Chúa Nhật Lễ Chúa Kitô Vua

Con tôi tuyệt vời           

Khi phi hành gia người Nga đầu tiên tên là Yuri Gagarin, trở về mặt đất, tuyên bố, trong cả chuyến du hành không gian ông không thấy Chúa đâu. Nghe vậy, một linh mục người Nga nhận xét: "Nếu bạn không thấy Chúa trên mặt đất, bạn không thể thấy Chúa trên không."

Làm sao bạn thấy Chúa trên trần gian này? Trong bài dụ ngôn Phán Xét Cuối Cùng Chúa Giêsu không những tiết lộ bí mật thấy Chúa trên trần gian này mà còn cho biết trọng tâm của cuộc sống trần gian này. Chúng ta nghe:

Khi Con Người đến trong vinh quang,... Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người... Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng, 'Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngưưi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi cho ăn; Ta khát các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước... Ta bị tù đày, các nguơi đã đến với Ta."

Khi ấy những người lành đáp lại, "Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thất Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống?" Vua trả lời, "Quả thật, Ta bảo các ngươi: những gì các người đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây là các người đã làm cho chính Ta" (Mt 25:31-40).

Dụ ngôn trình bày một chân lý của Đức Tin Kitô Giáo. Đó là điều mà có thể chúng ta chưa thấu hiểu dù cả đời đã theo đạo. Nói một cách đơn giản, cách tốt nhất để cảm nhận sự hiện diện của Chúa, cách tốt nhất để hành trình tới Chúa, đó là hành trình tới anh chị em. Hay như các thánh Giáo Phụ diễn tả bao thế kỷ trước: "Người Con Phung Phá không thể khám phá ra tình thương của Người Cha cho tới khi anh ta đi vào con đường về Giêricô với người Samarita nhân hậu."

Chúa Giêsu nói: "Con Người đến không phải để được phục vụ nhưng để phục vụ, và hiến mạng sống mình làm giá chuộc cho nhiều người" (Mt 20:28). Ngài đã làm điều đó cả cuộc sống của Ngài, nhất là trên Thánh Giá. Ngài muốn tất cả những người muốn theo Ngài cũng phải theo đường lối phục vụ của Ngài. Lời giáo huấn này được nổi bật trong dụ ngôn Phán Xét Cuối Cùng.

Để hiểu điều này, chúng ta cần nhìn đến thực tại hồng ân của Chúa. Chúng ta cần nhìn đến sự kiện Thiên Chúa là Đấng tạo thành trời đất, Đấng liên tục trao ban sự hiện diện của Ngài như nguồn ý nghĩa cho đời chúng ta., Sự Thật của Phúc Âm là: ý nghĩa đời chúng ta không phát xuất từ tiền của, danh giá hay thành công đời này, nhưng từ cảm nhận tình yêu Thiên Chúa. Nhiều người khó nhọc tìm kiếm mới có thể nhận được sự thật đó.

Thiên Chúa nhân hậu đã cung cấp cho chúng ta nhiều cách thế để cảm nhận tình yêu của Ngài. Cầu nguyện là một phương thế sáng chói. Nhưng nói cho cùng, khi chúng ta đứng trước tòa Chúa, câu hỏi duy nhất vẫn là: "Con ta đã cho kẻ đói ăn, cho kẻ khát uống chưa?... Con ta đã có đó khi anh chị em cần đến các con không? Con có phục vụ Ta, yêu Ta trong anh chị em không?"

Khi chúng ta nghe dụ ngôn này về của ăn áo mặc, chúng ta có khuynh hướng nghĩ tới tình trạng vật chất hay xã hội của cuộc sống. Chúng ta quên rằng nhiều người gần chúng ta đang đói sự nâng đỡ tinh thần và tình thương, đang khát được đón nhận, tha thứ, thông cảm. Biết bao người quanh ta đang đói khát sự khám phá ra ý nghĩa cuộc đời. Vâng thế giới đang cần tông đồ tình thương, nhất là cho những người gần chúng ta hơn cả. Chúng ta ngưỡng mộ bậc vĩ nhân như Da Vinci hay Einstein và chúng ta kính phục đầu óc vĩ đại của họ Nhưng, theo ngôn ngữ của Thánh Kinh, sự không ngoan mà Chúa Giêsu đòi là sự khôn ngoan của trái tim, các người chuyên môn gọi là con người toàn vẹn; hay nói dễ hiểu, nó có nghĩa là sự khôn ngoan thật sự được chứng tỏ bằng cách chúng ta đối xử với tha nhân: "Xem quả thì biết cây," Chúa Giêsu nói. "Xem kìa! họ thương yêu nhau chừng nào," lời đó đã được nói về các môn đệ đầu tiên của Chúa Giêsu.

Trong mọi liên đới của thực sự lưu tâm, thực sự chia sẻ, thực sự cảm thông, thực sự tha thứ, sự hiện diện của Chúa Kitô được thực sự tỏ hiện. Khi tình yêu của chúng ta lớn lao, sự cảm nhận sự hiện diện của Chúa cũng lớn lao trong cuộc đời chúng ta. Khi tình yêu chúng ta lớn lao, Chúa Giêsu nhìn ra chúng ta thực sự khôn ngoan. Khi tình yêu chúng ta lớn lao, lòng tự trọng chúng ta cũng lớn lao.

Anthony Campolo, tác giả nhiều cuốn sách thiêng liêng đã tóm tắt lý do tự trọng lớn lao trong những dòng sau đây:

Tôi không biết người ta sẽ làm gì trên thiên đàng, nhưng tôi nghĩ Chúa sẽ đối xử giống như bà nội tôi. Ngài có chiếc ví trong đó Ngài để hình của bạn. Mỗi khi nói chuyện với các thiên thần Ngài nhắc tới bạn và mở ví cho họ xem hình bạn. Ngài nói: "Con Ta tuyệt vời! Con Ta thật tuyệt vời!"

Nhiều người trong gia đình Taft đã tham gia vào chính trị Hoa Kỳ. Khi Martha Taft đi học tiểu học, cô giáo bảo bé tự giới thiệu. Bé nói: "Tên em là Martha Taft. Ông cố nội em là Tổng Thống Mỹ.Ông nội em là Nghị Sĩ Hoa kỳ. Ba em là Đại sứ Ái Nhĩ Lan và em là Brownie!" Bất kể điều gì chúng ta có thể nói về ba má, hay con cái, bạn bè hay thân nhân, một điều chúng ta có thể nói rất thực là: "Tôi là người con của Chúa." Nói cách khác, "Chúa yêu tôi; Chúa muốn tôi cho chính Ngài; Tôi thật đáng giá." Đó là tất cả chân giá trị của tôi. Và đó là căn bản cho mọi liên hệ với tha nhân, với mọi người. Nói thực ra, "Họ cũng là con cái Thiên Chúa. Họ đáng được tình yêu của tôi."

Làm thế nào để sống toàn vẹn? Làm thế nào để biết bạn là ai và bạn phải làm gì? Làm thế nào để thành con người viên mãn? Làm thế nào để đạt được ý nghĩa và kết quả cuộc đời? Câu giải đáp thì thật đơn giản. Chúa Giêsu đã cho câu trả lời: "Cho kẻ đói ăn... cho kẻ khát uống... Hãy yêu tha nhân như Ta đã yêu anh em."

Trong thời chiến tranh, một bà mẹ đem hai đứa con trốn trong rừng. Họ sống sót nhờ lá và rễ cây. Mấy ngày sau, họ bắt gặp một toán lính nên tìm cách núp sau bụi cây. Nghe động đậy, viên sĩ quan kiểm soát.  Thấy ba mẹ con đang đói lả, ông trao cho bà mẹ một ổ bánh mì. Bà mẹ biết ơn cầm lấy ổ bánh, bẻ làm hai và đưa cho hai con. Bà không giữ lại phần nào cho mình. Một người lính hỏi: "Chắc vì bà ta không đói?" Viên sĩ quan nói: "Vì bà ta là người mẹ."

Trong dụ ngôn Phán Xét cuối cùng, bài học còn sâu xa hơn câu chuyện trên. Chúng ta tự nguyện phục vụ yêu thương người khác, những kẻ đang đói thiêng liêng, đói tình thương hay đói vật chất, không phải chỉ vì chúng ta là cha là mẹ hay là người Samarita hiền hậu. Chúng ta cho kẻ đói ăn, cho kẻ khát uống vì họ là hiện thân của Chúa Kitô.

Đền Thánh Khiết Tâm Mẹ

 

ÐạoBinh.com