Thế giới càng văn minh, nhân loại càng tiến bộ với khoa học
công nghệ hiên đại thì dường như sự âu lo, sự e ngại càng không giảm đi mà có
phần tăng lên thêm và mang nhiều sắc thái khác nhau. Khi càng đầy đủ tiện nghi
thì càng chất thêm nhiều nỗi lo sợ. Khi cuộc sống vật chất xem chừng được bảo
đảm thì đời sống tinh thần lại bấp bênh. Một nghịch lý rất hiện sinh đã và đang
làm đau đầu các nhà xã hội, luân lý và nhất là những ai còn có lương tri. Sống
trong tình trạng bấp bênh thì ta luôn khao khát “sự đột biến”. Không lạ gì những
khi mất chủ quyền, bị nô lệ thì dân Israel lại khát khao Đấng Thiên sai xuất
hiện cách mãnh liệt. Càng không ổn định thì ta càng thích những chuyện “giật
gân”, “chuyện la”. Các phương tiện truyền thông, các báo, đài không ngại ngần
khai thác tâm lý này để thu lợi. Chuyện tình đổ vỡ giữa công nương Diana và
hoàng tử Charles vương quốc Anh đã từng một thời trở thành món hàng kinh doanh
của nhiều toà soạn, ký giả, phóng viên. Sự phong lưu đa tình của một nguyên thủ
nước cờ hoa cũng đã là chuyện lạ đó đây. Có được mấy ai không thích chuyện lạ ?
Chuyện lạ nào lại không gợi tính tò mò, gây sự chú ý ? Mở trang báo, thì tìm
ngay mục chuyện lạ bốn phương. Dân Việt cũng hăm hở lên màn ảnh nhỏ với tiết
mục“những chuyện lạ Việt Nam”. Thú thực, bản thân tôi đã từng không kìm được sự
hiếu kỳ, một sự hiếu kỳ rất chi là “dân tộc tính”.
Ngài hãy làm một điềm lạ từ trời xem nào ! Hỡi dòng giống ác độc, sẽ chẳng cho
các ngươi điềm lạ nào ngoài điềm lạ của tiên tri Giona. Đức Giê-su vô tình hay
hữu ý kéo chuyện bà hoàng phương Nam vào đây. Đến ngày tận thế Nữ hoàng phương
Nam sẽ đứng lên tố cáo dòng giống này vì bà đã từ tận cùng trái đất đến để nghe
lời khôn ngoan của vua Salômon. Và dân Ninivê cũng sẽ tố cáo dân này vì họ đã
nghe lời tiên tri Giona. Ở đây còn có người hơn cả Giona, hơn cả Salômon nữa. (
x. Lc 11,29-32 ).
ĐIỀM LẠ GIO-NA : SỰ “TO GAN” CỦA NHỮNG NGƯỜI THẤP CỔ BÉ MIỆNG
Hẳn nhiên thoặt nghe điềm lạ của tiên tri Giona, ta dễ liên tưởng đến chuyện
Giona ở trong bụng cá ba đêm ngày. Thánh sử Matthêu khi viết trình thuật này hẳn
có ý liên kết với việc Đức Giê-su ở trong mộ ba ngày qua cuộc khổ nạn nên đã
thêm “ Quả thật, ông Giona đã ở trong bụng kình ngư ba đêm ba ngày thế, thì Con
Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy” ( Mt 12, 40 ). Trong Tin
Mừng theo thánh Luca thì không có câu này. Các nhà nghiên cứu Tin Mừng xác nhận
rằng những bài trình thuật của Thánh Luca dường như trung thực với các dữ kiện
bấy giờ cũng như những lời dạy của Chúa Giêsu hơn. Chẳng hạn so sánh Bài giảng
trên núi ( bát phúc ), hay Kinh Lạy Cha giữa hai tác giả Tin Mừng, ta thấy thánh
sử Matthêu như cố tình thêm thắt, sửa đổi theo chủ ý thần học của Ngài.
Dù rằng chuyện tiên tri Giona chỉ là một chuyện thuộc loại hình văn chương dụ
ngôn, thế nhưng chuyện một người ở trong bụng cá ba đêm ngày mà vẫn còn sống thì
quả là rất lạ. Cái sự lạ này nếu có thì chỉ với số người ở ngay bờ biển. Ninivê,
một thành phố lớn, thủ phủ của đế quốc Assyri, phía Đông Bắc nước Israel, bên
con sông Tigre, con sông đổ về vịnh Ba-tư, chắc hẳn theo luận lý bình thường thì
dân thành Ninivê sẽ khó lòng biết chuyện Giona ở trong bụng cá. Thế thì Tiên tri
Giona đã trở nên điềm lạ cho dân thành Ninivê ở điểm nào ?
Ta sẽ nhận ra cái lạ khi tìm hiểu lịch sử một chút. Đế quốc Assyri thời bấy giờ
là một đế quốc lớn đang thôn tính hay đô hộ nhiều nước nhỏ khác trong đó có nước
Israel ( Khi ấy nước Do Thái đang bị phân chia thành hai là Israel ở phía Bắc và
Giuđêa ở phía Nam ). Hôm nay, bỗng có một anh là con dân nước bị trị, ngang
nhiên đến thủ đô của đế quốc tuyên bố những điều chướng tai, khó nghe. “Còn bốn
mươi ngày nữa Ninivê sẽ bị phá đổ”( Gn 3,4 ). Quả là to gan, đáng chém đầu. Giả
như tôi là một trong những con dân thành Ninivê, tôi sẽ cùng với một vài người
xách cổ Giona ra mà cho vài bạt tai, đá vài cái vào “ mông” rồi đuổi về nước.
Chắc hẳn Tiên tri Giona hiểu điều này chứ. Thay vì đi về hướng Ninivê, Giona đã
muốn qua mặt Giavê mà về hướng Tacxê. Sự việc ông làm trái lời Giavê phán dạy
không chỉ vì không muốn cho dân Ninivê, một thứ “dân ngoại” được khỏi tai hoạ mà
cũng có phần lo sợ cho số phận của mình.
Sao lại không lo lắng khi to gan liều mình đi nói một điều xúi quẩy cho dù đó là
sự thật, mà lại nói với những người trên đầu trên cổ của mình xét về mặt xã hội.
Kinh thánh không nói rõ nhưng ta có thể suy đoán những lời lẽ của Giona. Ngoài
câu còn bốn mươi ngày nữa Ninivê sẽ bị phá đổ thì phải có những lý chứng kèm
theo đó là vì vua quan lẫn dân chúng thành ấy đang sa đoạ trong tội lỗi. Thánh
kinh Cựu Ước cho ta hay rằng hễ Giavê đoán phạt ai là vì tội lỗi của họ hoặc có
thể là vì tội lỗi của các đấng bậc ở bên trên như hàng vua chúa chẳng hạn.
Sẽ chỉ cho dân này điềm lạ của Tiên tri Giona… và ở đây còn có Đấng hơn cả
Giona. Cái điều hơn cả Giona ở đây, mới nghe ta dễ liên tưởng đến phẩm vị. Chúa
Giêsu thì hơn Giona chứ. Không ai phản đối. Ngài là Con Thiên Chúa. Đúng vậy,
nhưng chỉ đúng với người có niềm tin sau này. Với các Tông đồ thì cũng chỉ đúng
cách chắc chắn sau biến cố Chúa phục sinh. Còn với các khán thính giả của Chúa
Giêsu lúc bấy giờ thì sao ? Đây có một người hơn cả Giona về sự to gan, về sự
liều lĩnh. Đây là Giêsu thành Nazaret. Nazaret nào có gì hay chứ. Nathanaen đã
không một lần thẳng thừng với Philipphê đấy sao ? Ông ta chỉ là người thợ mộc
bình thường nếu không muốn nói là tầm thường. Thế mà ông ta to gan vạch trần sự
giả dối của các vị đạo đức tự tách riêng khỏi đám đông tội lỗi ( biệt phái ) :
Họ như những thứ mồ mả tô vôi mà bên trong đầy sự tanh hôi ( x.Lc 11,44 )…. Các
ngài tiến sĩ luật, ông cũng không chừa. Ông tố cáo họ dùng sự thông thái của
mình để vẽ vời nhiều sự. Họ tạo nên nhiều tập tục, nghi tiết chất nặng trên vai
trên cổ đám dân đen còn họ thì không buồn giơ một ngón tay lay thử ( x.Lc11,46
)… Các Thượng tế, những đấng bậc thay dân để tế lễ Giavê vẫn bị tấn công. Ông
mạnh mẽ lên án họ đã biến Đền thờ thành sào huyệt của phường trộm cướp ( x. Mc
11,17 ). Cả đến vua Hêrôđê, ông cũng đã đặt tên là con cáo già ( x Lc 13,32 ).
Vẫn là ông, Giêsu Nazaret, một người to gan hơn cả Giona.
Sự thật thường dễ mất lòng. Nói những sự thật không hay, không tốt của các đấng
vị vọng, của những người có quyền có chức không chỉ dễ mất lòng mà ngay cả đầu
cũng khó lòng giữ nguyên với cổ. To gan, phạm thượng, những tội đáng tru di cửu
tộc. Bài học lịch sử các nước thời quân chủ chuyên chế không hiếm những mẫu
gương liều phạm thượng, dám to gan để can ngăn vua chúa khi vị “con trời” hành
động sai lầm hoặc vạch mặt chỉ tên những nịnh thần hại dân hại nước. Xét theo
con số thống kê thì số người thất bại nhiều hơn hẳn số người thành công khi dám
to gan hay phạm thượng.
Thấy điềm lạ là sở thích của con người vì ai ai cũng mong có sự đổi thay khi mà
tình thế hôm nay không mấy đẹp, không được ổn. Dễ thôi, sở thích ấy có thể được
thoả mãn bằng các hình ảnh sống động nhưng là trên màn ảnh nhỏ hay trong các
băng hình. Xưa thì có một Bao công liêm chính, nay sẽ có nhiều nhân vật quan
toà, chánh án, hay một nữ viện kiểm soát “hư cấu” trong phim ảnh. Dẫu sao cũng
là một cách làm thoả mãn đôi mắt dân chúng và dĩ nhiên lòng của họ sẽ thấy an ủi
phần nào. Bánh vẽ tuy không thể làm no lòng được nhưng lắm khi tạo cảm giác “nê
nê”. Xin chớ ngủ mê !
Tạ ơn Chúa, cơn mê ngủ của ta, đoàn con cái Chúa và đoàn con dân nước Việt đang
bị cắt đứt bởi tiếng nói của những người có tâm có lòng với vận mệnh quê hương
dân tộc, với sự tinh tuyền và thánh thiện của Hội thánh. Tạ ơn Chúa vì đó đây đã
thấp thoáng những người can đảm, chấp nhận hy sinh vì hạnh phúc đồng loại, đồng
bào, sẵn sàng chấp nhận cảnh lao lung, gông cùm vì công lý, hòa bình, dân
chủ…Điềm lạ vẫn rất cần cho hôm nay. Thế giới này, xã hội này, đất nước này và
cả Hội thánh ta hôm nay vẫn rất cần có điềm lạ. Chắc chắn như xưa Chúa Giêsu sẽ
chẳng cho điềm lạ nào ngoài điềm lạ của Giona, một “tiện dân” to gan vì chân lý.
Chân lý sẽ giải thoát chúng ta.
ĐIỀM LẠ HƠN CẢ GIO-NA :SỰ KHIÊM NHU BIẾT LẮNG NGHE VÀ ĐÓN NHẬN CHÂN LÝ
CỦA NHỮNG NGƯỜI CÓ CHỨC, CÓ QUYỀN.
Cái điềm lạ hơn cả Giona trong chuyện tích Giona đó là Vua quan và toàn dân
thành Ninivê. Trước những lời lẽ chướng tai của một kẻ vô danh, đúng hơn là của
một người dân một nước nhược tiểu, bị trị, thế mà từ vua đến quan đến dân chúng
của thủ đô một đế quốc đã khiêm tốn lắng nghe và đón nhận. Không chỉ đón nhận
kiểu hoà hoãn cho qua chuyện mà tất cả đã biến sứ điệp ấy thành hành động cụ
thể. “Dân Ninivê tin vào Thiên Chúa, họ công bố lệnh ăn chay và mặc áo vải thô,
từ người lớn đến trẻ nhỏ. Tin báo đến cho vua Ninivê; vua rời khỏi ngai, cởi áo
choàng, khoác vải thô và ngồi trên tro. Vua cho rao sắc chỉ:….Mỗi người phải trở
lại, bỏ đường gian ác và những hành vi bạo lực của mình…”( Gn 3,5-10 ). Đọc đi
đọc lại những dòng này, quả thật ta phải nghiêng mình trước sự khiêm tốn của vua
lẫn dân Ninivê. Một điềm lạ hơn cả Tiên tri Giona.
Dễ thường người ta hay chú ý xem ai nói, ai làm hơn là nói điều gì, làm việc gì.
Miệng của quan có gang có thép. Lời lẽ từ người có quyền có chức ta thường xem
là đúng và hữu lý. Thậm chí một lời đơn sơ, lắm khi không cần nói trẻ thơ đã
hiểu, thế mà nếu nó được một nguyên thủ quốc gia hay một bậc vị vọng thốt lên
thì sẽ trở thành khuôn vàng thước ngọc. Một số biểu bảng, panô đó đây cho ta sự
thật này. Chưa kể đến những cái lưng luôn khúm núm cong cong thì bất cứ lời nào
của bề trên, của bậc có quyền đều là “ bệ hạ sáng suốt, bệ hạ sáng suốt”. Đón
nhận sự thật, lắng nghe điều khôn ngoan, đặc biệt khi chúng có dính dáng cách
nào đó đến những sự không hay, những điều thiếu sót và cả sai lầm của ta, bất kể
nó phát xuất từ đâu, là một thái độ khiêm nhu chân thành. Dễ mấy ai sẵn sàng đón
nhận chúng, nhất là khi chúng phát xuất từ những người dưới cấp, những người
thấp cổ, bé phận.
Hai cô ca sĩ có khen nhau bao giờ. Câu nói này khiến ta hổ thẹn với Nữ Hoàng
phương Nam. Cũng phận đứng đầu một quốc gia, thế mà Nữ hoàng đã khiêm tốn bôn ba
dặm đường xa đến nghe lời khôn ngoan của vua Salômon. Bà Nữ Hoàng còn dâng tặng
vua Salômon nhiều phẩm vật quý giá không nguyên chỉ vì nghi lễ mà còn để tỏ lòng
trân trọng. Chuyện Nữ hoàng phương Nam không chỉ là chuyện lạ mà còn là lời nhắc
bảo và có khi là lời cảnh báo. Ta là “Thầy dạy chân lý”, ta là “Thầy cả” vì thế,
cần học gì ai ! cần gì nghe ai ! Nước ta là tinh hoa của nhân loại, đã từng đánh
đổ các đế quốc to, cần gì học ở các nước khác ! Chế độ ta là chế độ ưu việt,
Đảng ta là Đảng “muôn năm” cần gì thay đổi, cần gì đổi mới ! Đúng là những thái
độ đáng bị Nữ Hoàng phương Nam lên án.
Xã hội ta, đất nước ta, Hội thánh ta, giáo phận ta…mãi rất, rất cần những sự lạ.
Đã và đang xuất hiện các điềm lạ là những Giona “thời mới”, những người “to gan”
vì có tấm lòng với mẹ Hội Thánh, với quê hương dân tộc Việt Nam. Thế nhưng cái
kết có hậu hay chăng có thể nói là tuỳ thuộc phần lớn ở những đấng, những vị
nhiều quyền, lớn chức có biết khiêm nhu để trở nên điềm lạ như vua quan thành
Ninivê và Nữ hoàng phương Nam ngày nào là sẵn sàng đón nhận sự thật, sẵn sàng
lắng nghe điều khôn khoan dù chúng đến từ những người thấp cổ, bé phận hay từ
những người không đồng quan điểm và chính kiến với ta. Và dĩ nhiên lắng nghe hay
đón nhận là để tích cực sửa sai, thay đổi trong sự khiêm tốn chân thành.
(Thuận Hiếu – Ban Mê Thuột)