được coi như có hiệu lực tuyệt đối, đến nỗi có thể nói rằng “Mẹ nguồn cậy trông, chưa thấy ai xin Mẹ về không” (Lời bài hát kính Đức Mẹ).

Khi tôn vinh Đức Mẹ như người phụ nữ vũ trụ, tác giả cũng liên hệ đến tình mẫu tử của Mẹ đối với mọi loài. Thiên Chúa không chỉ cứu rỗi con người, Ngài còn cứu rỗi cả vũ trụ đã nhuốm màu tội lỗi do con người gây ra. Thiên Chúa cũng không chỉ yêu thương những người được rửa tội, mà Ngài yêu thương hết thảy mọi người. Được trao quyền để thông chuyển các ơn cho nhân loại, Đức Mẹ không chỉ là Đấng Cầu Bầu của người công giáo, nhưng là của mọi sinh linh trong vũ trụ này. Tại những trung tâm hành hương kính Đức Mẹ, ta thấy có rất nhiều chứng từ về những người ngoài công giáo đã nhận được ơn lạ nhờ Đức Mẹ cầu bầu. Đức Mẹ là Mẹ của muôn người, muôn loài. Mẹ là người Việt Nam với người Việt Nam, là người Trung Hoa với dân tộc Trung Hoa. Mẹ có vẻ đẹp của mọi nền văn hóa. Mẹ lắng nghe lời khẩn cầu bằng mọi ngôn ngữ. Mẹ chia sẻ và cảm thông nỗi đau khổ của mọi người.

Khi vui mừng cất lên bài ca tạ ơn (magnificat), Đức Maria đại diện cho cả nhân loại và cả vũ trụ để tán dương Thiên Chúa, vì những kỳ công Ngài đã thực hiện trong suốt bề dày lịch sử. Đức Maria đã gắn bó cuộc đời mình với vận mệnh dân tộc. Niềm vui của Mẹ là niềm vui của cả nhân loại. Ơn cứu rỗi mà Thiên Chúa sắp thực hiện có sự đóng góp của Mẹ và là ơn cứu rỗi được gửi đến cho mọi người và mọi tạo vật. Chính vì thế, trong ngày Truyền tin, Mẹ cất cao tiếng hát ca ngợi và tôn vinh Chúa. Lời ca không chỉ dừng lại ở môi miệng, mà đó là tâm trạng vui mừng, tạ ơn được thể hiện bằng con người trọn vẹn, thân xác, thần trí và linh hồn: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng…”. Hình ảnh Đức Mẹ trong ngày truyền tin có thể so sánh như một nghệ sĩ, vừa ca hát, vừa vũ điệu, trong tâm tình tôn vinh cảm tạ Thiên Chúa.

Người viết bài này có biết một người công giáo trước đây rất đạo đức và đã từng tham gia ban hành giáo. Bẵng đi một thời gian, ông không đi lễ, không đi nhà thờ và rồi ông ta đã trở thành một người chuyên nghề bói toán và gọi hồn. Qua một người trung gian liên hệ, ông tâm sự: “Tôi thấy trong nhà thờ của mình toàn thờ người Tây xa lạ, nên tôi tìm đến việc thờ những người Việt Nam và gọi hồn về gặp con cháu”. Cách hiểu Đạo của người giáo dân này khiến chúng ta suy nghĩ. Có thể cách chúng ta trình bày về Chúa, về Đức Mẹ và các thánh quá xa lạ với cuộc sống con người. Trong lịch sử, đã có nhiều người ác cảm với Đạo Công giáo và cố ý tuyên truyền rằng đó là Đạo của Tây, Đạo từ bên Tây cho nên theo Đạo là mất gốc, là theo người Tây.

Thiên Chúa không mang một quốc tịch nào. Ngài là Chúa của muôn loài vì Ngài tạo dựng vũ trụ, thiên nhiên và con người. Chúa Giêsu sinh ra từ dân tộc Do Thái, nhưng Người là Thiên Chúa bởi Thiên Chúa, là Đấng Cứu độ của cả nhân loại. Giáo huấn của Chúa trong Tin Mừng đã chứng minh điều đó. Cũng thế, Mẹ Maria là Mẹ của hết thảy chúng sinh, như một Evà thứ hai, sinh ra một nhân loại làm thành gia đình của Thiên Chúa. Mẹ là Mẹ của muôn loài.

Gm Giuse Vũ Văn Thiên (hdgmvietnam.org)

 

MARIA HÒA GIẢI TỘI NHÂN VỚI THIÊN CHÚA

Thánh Anphong Maria de Ligouri

Đấng Trung gian từ ái

Ân sủng Chúa ban cho linh hồn thật là một kho tàng châu báu, một kho tàng trọng đại, đáng mơ thèm khát vọng. Thánh Linh gọi ân sủng là một kho báu vô cùng, vì, nhờ ân sủng, chúng ta được hân hạnh kết thân cùng Thiên Chúa. Chúa Giêsu, Cứu Chúa và là Thiên Chúa của chúng ta, đã không ngần ngại gọi những người có ân sủng là bạn hữu: Các con là nghĩa thiết của Thầy (Ga 15,14). Ôi! thật vô phúc cho tội lỗi đã cắt đứt mối tình thân đẹp đẽ này! Thánh tiên tri nói: Tội lỗi các ngươi đã gây nên cuộc phân ly giữa Thiên Chúa và các ngươi (Is 59,2). Phải rồi, ta phải nguyền rủa tội lỗi đã làm cho linh hồn dứt bỏ tình thân với Chúa mà rơi vào thù oán, trở nên đáng ghét trước mặt Chúa, theo lời này: Thiên Chúa gớm ghét kẻ tội lỗi và tội lỗi nó (Kn 14,9). Như vậy, một kẻ tội lỗi đã vô phúc chuốc lấy sự oán cừu của Thiên Chúa phải làm gì? Họ cần phải tìm một trung gian xin Chúa thứ tha cho và phục hồi tình thân đã mất. Thánh Bênađô gửi người tội lỗi: “Khổ thân bạn quá, bạn đã bỏ mất Thiên Chúa rồi. Nhưng bạn hãy an lòng, Thiên Chúa còn ban cho bạn một trung gian, đó là Chúa Giêsu Con duy nhất của Ngài, Chúa Giêsu có thể xin cho bạn được tất cả những gì bạn muốn”.

Nhưng, thương hỡi, thánh nhân còn kêu lên, tại sao người ta lại tưởng Đấng Trung gian nhân từ đã liều mạng sống vì người ta này là một người nghiêm khắc? Tại sao họ lại coi một người đáng mến yêu như vậy là đáng sợ? Các bạn tội nhân thất vọng, các bạn e ngại gì? Nếu tội lỗi bạn làm bạn sợ hãi, thì bạn nên nhớ rằng Chúa Giêsu đã đem bàn tay rách nát của Người mà buộc chúng vào thánh giá rồi. Người đã hiến dâng mạng sống Người đền tạ phép công Thiên Chúa mà xóa bỏ chúng khỏi linh hồn bạn rồi. Trên đây là tôi chỉ diễn ý những lời thánh Bênađô, chính lời ngài là thế này: “Họ coi Chúa Giêsu đầy tình thương như là một người khắc nghiệt tàn nhẫn, họ mặc cho Đấng Cứu Chuộc rất đáng yêu một thái độ kinh hoàng. Các bạn kém lòng tin ơi, các bạn phải sợ gì? Tội lỗi bạn, Chúa Giêsu đã tự tay buộc vào thánh giá rồi”.

Thánh nhân lại tiếp lời: “Hoặc bạn sợ không dám đến cùng Chúa Giêsu, bởi oai quyền Người làm bạn khiếp đảm, vì mặc dầu Người đã hóa nên một cá nhân, nhưng vẫn còn là Thiên Chúa, bạn muốn có một Trung gian khác bên Đấng Trung gian đó nữa chăng? Thì, bạn ơi, hãy đến cầu xin cùng Mẹ Maria. Mẹ sẽ can thiệp cho bạn bên Con Mẹ, một Người Con sẵn sàng nghe lời Mẹ, mà cầu bầu cho bạn bên Cha, một Người Cha không thể từ chối Con điều gì”. Rồi thánh nhân kết luận: “Các bạn thân ái, Mẹ Maria là thang mây để tội nhân nào trèo lên, được tới đời sống ân sủng cao siêu; Mẹ là niềm tin tưởng tối đại của tôi, là tất cả lý do làm tôi tin cậy”.

(Trích từ sách “Vinh quang Đức Mẹ Maria)

 

KINH CẦU CHO CÁC LINH HỒN

Lạy Cha là Đấng hằng có đời đời. Con xin dâng lên Cha Máu Cực Thánh Con Cha là Chúa Giêsu Kitô ; hợp với các Thánh Lễ dâng trên Bàn Thờ khắp thế giới trong ngày hôm nay để cầu cho các linh hồn trong luyện tội, các tội nhân trong Giáo Hội và khắp nơi trên thế giới, cùng với anh em họ hàng và những người thân yêu trong gia đình con. Amen.

Chia sẻ Bài này:

Related posts