Thánh
Antôn thành Padova (1195-1231) là
tu sĩ hèn mọn dòng thánh Phanxicô thành Assisi (1182-1226), Tiến
Sĩ Hội Thánh. Có thể nói ngài là một trong những vị thánh
được kêu cầu nhiều nhất của Giáo Hội Công Giáo. Thánh
Antôn gốc Bồ-đào-nha nhưng đã chọn Italia làm quê hương
thứ hai và trở thành người Ý. Ngài có tên thật là
Fernando. Tài hùng biện kèm theo tâm tình đạo đức sâu xa đã
khiến các Bề Trên gởi Cha Antôn đi thuyết giảng nhiều nơi.
Linh Mục Antôn có biệt tài bẽ gãy mọi lý lẽ của bọn
lạc giáo - cách riêng nhóm Albigeois - lúc ấy đang tung hoành
tại Toulouse và vùng Tây Nam nước Pháp. Mức độ thánh
thiện của Linh Mục tu sĩ Antôn trổi vượt đến độ, chỉ
vỏn vẹn một năm sau khi ngài qua đời, Đức Giáo Hoàng
Gregorio 9 (1227-1241) đã nâng Cha Antôn lên bậc hiển thánh! Đó
là năm 1232.
Ưu điểm
cuộc đời thánh Antôn là lòng tôn sùng Đức Chúa GIÊSU Thánh
Thể. Chính tâm tình kính yêu này đã giúp thánh nhân đánh
bại mọi tấn kích vô thần đối với Đức Tin Công Giáo.
Một ngày, thánh Antôn có mặt tại Toulouse để bác bỏ các
lầm lạc của nhóm Albigeois liên quan đến bí tích Thánh Thể.
Cuộc tranh cãi diễn ra vô cùng sôi nổi. Thánh Antôn lý luận
rành mạch và vững mạnh đến độ nhóm lạc giáo phải
cứng miệng. Cứng miệng nhưng không dễ đầu hàng. Họ cố
gắng cầm cự cho đến phút chót. Sau cùng, trưởng nhóm lạc
giáo đề nghị:
- Dẹp một
bên các lý luận. Bây giờ chúng ta đi vào thực tế. Nếu ông
có thể đưa ra một bằng chứng, qua một phép lạ tỏ tường,
trước sự chứng kiến của toàn dân rằng: Mình Thánh Đức
Chúa GIÊSU KITÔ hiện diện thật sự trong Bánh Thánh, thì tôi
sẵn sàng từ bỏ lạc giáo và trở về với Đức Tin Công Giáo.
Đầy tin tưởng
nơi quyền năng vô biên của Đức Chúa GIÊSU KITÔ Thánh Thể,
thánh Antôn trả lời ngay:
- Tôi chấp thuận đề nghị của anh.
Ông lạc giáo Albigeois nói tiếp:
- Ở nhà tôi có một con la cái. Tôi sẽ nhốt nó vào
chuồng và bỏ nó nhịn đói 3 ngày. Ngày thứ ba, tôi sẽ
dẫn nó đến đây, trước mặt mọi người, và dọn cho nó
một thùng kiều mạch thơm ngon. Còn ông, ông hãy đưa cho nó
”cái” mà ông gọi là Mình Thánh Đức Chúa GIÊSU KITÔ.
Nếu con vật bị đói mà không thèm ăn của ngon người ta
dọn cho nó nhưng lại chạy đến cùng Đấng THIÊN CHÚA, mà
theo lời ông, hết mọi thọ sinh phải bái gối thờ lạy, thì
tôi sẽ trọn lòng tin nơi giáo huấn của Hội Thánh Công Giáo.
Đúng ngày
hẹn, toàn thể dân thành Toulouse chen chúc có mặt tại quảng
trường chính, nơi diễn ra cuộc thách thức. Tín hữu Công Giáo
cũng như đồ đệ lạc giáo, mỗi người dấu ẩn một tâm tình
riêng tư. Gần đó, trong một nhà nguyện, thánh Antôn dâng Thánh
Lễ thật sốt sắng.
Bên ngoài, ông
lạc giáo Albigeois kéo con la cái đến và truyền mang cho con
vật thức ăn nó ưa thích. Nhóm lạc giáo có mặt đông đảo
lộ vẽ hoan hỉ như cầm chắc thắng lợi. Thánh Antôn từ thánh
đường bước ra, tay giơ cao Mình Thánh Đức Chúa GIÊSU KITÔ.
Giữa bầu khí im lặng như tờ, thánh Antôn lớn tiếng ra
lệnh cho con lừa:
- Nhân
danh THIÊN CHÚA, Đấng tạo dựng nên ngươi, và mặc dầu
bất xứng, ta đang giữ Ngài trong tay ta, ta truyền cho ngươi,
hỡi con vật đáng thương, hãy mau lẹ đến quỳ gối thờ
lạy Người. Phải làm cho các kẻ lạc giáo nhìn nhận rằng,
mọi thọ sinh đều phục tùng Đấng THIÊN CHÚA Tạo Hóa mà
vị Linh Mục Công Giáo được diễm phúc làm cho Ngài ngự
xuống trên bàn thờ.
Cùng lúc ấy,
người ta đưa thùng kiều mạch thơm ngon đến trước mặt
con lừa. Lạ lùng thay, con lừa không đoái hoài đến thức ăn.
Trái lại, nó nghe theo lệnh của thánh Antôn. Nó gập hai
cẳng trước và quì xuống cung kính thờ lạy Mình Thánh Đức
Chúa GIÊSU KITÔ.
Trước cảnh tượng
này, các tín hữu Công Giáo vui mừng không tả xiết. Còn nhóm
lạc giáo thì tỏ ra kinh hoàng rúng động. Trước phép lạ
tỏ tường, ông trưởng nhóm lạc giáo Albigeois đã giữ đúng
lời hẹn. Ông từ bỏ lạc giáo và khiêm tốn trở về với
giáo huấn chân thật của Giáo Hội Duy Nhất, Thánh Thiện, Công
Giáo và Tông Truyền.
2. ĐỒ
ĐỆ LẠC GIÁO ZWINGLI HOÁN CẢI NHỜ PHÉP LẠ THÁNH THỂ
Đan viện hoàng
gia San Lorenzo ở Escurial bên Tây-Ban-Nha, do vua Philipphê II
(1527-1598) thành lập. Nơi đây có tôn kính Bánh Thánh Phép
Lạ. Hơn 4 thế kỷ trôi qua nhưng Bánh Thánh vẫn giữ nguyên
vẹn bản chất. Bánh Thánh Phép Lạ được đặt nơi bàn
thờ bên trong Phòng Thánh. Bánh Thánh được che khuất bởi
một bức tranh tuyệt đẹp. Bức tranh diễn tả vua Carlo II
(1661-1700) cùng với toàn thể triều đình đang quì gối thờ
lạy Mình Thánh Đức Chúa GIÊSU KITÔ.
Sử liệu đan
viện San Lorenzo ghi lại sự tích Bánh Thánh Phép Lạ như sau.
Thế kỷ 16 là
một trong những thế kỷ đau thương nhất của Giáo Hội Công
Giáo. Tại Âu Châu nổi lên phong trào Cải Cách đưa đến
sự ly khai làm phát sinh các hệ phái Tin Lành. Nổi bậc nhất
là 3 ông tổ lạc giáo: Jean Calvin (1509-1564) người Pháp,
Martin Luther (1483-1546), người Đức và Ulrich Zwingli, người
Thụy Sỹ.
Hòa Lan lâm
cảnh nội chiến đẫm máu, dưới chiêu bài tôn giáo. Đâu đâu
cũng gặp cảnh tang thương chết chóc. Các thánh đường và các
tu viện bị xúc phạm, đốt cháy. Lợi dụng “nước đục
thả câu” nhóm lạc giáo Zwingli cũng xuất đầu lộ diện đánh
phá khắp nơi.
Một ngày trong
năm 1592, đồ đệ Zwingli hùng hổ xông vào thành Gorkum. Họ
đập ảnh tượng thánh và theo thói dữ vẫn làm, họ đi đến
chỗ phạm thánh. Họ ùa vào nhà thờ chánh tòa ăn cướp
những gì có giá trị. Sau cùng họ cướp Bình đựng Mình Thánh
Đức Chúa GIÊSU KITÔ và trút bỏ các Bánh Thánh xuống đất.
Chưa hết, như bị quyền lực Satan điều khiển, họ còn dám
giơ chân đạp lên Mình Thánh Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Trước
hành động xúc phạm, Đức Chúa GIÊSU KITÔ không trừng phạt
nhãn tiền các thủ phạm. Ngài chỉ để lại một dấu tích
như bằng chứng đau thương của lòng Nhân Hậu. Một Bánh
Thánh bị chà đạp bỗng tuôn ra máu tươi của người sống.
Chứng kiến
hiện tượng lạ lùng, một trong các đồ đệ lạc giáo
nhận được ơn hoán cải. Tạm gọi tên ông là Gioakim. Ông
Gioakim vừa có tâm tình kính tôn trước Phép Lạ Thánh Thể
vừa kinh hoàng về hành động phạm thượng của mình. Hai tâm
tình hỗn độn đó khiến ông bị đứng im như trời tròng.
Ông muốn chạy lại cầm lấy Bánh Thánh Phép Lạ nhưng một
sức mạnh vô hình ngăn cản không cho ông nhúc nhích. Sau một
lúc phấn đấu, ông chạy như điên ra khỏi nhà thờ. Ông
chạy một mạch đến thẳng nhà Vị Tổng Đại Diện lúc
bấy giờ là Đức Ông Jean Vander Delpht. Ông xúc động kể
lại cho Cha Bề Trên giáo phận nghe biến cố phạm thánh vừa
diễn ra nơi nhà thờ chánh tòa.
Đức Ông cùng
ông Gioakim đến ngay nhà thờ. Với tâm tình tràn đầy kính tôn
trước Bánh Thánh Phép Lạ, Đức Ông mang Bánh Thánh chạy
trốn khỏi nhóm lạc giáo Zwingli. Cả hai rời Gorkum tiến về
thành phố Malines và đến thẳng tu viện các tu sĩ dòng Thánh
Phanxicô. Đức Ông giao cho các tu sĩ nhiệm vụ cất giữ Bánh
Thánh Phép Lạ đồng thời làm việc đền tạ vì Đức Chúa
GIÊSU Thánh Thể bị xúc phạm.
Về phần ông
Gioakim, ông hoàn toàn ăn năn về tội lỗi tầy trời của mình.
Ông không muốn rời xa Bánh Thánh Phép Lạ. Ông xin các tu sĩ
cho phép ở lại tu viện. Sau thời gian chay tịnh, khóc lóc
đền bù tội phạm thánh, ông xin gia nhập tu viện. Từ đó
ông tiếp tục cuộc sống tu trì trong tâm tình thống hối và
yêu mến tràn bờ đối với Đức Chúa GIÊSU Thánh Thể.
Bánh Thánh Phép
lạ được tôn kính nơi tu viện các tu sĩ Phanxicô ở Malines
một thời gian. Sau đó vì cẩn trọng, Bánh Thánh được đưa
sang Vienne, thủ đô nước Áo, rồi lại chuyển đến Praha,
thủ đô nước Tiệp. Sau cùng, Bánh Thánh Phép Lạ được
đưa sang Tây-Ban-Nha, đặt nơi Đan viện hoàng gia San Lorenzo
ở Escurial.
3. CHIẾN
THẮNG NHỜ ĐỨC CHÚA GIÊSU THÁNH THỂ
Năm
1239, một cuộc chiến kinh hoàng càn quét đất nước Tây-Ban-Nha.
Trước tiên, quân Ả-Rập hồi giáo tiến chiếm thành
Valencia. Valencia nằm về mạn Đông Nam Tây-Ban-Nha. Một ngày,
nhóm hồi giáo bất ngờ đem quân đông đảo nhằm đánh phá
tan tành quân lực Công Giáo chỉ gồm khoảng 1 ngàn binh sĩ.
Thấy cơ nguy, binh sĩ Công Giáo chạy vào trấn thủ nơi một
lâu đài. Với con số quá ít ỏi so với địch quân, lại thêm
địa thế cách xa Valencia, binh sĩ Công Giáo gần như cầm
chắc thất bại trong tay.
Không còn hy
vọng nơi bất cứ quyền lực thế trần, binh sĩ Công Giáo đặt
trọn niềm tin nơi sự trợ giúp của Trời Cao. Họ cũng
muốn chuẩn bị tinh thần trước khi khởi sự cuộc chiến
bằng cách lãnh nhận hai bí tích Giải Tội và Thánh Thể.
Thế nhưng, hiểm nguy đến gần, thời giờ khẩn cấp mà
chỉ có một Linh Mục. Tất cả các binh sĩ không thể cùng lãnh
nhận 2 bí tích. Họ nhanh chóng đề cử 6 vị tướng tham dự
Thánh Lễ thay cho toàn số binh sĩ. Trong lúc đó, các binh sĩ Công
Giáo túc trực sẵn sàng đẩy lui mọi tấn kích của quân thù.
6 vị tướng
dọn mình xưng tội. Rồi họ đứng quanh bàn thánh sốt sắng
tham dự Thánh Lễ. Thánh Lễ đến hồi truyền phép và sau đó
mọi người chuẩn bị rước lễ. Vào chính lúc ấy, còi báo
động vang lên báo hiệu quân hồi giáo đang tiến vào. Nhanh
như chớp, 6 vị tướng vơ vội vũ khí và chạy như bay nhập
hàng với các binh sĩ. Không muốn phơi bày Mình Thánh Chúa cho
quân hồi giáo xúc phạm, vị Linh Mục cẩn trọng đặt tất
cả Bánh Thánh vào Khăn Thánh, gói kín lại và dấu dưới
một viên đá.
Đức Chúa GIÊSU
KITÔ như cảm động trước tâm tình tín thác vô bờ của các
tướng lãnh cùng binh sĩ Công Giáo thành Valencia đối với bí
tích Thánh Thể. Ngài không để họ phải thất vọng. Ngài ra
tay uy quyền cứu giúp. Đức Chúa GIÊSU đã xuất hiện cách
oai hùng, dẫn đầu đoàn binh Công Giáo ít ỏi, chống trả quân
hồi giáo vô cùng đông đảo. Thế là nhóm Ả rập thất kinh
hồn vía, ù té bỏ chạy như điên.
Quân lực Công
Giáo Tây Ban Nha chiến thắng vẻ vang mà không mảy may tổn
thất. Đầy lòng tri ân trước chiến thắng bất ngờ, các tướng
lãnh Công Giáo quyết định thi hành chương trình thiêng liêng
đã vạch ra trước khi bị tấn công. Đó là lãnh nhận Mình
Thánh Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Vị Linh Mục hân hoan chạy đến
chỗ dấu ẩn, lấy Mình Thánh Chúa và đưa về bàn thờ. Nhưng
lạ lùng thay, khi vị Linh Mục mở Khăn Thánh ra thì thấy các
Bánh Thánh lấm tấm các giọt máu và Máu dính vào Khăn Thánh.
Thay vì tỏ ra
kinh hãi, các binh sĩ Công Giáo Tây Ban Nha nghĩ rằng, chính Máu
Thánh Đức Chúa GIÊSU KITÔ đã giúp cho cuộc giao tranh đi đến
chỗ chiến thắng ngoài mức chờ mong.
Trong
khi đó, quân Ả Rập hồi giáo sau khi chạy tán loạn, liền
qui tụ lại. Họ hổ thẹn vì đã thất trận ê chề. Lần này
họ cương quyết đánh giết tan tành nhóm binh lính Công Giáo.
Về phía binh sĩ Công Giáo, được củng cố nhờ sự trợ giúp
thần linh của Đức Chúa GIÊSU Thánh Thể, không hề tỏ ra
nao núng sợ hãi. Họ xin vị Linh Mục cầm Khăn Thánh có in Máu
Thánh Đức Chúa GIÊSU KITÔ rồi đứng trên một nơi thật cao,
làm thế nào để tất cả các binh lính Công Giáo đều có
thể trông thấy. Như được kích động bởi Máu Thánh Đức
Chúa GIÊSU KITÔ, các binh sĩ Công Giáo hăng say chiến đấu.
Họ xông tới giết chết cách dễ dàng toàn bộ nhóm quân
hồi giáo.
Cuộc chiến
thắng vinh quang thứ hai chấm dứt cuộc giao tranh đẫm máu
của quân Ả Rập hồi giáo muốn đánh phá và chiếm đoạt
thành Valencia của các tín hữu Công Giáo.
(Père Eugène
Couet, ”Les Miracles Historiques du Saint Sacrement”, Éditions D.F.T,
Réédition 1998).