Toàn
lãnh thổ Anh Quốc xôn xao náo động khi hay tin nhà vua tử
trận, ngai vàng rơi vào tay quân xâm lăng! Hoàng tử Edgar
tuyên bố lên ngôi thế quyền vua cha chống giặc xâm lăng.
Ðể tránh đổ máu, hoàng hậu Agatha và công chúa Margaret
trốn sang Tô Cách Lan. Họ được vua Malcolm niềm nở
tiếp đón. Sự đón nhận thân thiện và ấm cúng hơn
khi vua Tô Cách Lan "phải lòng" Margaret, công chúa
Anh Quốc.
Nàng
công Chúa Margaret nhan sắc tuyệt vời; tính tình thùy mỵ, đoan
trang và trầm lặng. Chính những tư cách đó đã "thu
hồn" nhà lãnh đạo Tô Cách Lan, vốn bẩm tính nóng
nẩy bồng bột. Tuy nhiên, Margaret đã khám phá nơi
Malcolm sự chân thành đạo hạnh như những kho tàng quí giá
ẩn sâu dưới bề mặt gập ghềnh như vùng đồi núi xứ Tô.
Hai người yêu nhau. Lễ thành hôn cử hành năm 1070 vừa
khi Margaret tròn 24 tuổi đời. Thật là ngày trọng đại
cho toàn dân Tô Cách Lan nói chung và cho vua Malcolm nói riêng.
Margaret trở thành Hoàng Hậu Tô Cách Lan.
Là
người Công Giáo chân chính, ngay từ khởi đầu cuộc đời hôn
nhân, Margaret đã hướng tâm trí chồng vào công cuộc từ
thiện bác ái. Tay nàng luôn mở rộng, đón nghe lời van
nài của người nghèo khổ. Chẳng bao lâu, Margaret nhận thấy
"quê hương thứ hai" của nàng cần phải đổi
thay. Vì trong nhiều trường hợp, Linh Mục cũng như giáo
dân lơ là việc thực hành Ðức Tin. Sự giáo dục trẻ
em bị bỏ rơi. Việc giữ chay và mừng kính các ngày lễ đã
dần rơi vào quên lãng.
Ngoài
sắc đẹp duyên dáng và lòng đạo hạnh đáng yêu của vợ,
vua Malcolm còn thấy Margaret có một trí thông minh xuất chúng,
biết nhìn xa trông rộng. Bởi đó, nhiều lần Malcolm đã
tham khảo ý kiến nàng về việc nước và trao đặt công
cuộc ích quốc lợi dân nơi tay nàng.
Công
việc đầu tiên nhân danh quyền bính của chồng, Margaret kêu
gọi họp công đồng toàn quốc. Các vị Giám Mục và Linh
Mục trong nước hội họp và bàn luận để chấn chỉnh cách
sống đạo của Giáo Hội Tô Cách Lan. Kết quả trông thấy!
Giáo Hội Tô Cách Lan ngày một cải tiến. Người ta xây
nhà thờ mới, sửa chữa nhà thờ cũ. Các nhà truyền giáo
ngoại quốc được mời đến truyền đạo. Nhiều tu
viện được thành lập, trong đó có đan viện Dunfermline do chính
hoàng hậu Margaret và vua Malcolm thiết lập. Con em được
giáo dục chu đáo.
Dù
bận rộn với đại cuộc nhưng Margaret không hề bê trễ
việc gia đình. Nàng luôn thiết tha sủng ái và phục
vụ chồng. Thêm vào đó nàng phải nuôi nấng và giáo
gục 8 người con: 6 hoàng tử và 2 công chúa. Ngày
ngày cung điện hoàng gia vang dội lời cầu kinh hai buổi sáng
chiều. Nàng dậy các con yêu thương người nghèo khổ,
chăm lo việc học hành, dậy chúng học lịch sử hai nước
tổ tiên.
Vừa
bước ra khỏi lâu đài, hoàng hậu Margaret liền được bọn
nghèo khổ, kẻ túng đói, người tật nguyền vây quanh.
Họ biết rõ lòng từ ái của nàng. Ai ai cũng được
nàng tận tình giúp đỡ. Nàng đến từng căn nhà tồi tàn
săn sóc bệnh nhân, thăm nom người nghèo. Giữa những công
việc bề bộn hầu như không ngừng đó, Margaret luôn xếp
giờ dự lễ, cầu nguyện và đọc Thánh Kinh hằng ngày.
Lúc
này hoàng hậu Margaret đã 47 tuổi. Công việc nàng làm
đã bằng cả chục người đàn bà khác. Sức nàng yếu
kém dần. Thánh giá lần lượt đè trên vai.
Vua Malcolm, chồng nàng, và hai hoàng tử phải xuất chinh bảo
vệ giang sơn, chống giặc ngoại xâm. Quân ngoại bang quá
lớn mạnh, lại thêm giặc nội công, nhà vua và quân đội Tô
Cách Lan thật vất vả để chống đỡ giang sơn.
Tại
hoàng cung, hoàng hậu Margaret đang bệnh nặng. Nàng
thiết tha cầu cho chồng và hai con. Nàng dâng mọi nỗi
thương đau bệnh tật, nguyện cầu cho cuộc trở về an toàn
của chồng con, cách riêng cho phúc lợi tinh thần của họ.
Một
hôm, một thân hình xác xơ, thiểu não, mình đầy thương tích,
xuất hiện trước cửa phòng hoàng hậu. Ðó chính là hoàng
tử Edgar, con nàng. Với bộ mặt rướm máu, phủ bụi
đường, Edgar tiến đến bên giường mẹ, gối quì trong
trầm mặc thương đau! Margaret đã cảm biết sự thật
phũ phàng, nhẹ nhàng hỏi con:
-Cha
con thế nào?
-Mẹ
ơi, cha và Edward đã tử trận!
Nói
xong, hoàng tử Edgar vùi mặt khóc thảm thương. Hoàng
hậu Margaret thều thào trong hơi thở:
-Chúa
ơi, còn đau thương nào lớn hơn đau thương này!?Cầu mong thánh
giá này thanh tẩy con khỏi mọi tội nhơ!
Sau
khi an ủi Edgar và gọi đầy tớ băng bó vết thương cho chàng,
Margaret cho mời cha tuyên úy đến.
-Hai
điều tôi xin cha, bao lâu cha còn sống, xin vui lòng nhớ cầu
cho linh hồn hai vợ chồng tôi qua Thánh Lễ và kinh nguyện
hằng ngày; đồng thời trông nom các con tôi, dậy chúng biết
Chúa và thực hiện Thánh Ý Ngài.
Sau
khi cha tuyên úy hứa thi hành các điều hoàng hậu xin, Margaret
xưng tội và rước Mình Thánh Chúa lần sau hết. Thế
rồi linh hồn nàng an bình giã từ vương quốc bé nhỏ vừa
bị xé rách nơi trần gian, để bay về vương quốc vĩnh cửu
thần tiên trên trời. Hôm đó là ngày 16 tháng 11 năm
1093, bốn ngày sau khi vua Malcolm và hoàng tử Edward tử trận.
Hoàng
hậu Margaret được chôn cất tại nguyện đường đan viện
Dunfermline, và được phong thánh năm 1250.