Hình phạt đau đớn nhất là sự chờ đợi

Thường chúng ta ghét nhất là sự chờ đợi dù sự chờ đợi hầu hết luôn là tốt cho chúng ta. Như chờ đợi có được điểm thi, chờ đợi baby chào đời, đợi ngày được lên chức (Linh Mục), khám nghiệm và kết quả thử máu, ngày Ra Trường, đợi chờ chồng trong quân đội được trở về với gia đình trong những ngày Lễ Giáng Sinh. Chờ cho đủ tuổi để được nên vợ nên chồng, thi lấy bằng lái xe và bao nhiêu sự chờ đợi khác, thưa có phải?.

Nhưng tất cả cũng không sao so sánh cho bằng là sự chờ đợi của các linh hồn nơi Luyện Ngục, khao khát được về Trời khi mà tất cả con cái của Người đã được một lần diện kiến Thiên Chúa ở Ngai Tòa Phán Xét, liền sau khi hồn lìa khỏi xác. Chúng ta ai cũng dầy kinh nghiệm bao nhiêu lần phải chờ đợi trong cuộc đời. Có những chờ đợi khiến chúng ta biến từ nôn nóng, vui mừng khấp khởi, yêu đời cho đến lúc đổi thành sốt ruột vì đợi quá lâu!?.

Để hiểu rằng sự chờ đợi nào ở Trần Gian cũng là nhoài người, hao tổn sức khỏe, và kiệt sức thì chúng ta hãy nhân lên gấp ngàn lần sự chờ đợi để được lên Trời Ở cùng Thiên Chúa viên mãn, đối với những ai hiện giờ đang ở Luyện Ngục. Hiểu biết thế thì chúng ta ai còn đang sống đây còn chần chờ gì nữa mà không chuẩn bị cách tích cực hơn cho linh hồn sống đời của mình, ngay liền bây giờ nhỉ!. Chúng ta ai cũng hiểu rằng Lửa ở Luyện Ngục có sức nóng gấp ngàn lần cái Lửa ở Trần Gian. Thời giờ cũng lâu dài gấp ngàn lần thời giờ ở Trần Gian này!.

Nên những gì chúng ta có thể làm được ở Trần Gian này ngay liền bây giờ, ngay tại lúc này, thì hãy làm cách tích cực đi để chúng ta sẽ không bị đau khổ chờ lâu khi hết thảy chúng ta sẽ lần lượt đến Luyện Ngục để đền bù tội lỗi, từng tội, từng hình phạt chúng ta đã phạm.

Cái đáng lo ngại nhất là khi chúng ta đến Đó rồi thì thời gian rộng và dài lắm lắm!. Tuyệt đối là chúng ta không thể làm gì thêm ở Luyện Ngục mà không là giống như những tên tội hình bị lãnh án tù chung thân. Trong rên rỉ, than khóc, tỉ tê, hối tội, tiếc nuối, v.v…. Trong sự vô dụng như những kẻ ăn mày, ăn xin trên Trần Gian chờ đợi người có lòng tốt bố thí cho những Lời Cầu Nguyện, xin Lễ, và các việc làm bác ái. Chỉ có thế thì các linh hồn mồ côi mới có cơ hội được Chúa Mẹ thương mà ban cho Về Trời cách nhanh chóng hơn.

Trần Gian thì luôn níu kéo, xúi dục chúng ta sống chểnh mảng đến đỗi chẳng bao giờ thấy có ai suy nghĩ để chuẩn bị cho phần Hồn và cuộc sống vô cùng Hạnh Phúc ở Đời Sau cả!. Có vô lý lắm không khi mà Trần Gian suy nghĩ cho cùng thì Nó chẳng cho ai có được hạnh phúc đích thực nhưng ai ai cũng rất chịu khó và vui vẻ đứng xếp hàng để được đi trên con đường dẫn đến sự “chết” muôn đời ấy!.

Buồn cười và vô lý nhất là con người chúng ta chịu khó đứng xếp hàng hằng giờ, hằng ngày, hằng mấy ngày trước; với mền cá nhân, áo lạnh, ghế để đóng cọc trước cửa hiệu để chực chờ mua được cái phôn mới ra trong vui vẻ, trong háo hức???. Rõ thật khổ ….. Như Thánh Phao-Lô trở lại thân thưa với Chúa ông rằng “Những điều tốt lành thì con lại không thích làm mà chỉ thích phạm tội làm mất lòng Chúa”. Thế mới hiểu rằng Con Đường về Nhà Chúa thật là khó khăn lắm thay!.

Chứ con đường dẫn đến Hỏa Ngục thì nó rộng thênh thang, thoải mái đến không cần phải suy nghĩ như trong chuyện hoạt hình con nít “Thằng người gỗ Pinnochio” nổi tiếng của Mỹ. Chỉ đến khi chúng ta đến gần Cửa của Hỏa Ngục thì mới giật mình thất kinh vì cái nóng kinh hoàng được tỏa nhanh và hình ảnh của Hỏa Ngục dần thấy thật rõ, thật khủng khiếp …. Nhưng chẳng ai còn kịp để thoát thân nữa rồi như những con ruồi mà chân bị dính cứng vào màng nhện của nó.

Có rất nhiều người trong chúng ta đang ở cái tuổi gần đất xa trời nhưng cũng chưa có thể buông bỏ được của cải của Trần Gian tuy dù hiểu rằng cuộc đời của chính mình cũng giống như “sợi chỉ treo mành”. Ấy khó lắm để cho một con người có thể buông bỏ được những gì mà họ tậu được trong suốt cả cuộc đời của họ!?.

Do đó mà chúng ta khi còn trẻ chớ có nên tham lam để tích trữ, gom góp, vơ vét, lấy của người làm của mình kẻo chết ăn năn tội chẳng kịp. Không ai đạo đức giả lại bảo rằng sự buông bỏ là dễ dàng đâu vì nhìn chung quanh chúng ta mà xem ai mà không học để tích góp chớ? Vì Trần Gian dậy chúng ta làm thế mà!. Chẳng những con người có tánh lo xa mà ngay cả động vật hay côn trùng chúng cũng làm thế như con kiến, con ong, v.v….

Điều kiện là chỉ cần chúng ta có lòng muốn được buông bỏ và muốn được Trở Về cùng Chúa thì mọi sự mọi điều Chúa sẽ làm trên chúng ta để được theo thánh ý Chúa. Chỉ cần chúng ta chạy đến xin cùng Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Thiên Chúa thì không lâu Ơn Chúa và tình Mẹ sẽ giúp chúng ta Từ Bỏ được để ngày Ra Đi của chúng ta sẽ rất thong thả và nhẹ nhàng vì còn ít tội. Không những Thiên Chúa Người giúp chúng ta Từ Bỏ được tất cả mà Người còn dùng chúng ta như Khí Cụ thật hữu ích và hữu dụng cho Chúa và cho tất cả anh chị em. Amen.

Y Tá của Chúa,
Tuyết Mai
(11-05-13)

Chia sẻ Bài này:

Related posts

Leave a Comment