Sống Tin Mừng với Mẹ Maria Tháng 02-2017

TRANG CHUYÊN ĐỀ

 

 

ĐỨC MẸ THƯƠNG XÓT NGƯỜI LẦM LẠC

Một luật sư trẻ tuổi người Pháp vừa hoàn tất chương trình học với kết quả thật khả quan. Giờ đây chàng bắt đầu hành nghề báo hiệu một tương lai sáng lạn. Thế nhưng chàng là người kiêu căng tự mãn và đam mê tính dục. Chẳng bao lâu sau – vì đánh mất Đức Tin – và ê chề kinh tởm với cuộc sống bê tha trụy lạc, chàng rơi vào hố thẳm tuyệt vọng. Chàng toan tính tự tử. Chàng muốn bí mật kết liễu đời mình cho xong!

Vào một ngày, như bị nung nấu bởi ảo tưởng thế trần và nhất là như bị thúc đẩy bởi cơn giận bốc cao, khi đi ngang qua nhà thờ Đức Bà Chiến Thắng ở thủ đô Paris, chàng luật sư hùng hổ bước vào. Nhà thờ vắng lặng không bóng người. Chàng giơ cao đấm tay lên trời và nói lời lộng ngôn xúc phạm:

– Nếu Ngài hiện hữu thật sự thì tạo sao Ngài để cho con ra nông nổi này? Ngài không hiện hữu! Đúng thế, Ngài không hiện hữu! Con thách Ngài đó!

Nói xong lời ngạo nghễ thách thức ấy, chàng như rơi người xuống băng ghế. Rồi đôi mắt nhìn đăm đăm Trái Tim Vẹn Sách Đức Mẹ MARIA chàng nói:

– Còn Mẹ đây, Mẹ từng tự xưng là ”Đấng vỗ về kẻ khốn khổ”, Mẹ thử trút gánh nặng ra khỏi lòng con đi, nếu Mẹ làm được điều ấy!

Nói xong câu này, chàng bỗng như giật mình thức giấc. Chàng kêu lên lời van xin:

– Hỡi Mẹ là ”Đấng an ủi kẻ âu lo” xin Mẹ thương xót con cùng!

Nói xong, chàng luật sư Công Giáo thất thểu ra về. Khi đến nhà và vào phòng riêng, mắt chàng bỗng chạm ngay cuốn sách đặt trên kệ. Đó là cuốn ”Bắt Chước Đức Chúa KITÔ” hay cũng gọi là ”Sách Gương Phúc”. Chàng thắc mắc tự hỏi:

– Ai đưa vào phòng mình cuốn sách này? Thật là bí nhiệm!

Nói xong, chàng mở sách ra và đọc ngay câu này:

– Con à, đừng tìm kiếm hạnh phúc thỏa mãn nơi các dục vọng đê hèn. Hãy khẩn cầu THIÊN CHÚA thì mọi ước nguyện của con sẽ được thành tựu.

Lời này bỗng trở nên như một luồng chớp sáng chói dọi thẳng vào tâm hồn chàng, một tâm hồn lạc xa THIÊN CHÚA. Rồi từ từ sau đó – với sự trợ giúp của Trái Tim Vẹn Sạch Đức Mẹ MARIA – chàng luật sư trẻ tuổi quay về với đường ngay nẻo chính và gặp được niềm hạnh phúc đích thật.

… Câu chuyện thứ hai mang nét dịu dàng dấu ái của một thiếu niên Công Giáo người Ý. Đó là một chú giúp lễ. Cậu đặc biệt sùng kính Đức Mẹ MARIA và thường nghe nói đến vẻ đẹp cao sang của Đức Mẹ. Cậu bỗng nẩy sinh lòng ước muốn chiêm ngắm vẻ đẹp của Đức Mẹ. Thế là với sự đơn sơ trong trắng của một em bé, khi cầu nguyện, cậu thêm lời nài xin Đức Mẹ hãy thỏa mãn ước mơ của mình. Đức Mẹ nhận lời và sai một Thiên Thần đến báo tin cho thiếu niên biết một điều kiện:

– Cậu sẽ được chiêm ngắm Đức Mẹ nhưng sau đó sẽ bị mù hai mắt.

Chú giúp lễ chấp nhận điều kiện.

Thế rồi vào ngày Đức Mẹ hiện ra, cậu thiếu niên bỗng sực nhớ giao kèo, nên thay vì nhìn Đức Mẹ với cả hai mắt, cậu bé chỉ nhìn với một con mắt, còn mắt kia thì nhắm kín lại. Như thế, sau khi đã chiêm ngắm Đức Mẹ, cậu vẫn còn lại một con mắt! Đúng là một tính toán bén nhạy của trẻ thơ.

Sau khi được hồng phúc chiêm ngắm Đức Mẹ, cậu thiếu niên bật lên khóc nức nở. Cậu khóc không phải vì bị mù một con mắt mà khóc vì ân hận đã không nhìn Đức Mẹ với cả hai con mắt, hầu có thể chiêm ngắm trọn vẹn nét đẹp cao sang mĩ miều của Đấng là Mẹ THIÊN CHÚA. Giờ đây cậu bé lại van xin Đức Mẹ hãy trở lại để mình chiêm ngắm với cả hai mắt mở thật lớn. Và Đức Mẹ chấp nhận lời cậu bé ngoan hiền van xin. Đức Mẹ hiện ra và chú giúp lễ được hồng phúc chiêm ngắm với cả hai mắt mở lớn. Sau khi Đức Mẹ biến đi, cậu thiếu niên chuẩn bị bước vào cảnh sống mù lòa. Thế nhưng, thế nhưng, lạ lùng thay, cậu bé không bị mù thêm con mắt thứ hai, mà trái lại, cậu được lành lặn cả con mắt đã bị mù trước đó.

Ôi tình mẫu tử cao sâu nhiệm lạ của Đức Nữ Trinh Rất Thánh MARIA đối với những đứa con ngây thơ trong trắng, hết lòng kính yêu tin tưởng nơi Đức Mẹ!

…Các Tông Đồ thưa với Đức Chúa GIÊSU rằng: ”Thưa Thầy, xin thêm Đức Tin cho chúng con”. Đức Chúa GIÊSU đáp: ”Nếu các con có Đức Tin lớn bằng hạt cải, thì dầu các con có bảo cây dâu này: ”Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc”, nó cũng sẽ vâng lời các con. Đức Chúa GIÊSU còn nói với các môn đệ rằng: ”Không thể không có những cớ làm cho người ta vấp ngã; nhưng khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã! Thà buộc cối đá lớn vào cổ nó và xô xuống biển, còn lợi hơn cho nó là để nó làm cớ cho một trong những kẻ bé nhỏ này vấp ngã. Các con hãy đề phòng” (Luca 17,5-6/1-3). 

(”La Mia Messa”, volume I, 29 Novembre 2009 – 31 Marzo 2010, Anno IV/C, Casa Mariana Editrice, trang 538+633)

Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt


Những Kỳ Diệu của Kinh Mân Côi

Thánh Louis Montfort

Thật khó cho tôi khi phải diễn đạt bằng lời nói về vấn đề Đức Mẹ nghĩ Kinh Mân Côi ra sao và Người thích nó hơn tất cả mọi việc tôn sùng khác biết là chừng nào. Tôi cũng không thể diễn tả hết việc Người thưởng công cho những 
ai rao giảng, thiết lập cũng như phổ biến sự sùng kính này, hay về việc Người thẳng tay trừng phạt những ai ra tay chống lại việc sùng kính này.

Suốt cả đời sống, thánh Đa Minh đã không làm gì hơn là, bằng cả tấm lòng, chúc tụng Đức Mẹ, rao giảng sự cao cả của Người và thúc đẩy mọi người tôn kính Người bằng việc lần hạt Mân Côi. Đáp lại, thánh nhân đã nhận được từ Đức Mẹ vô vàn ơn lành. Với quyền phép của một Nữ Vương Thiên Đình, Người đã thực hiện nhiều phép lạ và sự lạ qua việc làm của thánh nhân. Thiên Chúa toàn năng luôn luôn ban cho thánh nhân những gì thánh nhân xin qua tay Đức Mẹ. Vinh dự lớn lao nhất là Người đã giúp thánh nhân dẹp tan bè rối Albigensê, và đặt thánh nhân làm đấng sáng lập, làm tổ phụ của một hội dòng lớn.

Đối với chân phước Alan de la Roche, người tái tạo việc tôn sùng Kinh Mân Côi, ngài đã nhận được nhiều đặc ân của Đức Mẹ. Đức Mẹ đã hiện ra với ngài mấy lần để dạy ngài đi tìm con đường cứu rỗi, trở nên một vị linh mục tốt lành, một tu sĩ hoàn thiện, và nên giống Chúa Giêsu. Chân phước Alan de la Roche thường hay bị ma qủi cám dỗ và bách hại ghê gớm, làm cho ngài buồn phiền kinh khủng, đến độ gần như tuyệt vọng, nhưng Đức Mẹ luôn luôn an ủi ngài, bằng sự hiện diện ngọt ngào của Người, làm biến đi những đám mây tăm tối bủa vây linh hồn ngài.

Đức Mẹ dạy chân phước cách đọc Kinh Mân Côi, dẫn giải về ý nghĩa của nó và hiệu qủa của nó, còn ban cho chân phước một đặc ân vinh hiển và trọng đại là vinh dự được gọi Người là Bạn Tình. Với tình yêu trong trắng mà Người giành cho chân phước, Người đã đeo nhẫn vào ngón tay ngài, chiếc kiềng được làm bằng tóc Người quàng vào cổ ngài và trao cho ngài chuỗi Kinh Mân Côi.

Cha Triteme, với hai nhà học giả là Carthagena và Martin Navarra, cùng các vị khác đã hết lời khen ngượi chân phước Alan de la Roche. Chân phước chết tại Zunolle nước Phần Lan vào ngày 8/9/1475, sau khi đã chiêu tập được trên 100 ngàn người gia nhập Hiệp Hội Kinh Mân Côi.

Chân phước Tôma Gioan lừng danh nhờ các bài giảng về Kinh Mân Côi của ngài, đến nỗi, ghen tức với việc cứu rỗi các linh hồn của ngài, ma qủi đã hành hạ ngài đến ngã bệnh liệt giường, làm thày thuốc cũng phải bó tay. Một đêm kia, lúc mà ngài nghĩ là mình sắp chết đi, ma qủi đã hiện ra với ngài dưới một hình thù thật khiếp đảm ngoài sức tưởng tượng. Gần giường của ngài có một bức hình Đức Mẹ; ngài nhìn vào đấy, và kêu lên với tất cả tâm hồn và nghị lực của mình: “Xin giúp con, xin cứu con, Mẹ êm ái của con ơi!” Ngài vừa dứt lời thì bức ảnh như sống động lạ thường, và Đức Mẹ giơ tay của Người ra, nâng ngài bằng cánh tay của Người mà nói:

“Đừng sợ, Tôma con Mẹ, Mẹ đây nè, Mẹ sẽ cứu con mà: Hãy chỗi dậy đi và tiếp tục rao giảng Kinh Mân Côi như con vẫn làm. Mẹ hứa sẽ che chở con khỏi thù địch của con”.

Khi Đức Mẹ nói điều này, ma qủi chuồn mất, và chân phước Tôma chỗi dậy, hoàn toàn bình phục. Ngài chảy nước mắt vui mừng tạ ơn Đức Mẹ. Ngài lại bắt đầu làm tông đồ cho Kinh Mân Côi, với những bài giảng mang lại thành quả lạ lùng.

Đức Mẹ chẳng những chúc lành cho những ai rao giảng Kinh Mân Côi, Người còn ban thưởng bội hậu cho những ai nhờ gương lần hạt Mân Côi của mình cũng làm cho người khác bắt chước đọc theo.

Anphôngsô, vua nước Léon và Galicia, rất muốn cho tất cả mọi người tôi tớ của vua tôn kính Rất Thánh Trinh Nữ bằng việc lần hạt Mân Côi. Bởi đó, vua có thói quen treo cỗ tràng hạt lớn ở giây thắt lưng của mình và luôn luôn đeo sợi giây thắt lưng này, song, chỉ khổ nỗi, chính vua lại không bao giờ đọc Kinh Mân Côi. Tuy nhiên, việc đeo tràng hạt của vua đã khích lệ triều thần của vua đọc Kinh Mân Côi rất là sốt sắng.

Một ngày kia, vua lâm bệnh nặng, và đến lúc hấp hối, trong một thị kiến, vua thấy mình đang đứng trước tòa phán xét của Chúa. Nhiều ma qủi cũng ở đó tố cáo vua về các tội vua đã phạm. Đang lúc Chúa là Thẩm Phán Tối Cao sắp sửa luận phạt vua cho vào hỏa ngục, thì Đức Mẹ xuất hiện biện hộ cho vua. Đức Mẹ truyền lấy một cái cân, một bên để các tội của vua, và một bên để cỗ tràng hạt vua luôn luôn đeo bên mình cùng với các Kinh Mân Côi đã được đọc lên nhờ gương đeo tràng hạt của vua. Kết quả là cỗ tràng hạt nặng hơn các tội của vua.

Nhìn vua một cách hết sức nhân hậu, Đức Mẹ nói: “Để thưởng công cho một chút tôn vinh mà con đã giành cho Mẹ, bằng cách đeo tràng hạt Mân Côi, Mẹ đã xin Con Mẹ cho con một ơn rất lớn lao. Con sẽ sống thêm mấy năm nữa. Mong rằng con khôn ngoan sống những ngày này bằng việc ăn năn thống hối”.

Hồi tỉnh, vua kêu lên: “Chúa tụng Kinh Mân Côi của Rất Thánh Đồng Trinh Maria đã cứu trẫm khỏi đời đời trầm luân!”

Sau khi bình phục, vua đã sống những ngày còn lại bằng việc truyền bá lòng tôn sùng Kinh Mân Côi và trung thành đọc Kinh Mân Côi mỗi ngày.

Người nào yêu mến Rất Thánh Trinh Nữ cũng phải theo gương của vua Anphôngsô và của các thánh mà tôi đề cập tới, để họ lôi kéo thêm nhiều linh hồn cho Hiệp Hội Kinh Mân Côi. Họ sẽ nhận được nhiều ơn trên đời này và sự sống đời đời sau này. “Ai rao giảng về Ta sẽ sống đời đời” (Huấn Ca 24,31).

(Bí Mật Kinh Mân Côi, bông hồng 8)

 

Những Phép Lạ

Thánh Louis Montfort

Trong khi thánh Đa Minh đang rao giảng Kinh Mân Côi ở Carcassone, có một người rối đạo chế diễu các phép lạ và 15 mầu nhiệm Mân Côi, làm cho những kẻ lạc đạo khác không trở về cùng Chúa được. Hình phạt mà thân xác của người đó bị là Thiên Chúa đã để cho 15 ngàn qủi nhập vào.

Cha mẹ của hắn đem hắn đến cho thánh Đa Minh để xin ngài trừ qủi cho. Thánh nhân bắt đầu cầu nguyện và xin mọi người ở đó cùng đọc Kinh Mân Côi lớn tiếng với ngài. Thế rồi, cứ một kinh Kính Mừng đọc lên thì Đức Mẹ trừ cho hắn 100 tên qủi, chúng xuất ra khỏi thân xác người đó, hình thù như những cục than nung đỏ.

Sau khi được giải cứu, người đó thề từ bỏ lỗi lầm trước kia, trở lại và gia nhập Hiệp Hội Kinh Mân Côi. Một số bạn hữu của người đó cũng bắt chước theo, vì xúc động trước hình phạt người đó phải chịu và quyền phép của Kinh Mân Côi.

Carthagena, một học giả dòng Phanxicô, cũng như một số tác giả khác, có thuật lại một biến cố phi thường xẩy ra vào năm 1482. Đó là, đấng đáng kính James Sprenger và các tu sĩ khác trong dòng của ngài bấy giờ đang hăng say thiết lập việc tôn sùng Kinh Mân Côi và gầy dựng Hiệp Hội Kinh Mân Côi ở thành Cologne.

Chẳng may gặp hai linh mục có biệt tài giảng tỏ ra ghen tị với các ngài về ảnh hưởng mà các ngài đã chiếm được qua việc rao giảng Kinh Mân Côi. Thế là, hễ có dịp, hai vị linh mục bao giờ cũng nói chống báng việc tôn sùng này. Nhờ tài giảng và thế giá của mình, hai vị đã chinh phục được nhiều người bỏ ý định gia nhập Hiệp Hội Kinh Mân Côi.

Một trong hai vị, thề quyết đạt cho bằng được ý định đen tối của mình, đã viết một bài giảng đặc biệt chống lại Kinh Mân Côi, tính tung ra vào Chúa Nhật sau đó. Thế nhưng, đến giờ giảng, không ai thấy vị linh mục ấy đâu cả. Chờ đợi một hồi, có người đi tìm vị linh mục ấy thì thấy vị linh mục này đã chết, chết tiu nghỉu một mình, không được ai giúp đỡ, cũng không được gặp linh mục gì cả.

Vị linh mục còn lại, sau khi trấn an mình là cái chết của vị linh mục kia xẩy ra bởi nguyên do tự nhiên mà ra, đã quyết định tiếp tục chương trình của vị linh mục đồng bạn với mình, và sẽ giảng một bài giảng tương tự vào một ngày khác. Vị linh mục này nghĩ là làm như thế mới có thể dứt điểm Hiệp Hội Kinh Mân Côi được. Tuy nhiên, khi đến ngày giảng và đến lúc phải giảng, Chúa đã phạt vị linh mục này bị tê liệt cả tứ chi lẫn khả năng phát biểu bằng miệng lưỡi.

Sau cùng, vị linh mục ấy đã thú nhận tội lỗi của mình cũng như của vị linh mục đồng bạn, rồi, với tất cả tấm lòng, ngài liền âm thầm kêu cầu Đức Mẹ cứu giúp mình. Ngài hứa với Đức Mẹ là nếu Mẹ chữa ngài khỏi, ngài sẽ rao giảng Kinh Mân Côi nhiệt thành, như xưa ngài đã hung hăng chống lại Kinh Mân Côi vậy. Với ý nguyện đó, ngài van nài Đức Mẹ cho ngài hồi phục sức khoẻ và miệng lưỡi, quả nhiên Đức Mẹ đã làm. Trong chốc lát, vị linh mục thấy mình hoàn toàn hồi phục. Như một Saolê khác, ngài đã chỗi dậy, từ một kẻ bắt bớ trở thành người bảo vệ Kinh Mân Côi. Ngài công khai thú nhận lỗi lầm trước kia của mình, và sau đó, với tất cả lòng nhiệt thành và tài lợi khẩu của mình, ngài đã không ngừng rao giảng về những kỳ diệu của Kinh Mân Côi.

Tôi dám chắc là những nhà tư tưởng phóng khoáng và những nhà phê bình chuyên môn ngày nay sẽ đặt vấn nạn về sự thật của những câu truyện trong tập sách nhỏ này, cũng giống hệt như việc họ hằng đặt vấn đề với hết mọi sự khác. Tất cả những gì tôi đã đề cập đều được trích dẫn từ các nhà trước tác nổi tiếng đương thời, và một phần từ cuốn sách mới được viết cách đây ít lâu, đó là cuốn “Hồng Thảo Diệu Huyền” của cha Antonin Thomas, OP.

Ai cũng biết rằng có 3 thứ tin tưởng vào các loại truyện khác nhau:

1/ Những câu truyện trong Thánh Kinh chúng ta phải tin bằng Đức Tin Thần Linh; 2/ Những câu truyện liên quan đến những vấn đề ngoài tôn giáo mà không phản lại với ý nghĩ chung của mọi người, được viết bởi những tác giả đáng tin, chúng ta có thể tin bằng đức tin nhân loại; 3/ Những câu truyện về những điều thánh thiện, được kể bởi các tác giả tốt lành và không lệch lạc tí nào với lý trí, với đức tin và luân lý, (cho dù đôi khi chúng có thể xẩy ra vượt trên mhững hiện tượng tự nhiên), chúng ta có thể tin bằng đức tin đạo đức.

Đồng ý rằng chúng ta không được cả tin hay cả phán, và phải nhớ rằng “nhân đức ở chỗ trung dung”, cần phải nhắm trung điểm của mọi sự để tìm ra vị trí của sự thật và nhân đức. Tuy nhiên, về phương diện khác, đồng thời tôi cũng biết rõ đức ái dễ đưa chúng ta đến sự tin tưởng vào tất cả mọi sự không có gì ngược lại với đức tin và luân lý: “Đức ái… tin mọi sự” (1Côrintô 13,7). Từ đó suy ra, kiêu ngạo xúi chúng ta hồ nghi ngay cả những truyện đáng tin nhất, lấy lý rằng những truyện đó không có trong Thánh Kinh.

Đây là một trong những cạm bẫy của ma qủi. Những người lạc đạo trong quá khứ từ chối Thánh Truyền đã rơi vào cạm bẫy này, và những người cả phán hiện thời cũng bị bẫy như vậy mà không biết.

Những loại người này từ chối tin điều mà họ không hiểu hay điều mà họ không thích, là do tinh thần ngạo mạn và bất phục tùng của họ.

(Bí mật Kinh Mân Côi, bông hồng 9)


Kinh Dâng Mình Đền Tạ Trái Tim
Vô Nhiễm Nguyên Tội Đức Mẹ

Lạy Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Đức Mẹ Đồng Trinh Maria, ngày hôm nay con xin dâng mình con, dâng sự sống con, dâng các việc lành con làm, dâng hết mọi sự thuộc về con, nhất là con xin bằng lòng chịu mọi sự khó Chúa định, có ý đền tạ Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội và đau đớn Mẹ, bù lại những tội lỗi con, và tội lỗi mọi người xúc phạm đến Trái Tim Mẹ, cùng Trái Tim Chúa Giêsu Con Mẹ, cũng là như chính Trái Tim Mẹ vậy.

Con xin hợp cùng những kẻ dâng mình đền tạ liên tiếp Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ. Nguyện xin Mẹ cho chúng con được vào ẩn náu trong Trái Tim Mẹ, và nhờ Trái Tim Mẹ mà đến cùng Trái Tim Cực Thánh Chúa Giêsu Con Mẹ.

Lại xin Mẹ bầu cử cùng Chúa đổ ơn tha thứ, và ơn thương xót xuống cho mọi người trên thế gian, cùng làm cho mọi người nhận biết và kính mến Trái Tim Mẹ ở đời này, để ngày sau được hợp cùng Trái Tim Mẹ, hát mừng tạ ơn Chúa Ba Ngôi trên nơi vĩnh phúc đời đời. Amen.

Chia sẻ Bài này:

Related posts